Tác giả:

Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…

Chương 11: Thảm sát hãi hùng\n

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Vương Hán Sơn bàng hoàng nhìn cảnh tượng hãi hùng trước mắt.Đổ nát và chết chóc rùng rợn.Lửa máu đã biến Thượng Quan sơn trang thành một vùng hoang tàn thê thảm, chỉ nhìn qua đã thấy lạnh buốt sống lưng.Chàng thảng thốt kêu lên :- Trời ơi, bọn hung bạo nào đã tàn phá và tru sát cả sơn trang lừng lẫy này?Vừa từ trấn Tây An trở về, trước khi về Vương Đài trang trình báo công việc của thân phụ giao phó, Vương Hán Sơn rẽ vào Thượng Quan sơn trang gặp gỡ người yêu để hàn huyên tâm tình sau mấy ngày cách xa nhung nhớ.Chàng nào ngờ...Nhớ đến Linh Phụng, chàng vội xông vào đám khói lửa còn mịt mù, khét mùi thịt cháy...Thi thể thuộc hạ phái Kim Điêu chồng chất, Vương Hán Sơn vất vả lắm mới tìm ra những người trong quyến thuộc của nàng.Thi hài Trung Kiệt Kim Điêu Thượng Quan Kỳ Phùng nằm bên cạnh phu nhân dưới đống gạch vụn. Bên góc rừng là hai trẻ Kỳ Linh, Kỳ Vân chết co quắp, mắt vẫn mở trừng trừng đầy vẻ kinh hoàng.Lòng đau quặn thắt, Vương Hán Sơn thét lớn :- Thượng Quan Linh Phụng, hiền muội đâu rồi?Chẳng một âm thanh đáp lại, ngoài những tiếng rầm rầm của mấy bức tường vừa đổ xuống.Vương Hán Sơn xông xáo khắp nơi bới móc đống tro tàn, lật nhanh những xác chết nhưng vẫn chẳng tìm ra Linh Phụng.Niềm hy vọng tắt nhanh.Chàng đảo mắt nhìn cảnh tượng tang thương và biết vụ tru sát khủng khiếp này mới chỉ xảy ra trong buổi sáng... mà Linh Phụng vẫn có thói quen lên núi hái thuốc từ khi trời chớm rạng đông.- Ta phải đi tìm nàng gấp.Sau câu nói một mình với nhịp tim đập mạnh, Vương Hán Sơn phóng vụt ra khỏi sơn trang máu lửa.Bộp...Một cánh tay từ trong bờ cây vừa chạm xuống vai chàng làm Vương Hán Sơn quay ngoắt lại.Chàng buột miệng :- Cô Độc lão nhân...Quả thật người vừa sử dụng một chiêu Cầm Nã níu chàng trai lại chính là ông già tốt bụng, chuyên nghề pha chế thuốc và những chiếc mặt nạ da người.Ông lão lôi tuột Vương Hán Sơn theo ông, khiến chàng kinh ngạc hỏi nhanh :- Tiền bối dẫn con đi đâu đây?Ông lão đáp liền :- Cứ theo ta sẽ biết.Chàng cưỡng lại :- Không được, con phải lên núi tìm Linh Phụng.Cô Độc lão nhân lắc đầu :- Linh Phụng đã cùng Kim Điêu Tam Kiệt thoát khỏi nơi này rồi.Những lời nói nhanh của ông lão khiến Vương Hán Sơn yên lòng, vì chàng biết thúc phụ Thượng Quan Kỳ Tâm của nàng đã đem nàng thoát hiểm rồi.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Vương Hán Sơn bàng hoàng nhìn cảnh tượng hãi hùng trước mắt.Đổ nát và chết chóc rùng rợn.Lửa máu đã biến Thượng Quan sơn trang thành một vùng hoang tàn thê thảm, chỉ nhìn qua đã thấy lạnh buốt sống lưng.Chàng thảng thốt kêu lên :- Trời ơi, bọn hung bạo nào đã tàn phá và tru sát cả sơn trang lừng lẫy này?Vừa từ trấn Tây An trở về, trước khi về Vương Đài trang trình báo công việc của thân phụ giao phó, Vương Hán Sơn rẽ vào Thượng Quan sơn trang gặp gỡ người yêu để hàn huyên tâm tình sau mấy ngày cách xa nhung nhớ.Chàng nào ngờ...Nhớ đến Linh Phụng, chàng vội xông vào đám khói lửa còn mịt mù, khét mùi thịt cháy...Thi thể thuộc hạ phái Kim Điêu chồng chất, Vương Hán Sơn vất vả lắm mới tìm ra những người trong quyến thuộc của nàng.Thi hài Trung Kiệt Kim Điêu Thượng Quan Kỳ Phùng nằm bên cạnh phu nhân dưới đống gạch vụn. Bên góc rừng là hai trẻ Kỳ Linh, Kỳ Vân chết co quắp, mắt vẫn mở trừng trừng đầy vẻ kinh hoàng.Lòng đau quặn thắt, Vương Hán Sơn thét lớn :- Thượng Quan Linh Phụng, hiền muội đâu rồi?Chẳng một âm thanh đáp lại, ngoài những tiếng rầm rầm của mấy bức tường vừa đổ xuống.Vương Hán Sơn xông xáo khắp nơi bới móc đống tro tàn, lật nhanh những xác chết nhưng vẫn chẳng tìm ra Linh Phụng.Niềm hy vọng tắt nhanh.Chàng đảo mắt nhìn cảnh tượng tang thương và biết vụ tru sát khủng khiếp này mới chỉ xảy ra trong buổi sáng... mà Linh Phụng vẫn có thói quen lên núi hái thuốc từ khi trời chớm rạng đông.