Tác giả:

Dung mạo của Lôi Thuần đúng là gặp cơn tuyết xanh càng thêm xanh, trải qua sương gió, lại càng diễm lệ muôn phần. Năm xưa nàng khảy đàn trên sông… Còn nay lòng nàng đã đứt dây tơ. “Nhu nhi vẫn chưa chịu về sao?” “Chao ôi, đứa bé này thật sự chẳng ra sao cả. Tôi đã nhờ ba người đi gọi nó về rồi, cuối năm ngoái nó về một lần, con người thay đổi hẳn, lẳng lặng ít nói, rầu rĩ ủ dột, ăn tết xong lại đòi đến Kinh thành, mẹ nó cứ than thở, tôi cũng không quản được nó nữa.” “Năm xưa nó rời khỏi Tiểu Hàn Sơn, tôi tưởng nó về đây thăm hai vị, không ngờ… nếu nó thật sự đến Kinh thành tìm Mộng Chẩm cũng tốt, có điều, thằng bé Mộng Chẩm này dã tâm lớn, chí khí cao, đã dính dáng với các thế lực ngoài sáng trong tối ở Kinh thành, đấu đến nỗi nước sôi lửa nóng, Nhu nhi chưa hiểu việc đời, mới bước vào chốn phồn hoa, lại thêm ở Kinh thành đầy sóng gió, kẻ lừa người gạt, chỉ sợ nó đã chịu thiệt thòi cũng không dám lên tiếng.” “Đó là tại nó chẳng biết cầu tiến, chẳng nghe lời dạy dỗ, cũng không thể…

Chương 4: Ba Thanh Đao Vung Lên

Nhất Nộ Bạt KiếmTác giả: Ôn Thụy AnTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpDung mạo của Lôi Thuần đúng là gặp cơn tuyết xanh càng thêm xanh, trải qua sương gió, lại càng diễm lệ muôn phần. Năm xưa nàng khảy đàn trên sông… Còn nay lòng nàng đã đứt dây tơ. “Nhu nhi vẫn chưa chịu về sao?” “Chao ôi, đứa bé này thật sự chẳng ra sao cả. Tôi đã nhờ ba người đi gọi nó về rồi, cuối năm ngoái nó về một lần, con người thay đổi hẳn, lẳng lặng ít nói, rầu rĩ ủ dột, ăn tết xong lại đòi đến Kinh thành, mẹ nó cứ than thở, tôi cũng không quản được nó nữa.” “Năm xưa nó rời khỏi Tiểu Hàn Sơn, tôi tưởng nó về đây thăm hai vị, không ngờ… nếu nó thật sự đến Kinh thành tìm Mộng Chẩm cũng tốt, có điều, thằng bé Mộng Chẩm này dã tâm lớn, chí khí cao, đã dính dáng với các thế lực ngoài sáng trong tối ở Kinh thành, đấu đến nỗi nước sôi lửa nóng, Nhu nhi chưa hiểu việc đời, mới bước vào chốn phồn hoa, lại thêm ở Kinh thành đầy sóng gió, kẻ lừa người gạt, chỉ sợ nó đã chịu thiệt thòi cũng không dám lên tiếng.” “Đó là tại nó chẳng biết cầu tiến, chẳng nghe lời dạy dỗ, cũng không thể… Cỗ xe sụm xuống, ngựa co giò hí vang, ngay lúc này, lại thấy đao quang lóe lên.Đao quang cực nhanh.Thế đao cũng cực nhanh.Đường Bảo Ngưu gầm lên, đấm ra một quyền.Một quyền bay thẳng vào đao quang.Rốt cuộc là đao bén hay là nắm đấm của y cứng?Rốt cuộc là đao nhanh hay là nắm đấm của Đường Bảo Ngưu lẹ?Đường Bảo Ngưu không còn sự chọn lựa nào khác.Y biết rõ kẻ trong xe là ai, nhưng y không tránh kịp.Y chỉ đành nghênh chiến.Cho dù núi đao biển lửa, y cũng không sợ, chỉ có tìm sự sống trong cái chết, mới có thể phục sinh từ cái chết.Y cũng biết nhát đao này không hề tầm thường.Tuy y có một đôi thiết quyền, nhưng thanh đao này từng chém vỡ một cái đồng thuẫn nặng một trăm hai mươi cân, khiến Thiết Tháp đạo nhân, một trong Tứ đại đường chủ của Ngoại tam đường