Tác giả:

Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…

Chương 82: Tung tích quái nhân thần bí

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Phịch.Người bịt mặt buông chàng trai trên vai xuống tấm nệm cỏ giữa hang sâu làm một lão nhân đang ngồi sau thạch bàn đọc sách phải ngước lên nhìn :- Ôi, lão huynh đã về, còn mang theo của nợ gì thế kia?Người bịt mặt đưa bàn tay vuốt nhanh, gỡ mảnh khăn đen, diện mạo lộ rõ một lão nhân quắc thước.Ông hừ một tiếng rồi đáp :- Nó là Vương Hán Sơn đấy.- Con của Thiết Chưởng Hắc Ưng Vương Hán Đạo à?- Chính nó đấy Thái lão đệ ạ.Ông lão họ Thái rời khỏi thạch bàn, bước lại gần chàng trai đang nằm trên nệm cỏ. Ông đưa tay bắt mạch nhìn sắc diện chàng trai và ngó người bạn già :- Sao nó ra nông nỗi này vậy lão huynh? Kinh mạch xáo trộn thần trí hôn mê, hẳn là nó đã bị ma công hãm hại, phải chăng Thượng Quan lão huynh vừa đem nó về từ một ma động?Thượng Quan lão nhân đáp nhanh :- Chẳng phải từ một ma động, mà từ suối Nhạn Sầu trong tay yêu nữ Huệ Tiên đấy.Thái lão nhân gật đầu :- Ngu đệ đã hiểu. Nhưng Vương tiểu tử này đã trúng độc ra sao?Đưa tay rờ mũi Hán Sơn, Thượng Quan lão nhân bảo :- Nó bị Huệ Tiên sử dụng Nhiếp Hồn đại pháp mê hoặc, định cho uống rượu Thiên Hoa và ăn các thứ độc vị hưng dương để vào cuộc mây mưa. Ngu huynh phải ra tay giải cứu, không ngờ thằng nhỏ hít quá nhiều Bạch chân khí của yêu nữ nên nội lực phân tán thần trí hôn mê, ngu huynh chẳng dám kéo dài trận giao tranh phải đưa gấp nó về đây.Thở dài một tiếng, Thái lão nhân lắc đầu :- Ôi, chỉ vì lão huynh và ngu đệ còn chưa lộ diện chốn giang hồ nên lũ điệt nhi phải mang nhiều tai họa.Thượng Quan lão nhân nhíu đôi mày bạc :- Tại sao chúng ta chưa thể lộ diện trong lúc này thì lão đệ đã biết. Vậy còn than thở làm gì, hãy mau cứu Vương tiểu tử thôi.Hai ông già nhanh nhẹn xốc Hán Sơn đặt nằm lên thạch bàn. Hơi thở của chàng trai như đứt đoạn khiến Thái lão nhân lo lắng :- Ta phải dùng Hội Lực thần pháp cứu nó chăng?Thượng Quan lão nhân vuốt chòm râu bạc phếch :- Đúng vậy, phải dựng nó ngồi lên. Ngu huynh từ phía sau trục độc khí còn lão đệ ở phía trước truyền chân dương. Như vậy mới mong cứu mạng tiểu tử được.Phẩy tay một cái, Thái lão nhân lẹ miệng :- Nào, ta phải nhanh tay thôi.Thượng Quan lão nhân cởi áo chàng trai để qua một bên. Trong lúc đó Thái lão nhân đã ngồi dựa vào vách đá, chờ ông bạn già đặt chàng trai ngồi trước mặt mình là đưa tay áp vào khoảng lưng trần sử dụng công lực trục độc khí trong cơ thể Hán Sơn. Còn Thượng Quan lão nhân ngồi phía trước đặt tả chưởng vào ngực chàng trai để truyền chân dương theo đúng Hội Lực thần pháp của võ công Trung Thổ. Đây là cách trục độc bồi dương mà những bậc thượng thừa kiệt xuất mới thi triển được.Hai lão nhân chú tâm vận hành khí lực chẳng nói với nhau một lời, trong lòng hang tĩnh lặng đến nghe được từng nhịp thở của vài con dơi treo mình trên vách đá.