Tác giả:

Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…

Chương 29: Hồi 029

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Vút... vèo...Rẻng Rẻng...Những chiếc Kim Bạt lại ẩn hiện nhanh hơn, siết một vòng sát vào thân hình Phi Bằng.Kình lực phổ vào xập xòa càng thêm dữ dội, áp đảo chàng trai đến rối loạn thủ pháp, thần trí hoang mang.Nhiều phen gã muốn phóng liều vài tử chiêu để thoát vòng vây ma quái, chộp lấy Linh Phụng bỏ chạy. Nhưng các tăng nhân Thiếu Lâm với thủ pháp kỳ ảo điều khiển Kim Bạt tuyệt vời, không cho gã thực hiện ý đồ.Thế cùng, lực kiệt, toàn thân Phi Bằng ướt đẫm mồ hôi, thần kinh căng tựa những dây đàn.Chập choang. Chập choang...Những tiếng xập xòa quái dị làm Phi Bằng hôn mê.Gã chỉ còn chờ cái chết thê thảm.Bỗng...Rầm, rầm, rầm...Cao thủ các môn phái xáp lại gần, cùng la to :- Giết nó đi...- Tiểu tử cuồng ngông đã vào cõi vô thức rồi.Chập choeng, chập choeng...Tiếng Kim Bạt đều đều bay lượn quanh Phi Bằng, ánh huỳnh quang rọi vào mặt gã trai làm sắc diện gã vàng ệch.Các tăng nhân vẫn chưa kết liễu tính mạng Phi Bằng mà cứ diễu vòng quanh y như muốn phô diễn đồ trận, kéo dài sự hồi hộp thống khoái của đám cao thủ võ lâm.Phi Bằng chập chờn mê loạn. Nhưng gã chưa quên được điều quan thiết trong đời.Miệng gã nhóp nhép những lời ai oán :- Ôi... ta đành tiêu tan mạng sống giữa trận đồ Kim Bạt quái ác này và Linh Phụng cũng chết, kéo theo cái chết của toàn bộ Tống gia trong tay Vạn Độc Quỷ môn...Tuyệt vọng khủng khiếp, nhưng Phi Bằng cũng ngạc nhiên vì ba tăng nhân kia chưa chấm dứt mạng sống của gã.Làm sao Phi Bằng hiểu được các tăng nhân ấy còn chờ cái phẩy tay ra lệnh của Liễu Phẩm đại sư mới cho những chiếc Kim Bạt phanh thây chàng.Liễu Phẩm đại sư lúc ấy vẫn đứng chắp tay như pho tượng ở góc huyết trường, đôi mắt nhà sư lim dim nhưng không quên theo dõi gã tiểu tử nằm giữa Kim Bạt trận.Vì Phương trượng Thiếu Lâm này không muốn giết chết Phi Bằng mà chỉ chờ thêm chín chu thiên Kim Bạt xoay vòng làm gã mê lịm hẳn như chết giả, ông sẽ bắt gã về Tung Sơn cùng tiểu thư Linh Phụng để điều tra cho ra pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục.Bọn cao thủ các môn phái lại nôn nóng hô hoán vang lên :- Giết nó đi, giết nó đi.- Tiểu tử tanh máu đã sát hại bao nhiêu người trong huyết trường này. Còn chờ gì nữa.Liễu Phẩm đại sư vẫn im lặng, còn Trí Không tăng là Hồng Trượng Chấp Pháp Thiếu Lâm tự đứng cách xa đại sư năm bước lại xua tay :- Xin quần hùng bình tĩnh, chờ Minh chủ xử trí.Chập choeng, chập choeng...Nhịp Kim Bạt vẫn đều đều...Chỉ còn ba chu thiên nữa là Phi Bằng sẽ chết giả trong nửa buổi mới có thể hồi sinh.Trên vạt cỏ, Linh Phụng vẫn hôn mê vì độc chưởng của Thủ lý phái Hoa Sơn.Thình lình từ xa có một đám mây đen bay tới.Giữa không gian xanh ngắt, thời tiết tuyệt đẹp với ánh nắng chói chang... Đám mây đen kia thật là hiện tượng kỳ lạ.Không lẽ đó là một cơn mưa bất chợt?Nhưng có mây, không có gió, nào phải cơn mưa.Chập choeng, chập choeng...Liễu Phẩm đại sư chỉ còn chờ chu thiên cuối cùng.Bỗng nhiên tiếng la lối vang lên :- Trong đám mây có người...- Không phải mây đâu, một luồng hắc khí đầy những bóng người.Đám cao thủ võ lâm bỗng quên đối thủ nguy hiểm nằm giữa Kim Bạt trận, chỉ trố mắt nhìn luồng hắc khí quái lạ đang vùn vụt bay tới...- Hiện tượng ma quỷ gì đây?Trí Không tăng cũng kêu lên :- Phương trượng, xin hãy đề phòng.