trong Thất Bang Bát Hội Cửu Liên Minh đứng phía sau cái thuẫn đồng đó, nhất đao lưỡng đoạn, đầu lìa khỏi thân.E rằng thiết quyền cũng không thể tránh nổi nhát đao này.Nhưng y chỉ đành nghênh đón, y không thể thối lui.Phương Hận Thiểu vừa mới cứu được Trương Nham, hai người chưa hạ xuống đất, y tuyệt đối không để người trong xe trả đòn.Y chỉ đành tiếp đao.Dùng quyền của y.Và đảm lược của y.Cho dù là thiết quyền, cũng là xương và thịt.Mà thanh đao này lại là kình địch của sắt và thép.Thanh đao này có chặt xuống đôi thiết quyền của Đường Bảo Ngưu hay không?Câu trả lời là: không biết.Bởi vì một thanh đao khác đã kịp thời chém trúng thanh đao này.Hoa lửa bắn tung tóe.Đao quang như mộng.Đao thì sao?Đao vẫn là đao.Vương Tiểu Thạch rút đao về.Tiếng đao ngân lên trong trẻo, lanh lảnh rõ ràng, rõ ràng đến vui tai.Đao của đối phương rút mau vào thùng xe, nghe đánh sột một cái, lại còn kèm theo một tiếng “hự” đau đớn.Lúc này, mui xe đã hoàn toàn sập xuống, trong thùng xe bay vọt ra ba người.Ba người đều trừng mắt nhìn Vương Tiểu Thạch.Ba người này cao thấp khác nhau, chỉ có một điểm giống nhau, ở eo, trên lưng, trên tay đều có đao.Một người trong bọn tay cầm đao, nhưng mu bàn tay của y đã rướm máu.Cũng chính vì cánh tay bị thương này, khiến y không thể đút đao chính xác vào vỏ, hơn nữa còn phải nhờ hai đồng bọn hộ vệ ở hai bên mới có thể kịp thời nhảy ra khỏi xe.Vương Tiểu Thạch biết ba con người này.Đó chính là Bành Tiêm, kẻ duy nhất trong Bành Môn Ngũ Hổ có thể luyện Ngũ Hổ Đoạn Hồn đao đến xuất thần nhập hóa.Thiếu trang chủ Tập Luyện Thiên của Kinh Hồn đao Tập gia trang.Truyền nhân y bát của Tương Kiến bảo đao, Mạnh Không Không.Sao bọn họ lại ở trong xe?Tại sao bọn họ lại xuất đao đối phó với Phương Hận Thiểu, Trương Nham, Đường Bảo Ngưu?Đây chính là ba người trong Bát đại đao vương dưới trướng Phương tiểu hầu gia, kẻ xưa nay có thể ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa ở chốn Kinh thành, hôm nay họ tới đây với mục đích gì?

Nhất Nộ Bạt KiếmTác giả: Ôn Thụy AnTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpDung mạo của Lôi Thuần đúng là gặp cơn tuyết xanh càng thêm xanh, trải qua sương gió, lại càng diễm lệ muôn phần. Năm xưa nàng khảy đàn trên sông… Còn nay lòng nàng đã đứt dây tơ. “Nhu nhi vẫn chưa chịu về sao?” “Chao ôi, đứa bé này thật sự chẳng ra sao cả. Tôi đã nhờ ba người đi gọi nó về rồi, cuối năm ngoái nó về một lần, con người thay đổi hẳn, lẳng lặng ít nói, rầu rĩ ủ dột, ăn tết xong lại đòi đến Kinh thành, mẹ nó cứ than thở, tôi cũng không quản được nó nữa.” “Năm xưa nó rời khỏi Tiểu Hàn Sơn, tôi tưởng nó về đây thăm hai vị, không ngờ… nếu nó thật sự đến Kinh thành tìm Mộng Chẩm cũng tốt, có điều, thằng bé Mộng Chẩm này dã tâm lớn, chí khí cao, đã dính dáng với các thế lực ngoài sáng trong tối ở Kinh thành, đấu đến nỗi nước sôi lửa nóng, Nhu nhi chưa hiểu việc đời, mới bước vào chốn phồn hoa, lại thêm ở Kinh thành đầy sóng gió, kẻ lừa người gạt, chỉ sợ nó đã chịu thiệt thòi cũng không dám lên tiếng.” “Đó là tại nó chẳng biết cầu tiến, chẳng nghe lời dạy dỗ, cũng không thể… Cỗ xe sụm xuống, ngựa co giò hí vang, ngay lúc này, lại thấy đao quang lóe lên.