Tác giả:

Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…

Chương 56: Hắc long đàm

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Núi Tiên Sơn cao ngất chập chùng.Dưới chân núi là Hắc Long đàm quanh năm đầy tràn một thứ nước đen kỳ dị. Quanh đầm nước lau lách tràn lan cao quá đầu người, quang cảnh tiều điều hoang vắng.Vương Hán Sơn và Cẩm Tiên phi hành một vòng quanh núi.Vút, vút...Chàng và nàng cùng phóng xuống trụ bộ trên hai tảng đá cheo leo.Hán Sơn lên tiếng :- Chẳng thấy bóng lão nhân nào? Hay Tạ Đại Đởm đã di chuyển đi nơi khác rồi chăng?Cẩm Tiên chưa kịp trả lời thì Hán Sơn đã nghe thấy những âm thanh vang vọng :“Hoa đao phạt mộc,Tấn nhi trảm chiThần long thám độngLôi công áp chủyTả long hữu hổPhạt thảo tầm xàNhất tấn nhất thoáiLạc nhạn bình xa”.Sau đám lau lách bên đầm Hắc Long bóng một lão nhân tóc dài bạc phếch phù lưng, tay cầm đại đao múa tít. Lão tiến thoái theo bộ vị, miệng đọc khẩu quyết như đang truyền đao pháp cho một đệ tử nào trong tưởng tượng...Cẩm Tiên thầm thì bên tai Hán Sơn :- Vương ca thấy không, Huyền Thiết Thần Đao Tạ Đại Đởm đấy.Vương Hán Sơn gật đầu :- Tiểu huynh thấy rồi, trông lão chẳng khác một quái nhân.Cô gái lại nói nhỏ :- Tính nết lão cũng kỳ quái lắm. Chẳng biết lão có chịu truyền đao pháp cho Vương ca không.Hán Sơn nói ngay :- Tiểu huynh chỉ cần thanh Huyền Thiết bảo đao, còn đao pháp cứ thi triển chín chiêu biến hóa của Khương Bạch Hổ cũng đủ.Đôi mắt Cẩm Tiên sáng lên :- Thế thì dễ lắm...- Dễ là sao?- Nếu yêu cầu lão không xong ta tìm cách giết quách lão đi, đoạt lấy bảo đao cho gọn.Hán Sơn trừng mắt, lắc đầu :- Không được đâu, ta đừng nên làm điều trái đạo ấy.Cẩm Tiên vẫn nói :- Chẳng có gì trái đạo đâu...Hán Sơn gằn giọng :- Giết người chẳng hề thù oán để đoạt đao mà chẳng phải trái đạo sao?Cẩm Tiên lẹ miệng :- Để lão ta sống thì nguy hiểm cho mọi người. Lão ta dồn tâm lực mấy mươi năm nghiên cứu đao pháp, lại trích máu mình để luyện đao nên lão đã phát cuồng. Vương ca tiếp cận lão sẽ rõ.Hán Sơn phẩy tay :- Thôi được, để ta tiếp xúc với tiền bối rồi sẽ tính.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Núi Tiên Sơn cao ngất chập chùng.Dưới chân núi là Hắc Long đàm quanh năm đầy tràn một thứ nước đen kỳ dị. Quanh đầm nước lau lách tràn lan cao quá đầu người, quang cảnh tiều điều hoang vắng.Vương Hán Sơn và Cẩm Tiên phi hành một vòng quanh núi.Vút, vút...Chàng và nàng cùng phóng xuống trụ bộ trên hai tảng đá cheo leo.Hán Sơn lên tiếng :- Chẳng thấy bóng lão nhân nào? Hay Tạ Đại Đởm đã di chuyển đi nơi khác rồi chăng?Cẩm Tiên chưa kịp trả lời thì Hán Sơn đã nghe thấy những âm thanh vang vọng :“Hoa đao phạt mộc,Tấn nhi trảm chiThần long thám độngLôi công áp chủyTả long hữu hổPhạt thảo tầm xàNhất tấn nhất thoáiLạc nhạn bình xa”.Sau đám lau lách bên đầm Hắc Long bóng một lão nhân tóc dài bạc phếch phù lưng, tay cầm đại đao múa tít. Lão tiến thoái theo bộ vị, miệng đọc khẩu quyết như đang truyền đao pháp cho một đệ tử nào trong tưởng tượng...Cẩm Tiên thầm thì bên tai Hán Sơn :- Vương ca thấy không, Huyền Thiết Thần Đao Tạ Đại Đởm đấy.Vương Hán Sơn gật đầu :- Tiểu huynh thấy rồi, trông lão chẳng khác một quái nhân.Cô gái lại nói nhỏ :- Tính nết lão cũng kỳ quái lắm. Chẳng biết lão có chịu truyền đao pháp cho Vương ca không.Hán Sơn nói ngay :- Tiểu huynh chỉ cần thanh Huyền Thiết bảo đao, còn đao pháp cứ thi triển chín chiêu biến hóa của Khương Bạch Hổ cũng đủ.