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Phịch.Người bịt mặt buông chàng trai trên vai xuống tấm nệm cỏ giữa hang sâu làm một lão nhân đang ngồi sau thạch bàn đọc sách phải ngước lên nhìn :- Ôi, lão huynh đã về, còn mang theo của nợ gì thế kia?Người bịt mặt đưa bàn tay vuốt nhanh, gỡ mảnh khăn đen, diện mạo lộ rõ một lão nhân quắc thước.Ông hừ một tiếng rồi đáp :- Nó là Vương Hán Sơn đấy.- Con của Thiết Chưởng Hắc Ưng Vương Hán Đạo à?- Chính nó đấy Thái lão đệ ạ.Ông lão họ Thái rời khỏi thạch bàn, bước lại gần chàng trai đang nằm trên nệm cỏ. Ông đưa tay bắt mạch nhìn sắc diện chàng trai và ngó người bạn già :- Sao nó ra nông nỗi này vậy lão huynh? Kinh mạch xáo trộn thần trí hôn mê, hẳn là nó đã bị ma công hãm hại, phải chăng Thượng Quan lão huynh vừa đem nó về từ một ma động?Thượng Quan lão nhân đáp nhanh :- Chẳng phải từ một ma động, mà từ suối Nhạn Sầu trong tay yêu nữ Huệ Tiên đấy.Thái lão nhân gật đầu :- Ngu đệ đã hiểu. Nhưng Vương tiểu tử này đã trúng độc ra sao?Đưa tay rờ mũi Hán Sơn, Thượng Quan lão nhân bảo :- Nó bị Huệ Tiên sử dụng Nhiếp Hồn đại pháp mê hoặc, định cho uống rượu Thiên Hoa và ăn các thứ độc vị hưng dương để vào cuộc mây mưa. Ngu huynh phải ra tay giải cứu, không ngờ thằng nhỏ hít quá nhiều Bạch chân khí của yêu nữ nên nội lực phân tán thần trí hôn mê, ngu huynh chẳng dám kéo dài trận giao tranh phải đưa gấp nó về đây.Thở dài một tiếng, Thái lão nhân lắc đầu :- Ôi, chỉ vì lão huynh và ngu đệ còn chưa lộ diện chốn giang hồ nên lũ điệt nhi phải mang nhiều tai họa.Thượng Quan lão nhân nhíu đôi mày bạc :- Tại sao chúng ta chưa thể lộ diện trong lúc này thì lão đệ đã biết. Vậy còn than thở làm gì, hãy mau cứu Vương tiểu tử thôi.Hai ông già nhanh nhẹn xốc Hán Sơn đặt nằm lên thạch bàn. Hơi thở của chàng trai như đứt đoạn khiến Thái lão nhân lo lắng :- Ta phải dùng Hội Lực thần pháp cứu nó chăng?Thượng Quan lão nhân vuốt chòm râu bạc phếch :- Đúng vậy, phải dựng nó ngồi lên. Ngu huynh từ phía sau trục độc khí còn lão đệ ở phía trước truyền chân dương. Như vậy mới mong cứu mạng tiểu tử được.Phẩy tay một cái, Thái lão nhân lẹ miệng :- Nào, ta phải nhanh tay thôi.Thượng Quan lão nhân cởi áo chàng trai để qua một bên. Trong lúc đó Thái lão nhân đã ngồi dựa vào vách đá, chờ ông bạn già đặt chàng trai ngồi trước mặt mình là đưa tay áp vào khoảng lưng trần sử dụng công lực trục độc khí trong cơ thể Hán Sơn. Còn Thượng Quan lão nhân ngồi phía trước đặt tả chưởng vào ngực chàng trai để truyền chân dương theo đúng Hội Lực thần pháp của võ công Trung Thổ. Đây là cách trục độc bồi dương mà những bậc thượng thừa kiệt xuất mới thi triển được.Hai lão nhân chú tâm vận hành khí lực chẳng nói với nhau một lời, trong lòng hang tĩnh lặng đến nghe được từng nhịp thở của vài con dơi treo mình trên vách đá.