Tác giả:

Hán tử vung roi quất tuấn mã phi nhanh rồi cười ha hả :- Nương tử yên tâm. Chỉ còn vài chục dặm nữa là đến bờ sông Ô Giang. Chúng ta sẽ vào khách điếm nghỉ ngơi. Ai bảo nàng đòi theo ta làm gì ? Thu nhi chưa đầy hai tuổi, sao có thể chịu được cảnh tù túng trên đường thiên ly.Nữ nhân nghiêm giọng :- Nào phải thiếp học thói nhi nữ tình trường. Chẳng qua, chuyến đi này muôn phần nguy hiểm, thiếp đâu thể để chàng một mình dấn thân được ? Phu thê đồng mệnh uyên ương, thiếp có ở lại cũng chẳng thể yên tâm. Dẫu sao, có hai người vẫn hơn là một.Hán tử bỡn cợt :- Ai cũng biết Lô Sơn Tiên Tử Cam Tần Mi bản lãnh phi phàm. Có nàng đương nhiên là ta yên tâm hơn. Nhưng chỉ e Thu nhi không chịu nổi gian khổ trên đường thiên lý mà thôi.- Tướng công yên tâm. Thu nhi đã uống, viên Dịch Cân Hoàn, vạn bệnh bất xâm.Nữ nhân vừa đứt lời thì hán tử đột nhiên gài cương, khiến chiếc xe đứng sững lại. Cách đầu ngựa năm, sáu trượng là mười tám người bịt mặt, đáo kiếm tuốt trần sáng quắc, sát khí tỏa ra dàn dụa,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...