Đôi mắt Cẩm Tiên sáng lên :- Thế thì dễ lắm...- Dễ là sao?- Nếu yêu cầu lão không xong ta tìm cách giết quách lão đi, đoạt lấy bảo đao cho gọn.Hán Sơn trừng mắt, lắc đầu :- Không được đâu, ta đừng nên làm điều trái đạo ấy.Cẩm Tiên vẫn nói :- Chẳng có gì trái đạo đâu...Hán Sơn gằn giọng :- Giết người chẳng hề thù oán để đoạt đao mà chẳng phải trái đạo sao?Cẩm Tiên lẹ miệng :- Để lão ta sống thì nguy hiểm cho mọi người. Lão ta dồn tâm lực mấy mươi năm nghiên cứu đao pháp, lại trích máu mình để luyện đao nên lão đã phát cuồng. Vương ca tiếp cận lão sẽ rõ.Hán Sơn phẩy tay :- Thôi được, để ta tiếp xúc với tiền bối rồi sẽ tính.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Núi Tiên Sơn cao ngất chập chùng.Dưới chân núi là Hắc Long đàm quanh năm đầy tràn một thứ nước đen kỳ dị. Quanh đầm nước lau lách tràn lan cao quá đầu người, quang cảnh tiều điều hoang vắng.Vương Hán Sơn và Cẩm Tiên phi hành một vòng quanh núi.Vút, vút...Chàng và nàng cùng phóng xuống trụ bộ trên hai tảng đá cheo leo.Hán Sơn lên tiếng :- Chẳng thấy bóng lão nhân nào? Hay Tạ Đại Đởm đã di chuyển đi nơi khác rồi chăng?Cẩm Tiên chưa kịp trả lời thì Hán Sơn đã nghe thấy những âm thanh vang vọng :“Hoa đao phạt mộc,Tấn nhi trảm chiThần long thám độngLôi công áp chủyTả long hữu hổPhạt thảo tầm xàNhất tấn nhất thoáiLạc nhạn bình xa”.Sau đám lau lách bên đầm Hắc Long bóng một lão nhân tóc dài bạc phếch phù lưng, tay cầm đại đao múa tít. Lão tiến thoái theo bộ vị, miệng đọc khẩu quyết như đang truyền đao pháp cho một đệ tử nào trong tưởng tượng...Cẩm Tiên thầm thì bên tai Hán Sơn :- Vương ca thấy không, Huyền Thiết Thần Đao Tạ Đại Đởm đấy.Vương Hán Sơn gật đầu :- Tiểu huynh thấy rồi, trông lão chẳng khác một quái nhân.Cô gái lại nói nhỏ :- Tính nết lão cũng kỳ quái lắm. Chẳng biết lão có chịu truyền đao pháp cho Vương ca không.Hán Sơn nói ngay :- Tiểu huynh chỉ cần thanh Huyền Thiết bảo đao, còn đao pháp cứ thi triển chín chiêu biến hóa của Khương Bạch Hổ cũng đủ.Đôi mắt Cẩm Tiên sáng lên :- Thế thì dễ lắm...- Dễ là sao?- Nếu yêu cầu lão không xong ta tìm cách giết quách lão đi, đoạt lấy bảo đao cho gọn.Hán Sơn trừng mắt, lắc đầu :- Không được đâu, ta đừng nên làm điều trái đạo ấy.Cẩm Tiên vẫn nói :- Chẳng có gì trái đạo đâu...Hán Sơn gằn giọng :- Giết người chẳng hề thù oán để đoạt đao mà chẳng phải trái đạo sao?Cẩm Tiên lẹ miệng :- Để lão ta sống thì nguy hiểm cho mọi người. Lão ta dồn tâm lực mấy mươi năm nghiên cứu đao pháp, lại trích máu mình để luyện đao nên lão đã phát cuồng. Vương ca tiếp cận lão sẽ rõ.Hán Sơn phẩy tay :- Thôi được, để ta tiếp xúc với tiền bối rồi sẽ tính.

Chương 56: Hắc long đàm