Tác giả:

Đưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác…

Chương 141: Hồi 141

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Đôi bạn già lướt gió đi ào ào, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy thị Thiên Nam trấn...Bỗng Thái Kình Ngạc vươn tay giật vạt áo Thượng Quan Kỳ Long làm ám hiệu. Cũng trong lúc ấy Kim Điêu Đại Kiệt nhận ra nhiều bóng dáng quái lạ đang khinh thân đề khí về hướng Thiên Nam trấn.Cả hai cùng lướt vào một rặng cây, trụ yên trong tàng lá dõi mắt nhìn.Thái Kình Ngạc thì thào :- Ngu đệ thấy những bóng dáng kia có đủ các y trang, dấu hiệu của quần hùng và quần ma. Bọn chúng tụ về Thiên Nam trấn hẳn là có ý đồ gì đấy.Thượng Quan Kỳ Long trầm giọng :- Tốt nhất là ta hãy vào Quần Ẩm đài trong thị trấn. Đó là một tửu lầu có rượu ngon, thường thu hút bọn võ lâm cao thủ. Ngồi trong tửu lầu ta sẽ lắng nghe được nhiều chuyện đáng quan tâm.Sơn Đông Tuyệt Thủ gật nhẹ :- Phải đấy, ta cùng vào tửu lầu này là hay nhất.Hai người rời khỏi tàn cây, hóng vèo vào thị trấn. Vừa đến đầu chợ là đôi bạn già chao mình xuống ở một vùng khúc quanh vắng vẻ, rồi dẫn nhau đi tới Quần Ẩm đài...Quả đúng như lời Thượng Quan Kỳ Long: Trong tửu lầu đã đông nghẹt khách, trang phục đủ kiểu nhưng gương mặt nam nữ, già trẻ đều có vẻ uy dũng, phong trần.Thượng Quan Kỳ Long và Sơn Đông Tuyệt Thủ Thái Kình Ngạc ăn mặc như những đạo sĩ, diện mạo đã hóa trang nên bọn thực khách trong tửu lầu chẳng thèm dòm ngó.Ngồi vào bàn kêu rượu thịt, Kim Điêu Đại Kiệt lại kín đáo cho tên tiểu nhị hầu bàn một nắm bạc vụn rồi hỏi nhỏ :- Hôm nay ở trấn ta có việc gì mà như ngày hội vậy?Gã tiểu nhị đáp ngay :- Bẩm quý khách, chẳng biết chuyện gì xảy ra nhưng khách khứa tới đây đều là người trong các phái võ... ngoài ra còn những dị nhân quái nữ mà kẻ hầu hạ này chẳng rõ là ai.Thượng Quan Kỳ Long liền bấm tay Thái Kình Ngạc, ra hiệu lặng im để nghe ngóng những câu chuyện bên các bàn rượu.Lúc đó, khách vào càng thêm đông. Đôi bạn già phải triển vận thính lực để tò mò nghe lén.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Đôi bạn già lướt gió đi ào ào, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy thị Thiên Nam trấn...Bỗng Thái Kình Ngạc vươn tay giật vạt áo Thượng Quan Kỳ Long làm ám hiệu. Cũng trong lúc ấy Kim Điêu Đại Kiệt nhận ra nhiều bóng dáng quái lạ đang khinh thân đề khí về hướng Thiên Nam trấn.Cả hai cùng lướt vào một rặng cây, trụ yên trong tàng lá dõi mắt nhìn.Thái Kình Ngạc thì thào :- Ngu đệ thấy những bóng dáng kia có đủ các y trang, dấu hiệu của quần hùng và quần ma. Bọn chúng tụ về Thiên Nam trấn hẳn là có ý đồ gì đấy.Thượng Quan Kỳ Long trầm giọng :- Tốt nhất là ta hãy vào Quần Ẩm đài trong thị trấn. Đó là một tửu lầu có rượu ngon, thường thu hút bọn võ lâm cao thủ. Ngồi trong tửu lầu ta sẽ lắng nghe được nhiều chuyện đáng quan tâm.Sơn Đông Tuyệt Thủ gật nhẹ :- Phải đấy, ta cùng vào tửu lầu này là hay nhất.Hai người rời khỏi tàn cây, hóng vèo vào thị trấn. Vừa đến đầu chợ là đôi bạn già chao mình xuống ở một vùng khúc quanh vắng vẻ, rồi dẫn nhau đi tới Quần Ẩm đài...Quả đúng như lời Thượng Quan Kỳ Long: Trong tửu lầu đã đông nghẹt khách, trang phục đủ kiểu nhưng gương mặt nam nữ, già trẻ đều có vẻ uy dũng, phong trần.Thượng Quan Kỳ Long và Sơn Đông Tuyệt Thủ Thái Kình Ngạc ăn mặc như những đạo sĩ, diện mạo đã hóa trang nên bọn thực khách trong tửu lầu chẳng thèm dòm ngó.Ngồi vào bàn kêu rượu thịt, Kim Điêu Đại Kiệt lại kín đáo cho tên tiểu nhị hầu bàn một nắm bạc vụn rồi hỏi nhỏ :- Hôm nay ở trấn ta có việc gì mà như ngày hội vậy?Gã tiểu nhị đáp ngay :- Bẩm quý khách, chẳng biết chuyện gì xảy ra nhưng khách khứa tới đây đều là người trong các phái võ... ngoài ra còn những dị nhân quái nữ mà kẻ hầu hạ này chẳng rõ là ai.Thượng Quan Kỳ Long liền bấm tay Thái Kình Ngạc, ra hiệu lặng im để nghe ngóng những câu chuyện bên các bàn rượu.Lúc đó, khách vào càng thêm đông. Đôi bạn già phải triển vận thính lực để tò mò nghe lén.