Đao quang cực nhanh.Thế đao cũng cực nhanh.Đường Bảo Ngưu gầm lên, đấm ra một quyền.Một quyền bay thẳng vào đao quang.Rốt cuộc là đao bén hay là nắm đấm của y cứng?Rốt cuộc là đao nhanh hay là nắm đấm của Đường Bảo Ngưu lẹ?Đường Bảo Ngưu không còn sự chọn lựa nào khác.Y biết rõ kẻ trong xe là ai, nhưng y không tránh kịp.Y chỉ đành nghênh chiến.Cho dù núi đao biển lửa, y cũng không sợ, chỉ có tìm sự sống trong cái chết, mới có thể phục sinh từ cái chết.Y cũng biết nhát đao này không hề tầm thường.Tuy y có một đôi thiết quyền, nhưng thanh đao này từng chém vỡ một cái đồng thuẫn nặng một trăm hai mươi cân, khiến Thiết Tháp đạo nhân, một trong Tứ đại đường chủ của Ngoại tam đường trong Thất Bang Bát Hội Cửu Liên Minh đứng phía sau cái thuẫn đồng đó, nhất đao lưỡng đoạn, đầu lìa khỏi thân.E rằng thiết quyền cũng không thể tránh nổi nhát đao này.Nhưng y chỉ đành nghênh đón, y không thể thối lui.Phương Hận Thiểu vừa mới cứu được Trương Nham, hai người chưa hạ xuống đất, y tuyệt đối không để người trong xe trả đòn.Y chỉ đành tiếp đao.Dùng quyền của y.Và đảm lược của y.Cho dù là thiết quyền, cũng là xương và thịt.Mà thanh đao này lại là kình địch của sắt và thép.Thanh đao này có chặt xuống đôi thiết quyền của Đường Bảo Ngưu hay không?Câu trả lời là: không biết.Bởi vì một thanh đao khác đã kịp thời chém trúng thanh đao này.Hoa lửa bắn tung tóe.Đao quang như mộng.Đao thì sao?Đao vẫn là đao.Vương Tiểu Thạch rút đao về.Tiếng đao ngân lên trong trẻo, lanh lảnh rõ ràng, rõ ràng đến vui tai.Đao của đối phương rút mau vào thùng xe, nghe đánh sột một cái, lại còn kèm theo một tiếng “hự” đau đớn.Lúc này, mui xe đã hoàn toàn sập xuống, trong thùng xe bay vọt ra ba người.Ba người đều trừng mắt nhìn Vương Tiểu Thạch.Ba người này cao thấp khác nhau, chỉ có một điểm giống nhau, ở eo, trên lưng, trên tay đều có đao.Một người trong bọn tay cầm đao, nhưng mu bàn tay của y đã rướm máu.Cũng chính vì cánh tay bị thương này, khiến y không thể đút đao chính xác vào vỏ, hơn nữa còn phải nhờ hai đồng bọn hộ vệ ở hai bên mới có thể kịp thời nhảy ra khỏi xe.Vương Tiểu Thạch biết ba con người này.Đó chính là Bành Tiêm, kẻ duy nhất trong Bành Môn Ngũ Hổ có thể luyện Ngũ Hổ Đoạn Hồn đao đến xuất thần nhập hóa.Thiếu trang chủ Tập Luyện Thiên của Kinh Hồn đao Tập gia trang.Truyền nhân y bát của Tương Kiến bảo đao, Mạnh Không Không.Sao bọn họ lại ở trong xe?Tại sao bọn họ lại xuất đao đối phó với Phương Hận Thiểu, Trương Nham, Đường Bảo Ngưu?Đây chính là ba người trong Bát đại đao vương dưới trướng Phương tiểu hầu gia, kẻ xưa nay có thể ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa ở chốn Kinh thành, hôm nay họ tới đây với mục đích gì?