Vút... vèo...

Rẻng Rẻng...

Những chiếc Kim Bạt lại ẩn hiện nhanh hơn, siết một vòng sát vào thân hình Phi Bằng.

Kình lực phổ vào xập xòa càng thêm dữ dội, áp đảo chàng trai đến rối loạn thủ pháp, thần trí hoang mang.

Nhiều phen gã muốn phóng liều vài tử chiêu để thoát vòng vây ma quái, chộp lấy Linh Phụng bỏ chạy. Nhưng các tăng nhân Thiếu Lâm với thủ pháp kỳ ảo điều khiển Kim Bạt tuyệt vời, không cho gã thực hiện ý đồ.

Thế cùng, lực kiệt, toàn thân Phi Bằng ướt đẫm mồ hôi, thần kinh căng tựa những dây đàn.

Chập choang. Chập choang...

Những tiếng xập xòa quái dị làm Phi Bằng hôn mê.

Gã chỉ còn chờ cái chết thê thảm.

Bỗng...

Rầm, rầm, rầm...

Cao thủ các môn phái xáp lại gần, cùng la to :

- Giết nó đi...

- Tiểu tử cuồng ngông đã vào cõi vô thức rồi.

Chập choeng, chập choeng...

Tiếng Kim Bạt đều đều bay lượn quanh Phi Bằng, ánh huỳnh quang rọi vào mặt gã trai làm sắc diện gã vàng ệch.

Các tăng nhân vẫn chưa kết liễu tính mạng Phi Bằng mà cứ diễu vòng quanh y như muốn phô diễn đồ trận, kéo dài sự hồi hộp thống khoái của đám cao thủ võ lâm.

Phi Bằng chập chờn mê loạn. Nhưng gã chưa quên được điều quan thiết trong đời.

Miệng gã nhóp nhép những lời ai oán :

- Ôi... ta đành tiêu tan mạng sống giữa trận đồ Kim Bạt quái ác này và Linh Phụng cũng chết, kéo theo cái chết của toàn bộ Tống gia trong tay Vạn Độc Quỷ môn...

Tuyệt vọng khủng khiếp, nhưng Phi Bằng cũng ngạc nhiên vì ba tăng nhân kia chưa chấm dứt mạng sống của gã.

Làm sao Phi Bằng hiểu được các tăng nhân ấy còn chờ cái phẩy tay ra lệnh của Liễu Phẩm đại sư mới cho những chiếc Kim Bạt phanh thây chàng.

Liễu Phẩm đại sư lúc ấy vẫn đứng chắp tay như pho tượng ở góc huyết trường, đôi mắt nhà sư lim dim nhưng không quên theo dõi gã tiểu tử nằm giữa Kim Bạt trận.

Vì Phương trượng Thiếu Lâm này không muốn giết chết Phi Bằng mà chỉ chờ thêm chín chu thiên Kim Bạt xoay vòng làm gã mê lịm hẳn như chết giả, ông sẽ bắt gã về Tung Sơn cùng tiểu thư Linh Phụng để điều tra cho ra pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục.

Bọn cao thủ các môn phái lại nôn nóng hô hoán vang lên :

- Giết nó đi, giết nó đi.

- Tiểu tử tanh máu đã sát hại bao nhiêu người trong huyết trường này. Còn chờ gì nữa.

Liễu Phẩm đại sư vẫn im lặng, còn Trí Không tăng là Hồng Trượng Chấp Pháp Thiếu Lâm tự đứng cách xa đại sư năm bước lại xua tay :

- Xin quần hùng bình tĩnh, chờ Minh chủ xử trí.

Chập choeng, chập choeng...

Nhịp Kim Bạt vẫn đều đều...

Chỉ còn ba chu thiên nữa là Phi Bằng sẽ chết giả trong nửa buổi mới có thể hồi sinh.

Trên vạt cỏ, Linh Phụng vẫn hôn mê vì độc chưởng của Thủ lý phái Hoa Sơn.

Thình lình từ xa có một đám mây đen bay tới.

Giữa không gian xanh ngắt, thời tiết tuyệt đẹp với ánh nắng chói chang... Đám mây đen kia thật là hiện tượng kỳ lạ.

Không lẽ đó là một cơn mưa bất chợt?

Nhưng có mây, không có gió, nào phải cơn mưa.

Chập choeng, chập choeng...

Liễu Phẩm đại sư chỉ còn chờ chu thiên cuối cùng.

Bỗng nhiên tiếng la lối vang lên :

- Trong đám mây có người...

- Không phải mây đâu, một luồng hắc khí đầy những bóng người.

Đám cao thủ võ lâm bỗng quên đối thủ nguy hiểm nằm giữa Kim Bạt trận, chỉ trố mắt nhìn luồng hắc khí quái lạ đang vùn vụt bay tới...

- Hiện tượng ma quỷ gì đây?