- Ta phải đi tìm nàng gấp.Sau câu nói một mình với nhịp tim đập mạnh, Vương Hán Sơn phóng vụt ra khỏi sơn trang máu lửa.Bộp...Một cánh tay từ trong bờ cây vừa chạm xuống vai chàng làm Vương Hán Sơn quay ngoắt lại.Chàng buột miệng :- Cô Độc lão nhân...Quả thật người vừa sử dụng một chiêu Cầm Nã níu chàng trai lại chính là ông già tốt bụng, chuyên nghề pha chế thuốc và những chiếc mặt nạ da người.Ông lão lôi tuột Vương Hán Sơn theo ông, khiến chàng kinh ngạc hỏi nhanh :- Tiền bối dẫn con đi đâu đây?Ông lão đáp liền :- Cứ theo ta sẽ biết.Chàng cưỡng lại :- Không được, con phải lên núi tìm Linh Phụng.Cô Độc lão nhân lắc đầu :- Linh Phụng đã cùng Kim Điêu Tam Kiệt thoát khỏi nơi này rồi.Những lời nói nhanh của ông lão khiến Vương Hán Sơn yên lòng, vì chàng biết thúc phụ Thượng Quan Kỳ Tâm của nàng đã đem nàng thoát hiểm rồi.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Vương Hán Sơn bàng hoàng nhìn cảnh tượng hãi hùng trước mắt.Đổ nát và chết chóc rùng rợn.Lửa máu đã biến Thượng Quan sơn trang thành một vùng hoang tàn thê thảm, chỉ nhìn qua đã thấy lạnh buốt sống lưng.Chàng thảng thốt kêu lên :- Trời ơi, bọn hung bạo nào đã tàn phá và tru sát cả sơn trang lừng lẫy này?Vừa từ trấn Tây An trở về, trước khi về Vương Đài trang trình báo công việc của thân phụ giao phó, Vương Hán Sơn rẽ vào Thượng Quan sơn trang gặp gỡ người yêu để hàn huyên tâm tình sau mấy ngày cách xa nhung nhớ.Chàng nào ngờ...Nhớ đến Linh Phụng, chàng vội xông vào đám khói lửa còn mịt mù, khét mùi thịt cháy...Thi thể thuộc hạ phái Kim Điêu chồng chất, Vương Hán Sơn vất vả lắm mới tìm ra những người trong quyến thuộc của nàng.Thi hài Trung Kiệt Kim Điêu Thượng Quan Kỳ Phùng nằm bên cạnh phu nhân dưới đống gạch vụn. Bên góc rừng là hai trẻ Kỳ Linh, Kỳ Vân chết co quắp, mắt vẫn mở trừng trừng đầy vẻ kinh hoàng.Lòng đau quặn thắt, Vương Hán Sơn thét lớn :- Thượng Quan Linh Phụng, hiền muội đâu rồi?Chẳng một âm thanh đáp lại, ngoài những tiếng rầm rầm của mấy bức tường vừa đổ xuống.Vương Hán Sơn xông xáo khắp nơi bới móc đống tro tàn, lật nhanh những xác chết nhưng vẫn chẳng tìm ra Linh Phụng.Niềm hy vọng tắt nhanh.Chàng đảo mắt nhìn cảnh tượng tang thương và biết vụ tru sát khủng khiếp này mới chỉ xảy ra trong buổi sáng... mà Linh Phụng vẫn có thói quen lên núi hái thuốc từ khi trời chớm rạng đông.- Ta phải đi tìm nàng gấp.Sau câu nói một mình với nhịp tim đập mạnh, Vương Hán Sơn phóng vụt ra khỏi sơn trang máu lửa.Bộp...Một cánh tay từ trong bờ cây vừa chạm xuống vai chàng làm Vương Hán Sơn quay ngoắt lại.Chàng buột miệng :- Cô Độc lão nhân...Quả thật người vừa sử dụng một chiêu Cầm Nã níu chàng trai lại chính là ông già tốt bụng, chuyên nghề pha chế thuốc và những chiếc mặt nạ da người.Ông lão lôi tuột Vương Hán Sơn theo ông, khiến chàng kinh ngạc hỏi nhanh :- Tiền bối dẫn con đi đâu đây?Ông lão đáp liền :- Cứ theo ta sẽ biết.Chàng cưỡng lại :- Không được, con phải lên núi tìm Linh Phụng.Cô Độc lão nhân lắc đầu :- Linh Phụng đã cùng Kim Điêu Tam Kiệt thoát khỏi nơi này rồi.Những lời nói nhanh của ông lão khiến Vương Hán Sơn yên lòng, vì chàng biết thúc phụ Thượng Quan Kỳ Tâm của nàng đã đem nàng thoát hiểm rồi.

Chương 11: Thảm sát hãi hùng\n