Nhất Nộ Bạt KiếmTác giả: Ôn Thụy AnTruyện Converter, Truyện Kiếm HiệpDung mạo của Lôi Thuần đúng là gặp cơn tuyết xanh càng thêm xanh, trải qua sương gió, lại càng diễm lệ muôn phần. Năm xưa nàng khảy đàn trên sông… Còn nay lòng nàng đã đứt dây tơ. “Nhu nhi vẫn chưa chịu về sao?” “Chao ôi, đứa bé này thật sự chẳng ra sao cả. Tôi đã nhờ ba người đi gọi nó về rồi, cuối năm ngoái nó về một lần, con người thay đổi hẳn, lẳng lặng ít nói, rầu rĩ ủ dột, ăn tết xong lại đòi đến Kinh thành, mẹ nó cứ than thở, tôi cũng không quản được nó nữa.” “Năm xưa nó rời khỏi Tiểu Hàn Sơn, tôi tưởng nó về đây thăm hai vị, không ngờ… nếu nó thật sự đến Kinh thành tìm Mộng Chẩm cũng tốt, có điều, thằng bé Mộng Chẩm này dã tâm lớn, chí khí cao, đã dính dáng với các thế lực ngoài sáng trong tối ở Kinh thành, đấu đến nỗi nước sôi lửa nóng, Nhu nhi chưa hiểu việc đời, mới bước vào chốn phồn hoa, lại thêm ở Kinh thành đầy sóng gió, kẻ lừa người gạt, chỉ sợ nó đã chịu thiệt thòi cũng không dám lên tiếng.” “Đó là tại nó chẳng biết cầu tiến, chẳng nghe lời dạy dỗ, cũng không thể… Cỗ xe sụm xuống, ngựa co giò hí vang, ngay lúc này, lại thấy đao quang lóe lên.Đao quang cực nhanh.Thế đao cũng cực nhanh.Đường Bảo Ngưu gầm lên, đấm ra một quyền.Một quyền bay thẳng vào đao quang.Rốt cuộc là đao bén hay là nắm đấm của y cứng?Rốt cuộc là đao nhanh hay là nắm đấm của Đường Bảo Ngưu lẹ?Đường Bảo Ngưu không còn sự chọn lựa nào khác.Y biết rõ kẻ trong xe là ai, nhưng y không tránh kịp.Y chỉ đành nghênh chiến.Cho dù núi đao biển lửa, y cũng không sợ, chỉ có tìm sự sống trong cái chết, mới có thể phục sinh từ cái chết.Y cũng biết nhát đao này không hề tầm thường.Tuy y có một đôi thiết quyền, nhưng thanh đao này từng chém vỡ một cái đồng thuẫn nặng một trăm hai mươi cân, khiến Thiết Tháp đạo nhân, một trong Tứ đại đường chủ của Ngoại tam đường trong Thất Bang Bát Hội Cửu Liên Minh đứng phía sau cái thuẫn đồng đó, nhất đao lưỡng đoạn, đầu lìa khỏi thân.E rằng thiết quyền cũng không thể tránh nổi nhát đao này.Nhưng y chỉ đành nghênh đón, y không thể thối lui.Phương Hận Thiểu vừa mới cứu được Trương Nham, hai người chưa hạ xuống đất, y tuyệt đối không để người trong xe trả đòn.Y chỉ đành tiếp đao.Dùng quyền của y.Và đảm lược của y.Cho dù là thiết quyền, cũng là xương và thịt.Mà thanh đao này lại là kình địch của sắt và thép.Thanh đao này có chặt xuống đôi thiết quyền của Đường Bảo Ngưu hay không?Câu trả lời là: không biết.Bởi vì một thanh đao khác đã kịp thời chém trúng thanh đao này.Hoa lửa bắn tung tóe.Đao quang như mộng.Đao thì sao?Đao vẫn là đao.Vương Tiểu Thạch rút đao về.Tiếng đao ngân lên trong trẻo, lanh lảnh rõ ràng, rõ ràng đến vui tai.Đao của đối phương rút mau vào thùng xe, nghe đánh sột một cái, lại còn kèm theo một tiếng “hự” đau đớn.Lúc này, mui xe đã hoàn toàn sập xuống, trong thùng xe bay vọt ra ba người.Ba người đều trừng mắt nhìn Vương Tiểu Thạch.Ba người này cao thấp khác nhau, chỉ có một điểm giống nhau, ở eo, trên lưng, trên tay đều có đao.Một người trong bọn tay cầm đao, nhưng mu bàn tay của y đã rướm máu.Cũng chính vì cánh tay bị thương này, khiến y không thể đút đao chính xác vào vỏ, hơn nữa còn phải nhờ hai đồng bọn hộ vệ ở hai bên mới có thể kịp thời nhảy ra khỏi xe.Vương Tiểu Thạch biết ba con người này.Đó chính là Bành Tiêm, kẻ duy nhất trong Bành Môn Ngũ Hổ có thể luyện Ngũ Hổ Đoạn Hồn đao đến xuất thần nhập hóa.Thiếu trang chủ Tập Luyện Thiên của Kinh Hồn đao Tập gia trang.Truyền nhân y bát của Tương Kiến bảo đao, Mạnh Không Không.Sao bọn họ lại ở trong xe?Tại sao bọn họ lại xuất đao đối phó với Phương Hận Thiểu, Trương Nham, Đường Bảo Ngưu?Đây chính là ba người trong Bát đại đao vương dưới trướng Phương tiểu hầu gia, kẻ xưa nay có thể ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa ở chốn Kinh thành, hôm nay họ tới đây với mục đích gì?

Chương 4: Ba Thanh Đao Vung Lên