Trí Không tăng cũng kêu lên :

- Phương trượng, xin hãy đề phòng.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Vút... vèo...Rẻng Rẻng...Những chiếc Kim Bạt lại ẩn hiện nhanh hơn, siết một vòng sát vào thân hình Phi Bằng.Kình lực phổ vào xập xòa càng thêm dữ dội, áp đảo chàng trai đến rối loạn thủ pháp, thần trí hoang mang.Nhiều phen gã muốn phóng liều vài tử chiêu để thoát vòng vây ma quái, chộp lấy Linh Phụng bỏ chạy. Nhưng các tăng nhân Thiếu Lâm với thủ pháp kỳ ảo điều khiển Kim Bạt tuyệt vời, không cho gã thực hiện ý đồ.Thế cùng, lực kiệt, toàn thân Phi Bằng ướt đẫm mồ hôi, thần kinh căng tựa những dây đàn.Chập choang. Chập choang...Những tiếng xập xòa quái dị làm Phi Bằng hôn mê.Gã chỉ còn chờ cái chết thê thảm.Bỗng...Rầm, rầm, rầm...Cao thủ các môn phái xáp lại gần, cùng la to :- Giết nó đi...- Tiểu tử cuồng ngông đã vào cõi vô thức rồi.Chập choeng, chập choeng...Tiếng Kim Bạt đều đều bay lượn quanh Phi Bằng, ánh huỳnh quang rọi vào mặt gã trai làm sắc diện gã vàng ệch.Các tăng nhân vẫn chưa kết liễu tính mạng Phi Bằng mà cứ diễu vòng quanh y như muốn phô diễn đồ trận, kéo dài sự hồi hộp thống khoái của đám cao thủ võ lâm.Phi Bằng chập chờn mê loạn. Nhưng gã chưa quên được điều quan thiết trong đời.Miệng gã nhóp nhép những lời ai oán :- Ôi... ta đành tiêu tan mạng sống giữa trận đồ Kim Bạt quái ác này và Linh Phụng cũng chết, kéo theo cái chết của toàn bộ Tống gia trong tay Vạn Độc Quỷ môn...Tuyệt vọng khủng khiếp, nhưng Phi Bằng cũng ngạc nhiên vì ba tăng nhân kia chưa chấm dứt mạng sống của gã.Làm sao Phi Bằng hiểu được các tăng nhân ấy còn chờ cái phẩy tay ra lệnh của Liễu Phẩm đại sư mới cho những chiếc Kim Bạt phanh thây chàng.Liễu Phẩm đại sư lúc ấy vẫn đứng chắp tay như pho tượng ở góc huyết trường, đôi mắt nhà sư lim dim nhưng không quên theo dõi gã tiểu tử nằm giữa Kim Bạt trận.Vì Phương trượng Thiếu Lâm này không muốn giết chết Phi Bằng mà chỉ chờ thêm chín chu thiên Kim Bạt xoay vòng làm gã mê lịm hẳn như chết giả, ông sẽ bắt gã về Tung Sơn cùng tiểu thư Linh Phụng để điều tra cho ra pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục.Bọn cao thủ các môn phái lại nôn nóng hô hoán vang lên :- Giết nó đi, giết nó đi.- Tiểu tử tanh máu đã sát hại bao nhiêu người trong huyết trường này. Còn chờ gì nữa.Liễu Phẩm đại sư vẫn im lặng, còn Trí Không tăng là Hồng Trượng Chấp Pháp Thiếu Lâm tự đứng cách xa đại sư năm bước lại xua tay :- Xin quần hùng bình tĩnh, chờ Minh chủ xử trí.Chập choeng, chập choeng...Nhịp Kim Bạt vẫn đều đều...Chỉ còn ba chu thiên nữa là Phi Bằng sẽ chết giả trong nửa buổi mới có thể hồi sinh.Trên vạt cỏ, Linh Phụng vẫn hôn mê vì độc chưởng của Thủ lý phái Hoa Sơn.Thình lình từ xa có một đám mây đen bay tới.Giữa không gian xanh ngắt, thời tiết tuyệt đẹp với ánh nắng chói chang... Đám mây đen kia thật là hiện tượng kỳ lạ.Không lẽ đó là một cơn mưa bất chợt?Nhưng có mây, không có gió, nào phải cơn mưa.Chập choeng, chập choeng...Liễu Phẩm đại sư chỉ còn chờ chu thiên cuối cùng.Bỗng nhiên tiếng la lối vang lên :- Trong đám mây có người...- Không phải mây đâu, một luồng hắc khí đầy những bóng người.Đám cao thủ võ lâm bỗng quên đối thủ nguy hiểm nằm giữa Kim Bạt trận, chỉ trố mắt nhìn luồng hắc khí quái lạ đang vùn vụt bay tới...- Hiện tượng ma quỷ gì đây?Trí Không tăng cũng kêu lên :- Phương trượng, xin hãy đề phòng.

Chương 29: Hồi 029