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Phịch.Người bịt mặt buông chàng trai trên vai xuống tấm nệm cỏ giữa hang sâu làm một lão nhân đang ngồi sau thạch bàn đọc sách phải ngước lên nhìn :- Ôi, lão huynh đã về, còn mang theo của nợ gì thế kia?Người bịt mặt đưa bàn tay vuốt nhanh, gỡ mảnh khăn đen, diện mạo lộ rõ một lão nhân quắc thước.Ông hừ một tiếng rồi đáp :- Nó là Vương Hán Sơn đấy.- Con của Thiết Chưởng Hắc Ưng Vương Hán Đạo à?- Chính nó đấy Thái lão đệ ạ.Ông lão họ Thái rời khỏi thạch bàn, bước lại gần chàng trai đang nằm trên nệm cỏ. Ông đưa tay bắt mạch nhìn sắc diện chàng trai và ngó người bạn già :- Sao nó ra nông nỗi này vậy lão huynh? Kinh mạch xáo trộn thần trí hôn mê, hẳn là nó đã bị ma công hãm hại, phải chăng Thượng Quan lão huynh vừa đem nó về từ một ma động?Thượng Quan lão nhân đáp nhanh :- Chẳng phải từ một ma động, mà từ suối Nhạn Sầu trong tay yêu nữ Huệ Tiên đấy.Thái lão nhân gật đầu :- Ngu đệ đã hiểu. Nhưng Vương tiểu tử này đã trúng độc ra sao?Đưa tay rờ mũi Hán Sơn, Thượng Quan lão nhân bảo :- Nó bị Huệ Tiên sử dụng Nhiếp Hồn đại pháp mê hoặc, định cho uống rượu Thiên Hoa và ăn các thứ độc vị hưng dương để vào cuộc mây mưa. Ngu huynh phải ra tay giải cứu, không ngờ thằng nhỏ hít quá nhiều Bạch chân khí của yêu nữ nên nội lực phân tán thần trí hôn mê, ngu huynh chẳng dám kéo dài trận giao tranh phải đưa gấp nó về đây.Thở dài một tiếng, Thái lão nhân lắc đầu :- Ôi, chỉ vì lão huynh và ngu đệ còn chưa lộ diện chốn giang hồ nên lũ điệt nhi phải mang nhiều tai họa.Thượng Quan lão nhân nhíu đôi mày bạc :- Tại sao chúng ta chưa thể lộ diện trong lúc này thì lão đệ đã biết. Vậy còn than thở làm gì, hãy mau cứu Vương tiểu tử thôi.Hai ông già nhanh nhẹn xốc Hán Sơn đặt nằm lên thạch bàn. Hơi thở của chàng trai như đứt đoạn khiến Thái lão nhân lo lắng :- Ta phải dùng Hội Lực thần pháp cứu nó chăng?Thượng Quan lão nhân vuốt chòm râu bạc phếch :- Đúng vậy, phải dựng nó ngồi lên. Ngu huynh từ phía sau trục độc khí còn lão đệ ở phía trước truyền chân dương. Như vậy mới mong cứu mạng tiểu tử được.Phẩy tay một cái, Thái lão nhân lẹ miệng :- Nào, ta phải nhanh tay thôi.Thượng Quan lão nhân cởi áo chàng trai để qua một bên. Trong lúc đó Thái lão nhân đã ngồi dựa vào vách đá, chờ ông bạn già đặt chàng trai ngồi trước mặt mình là đưa tay áp vào khoảng lưng trần sử dụng công lực trục độc khí trong cơ thể Hán Sơn. Còn Thượng Quan lão nhân ngồi phía trước đặt tả chưởng vào ngực chàng trai để truyền chân dương theo đúng Hội Lực thần pháp của võ công Trung Thổ. Đây là cách trục độc bồi dương mà những bậc thượng thừa kiệt xuất mới thi triển được.Hai lão nhân chú tâm vận hành khí lực chẳng nói với nhau một lời, trong lòng hang tĩnh lặng đến nghe được từng nhịp thở của vài con dơi treo mình trên vách đá.

Chương 82: Tung tích quái nhân thần bí