Vạn Độc Quỹ MônTác giả: Trần Thanh VânTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpĐưa mắt nhìn vào cổng, bỗng thiếu nữ áo xanh hét lên kinh hoàng :   - Trời! Thân phụ... thân mẫu...   Vèo!   Cùng với tiếng thét khủng khiếp, nàng phóng mình vào Thượng Quan sơn trang giờ chỉ còn là những đống gạch ngói vụn vỡ, khói lửa hãy còn bốc âm ỉ.   Đứng chết sững nhìn ngọn khói một lúc, thiếu nữ áo xanh lại hét :   - Trời! Bọn ác ma nào đã tàn phá sơn trang! Thân phụ, thân mẫu... Hai đệ đệ đâu rồi?   Như một kẻ vừa lên cơn điên, thiếu nữ áo xanh phóng chạy đi tìm quanh khắp sơn trang vừa thét gọi vô cùng thê thảm.   Đó đây im bặt đến hãi hùng!   Chung quanh sơn trang rải đầy những vết máu đông đặc trên bãi cỏ vàng vì lửa cháy, chứng tỏ nơi đây vừa trải qua một trận thảm sát kinh hoàng.   Thiếu nữ vừa chạy vừa gào thét một lúc lâu không nghe có tiếng đáp ứng, nàng dừng lại đưa mắt nhìn cảnh đổ nát. Thân hình nàng run lên từng hồi trong khi hai dòng thảm lệ từ khóe mắt tuôn trào như suối.   Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Thượng Quan sơn trang vừa gặp một trận thảm sát do một bọn ác… Đôi bạn già lướt gió đi ào ào, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy thị Thiên Nam trấn...Bỗng Thái Kình Ngạc vươn tay giật vạt áo Thượng Quan Kỳ Long làm ám hiệu. Cũng trong lúc ấy Kim Điêu Đại Kiệt nhận ra nhiều bóng dáng quái lạ đang khinh thân đề khí về hướng Thiên Nam trấn.Cả hai cùng lướt vào một rặng cây, trụ yên trong tàng lá dõi mắt nhìn.Thái Kình Ngạc thì thào :- Ngu đệ thấy những bóng dáng kia có đủ các y trang, dấu hiệu của quần hùng và quần ma. Bọn chúng tụ về Thiên Nam trấn hẳn là có ý đồ gì đấy.Thượng Quan Kỳ Long trầm giọng :- Tốt nhất là ta hãy vào Quần Ẩm đài trong thị trấn. Đó là một tửu lầu có rượu ngon, thường thu hút bọn võ lâm cao thủ. Ngồi trong tửu lầu ta sẽ lắng nghe được nhiều chuyện đáng quan tâm.Sơn Đông Tuyệt Thủ gật nhẹ :- Phải đấy, ta cùng vào tửu lầu này là hay nhất.Hai người rời khỏi tàn cây, hóng vèo vào thị trấn. Vừa đến đầu chợ là đôi bạn già chao mình xuống ở một vùng khúc quanh vắng vẻ, rồi dẫn nhau đi tới Quần Ẩm đài...Quả đúng như lời Thượng Quan Kỳ Long: Trong tửu lầu đã đông nghẹt khách, trang phục đủ kiểu nhưng gương mặt nam nữ, già trẻ đều có vẻ uy dũng, phong trần.Thượng Quan Kỳ Long và Sơn Đông Tuyệt Thủ Thái Kình Ngạc ăn mặc như những đạo sĩ, diện mạo đã hóa trang nên bọn thực khách trong tửu lầu chẳng thèm dòm ngó.Ngồi vào bàn kêu rượu thịt, Kim Điêu Đại Kiệt lại kín đáo cho tên tiểu nhị hầu bàn một nắm bạc vụn rồi hỏi nhỏ :- Hôm nay ở trấn ta có việc gì mà như ngày hội vậy?Gã tiểu nhị đáp ngay :- Bẩm quý khách, chẳng biết chuyện gì xảy ra nhưng khách khứa tới đây đều là người trong các phái võ... ngoài ra còn những dị nhân quái nữ mà kẻ hầu hạ này chẳng rõ là ai.Thượng Quan Kỳ Long liền bấm tay Thái Kình Ngạc, ra hiệu lặng im để nghe ngóng những câu chuyện bên các bàn rượu.Lúc đó, khách vào càng thêm đông. Đôi bạn già phải triển vận thính lực để tò mò nghe lén.

Chương 141: Hồi 141