Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 87

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Vẻ mặt ông cụ Trịnh khó coi, nói như vậy phía nhà họ Trịnh căn bản không kiểm được đồng nào.Trịnh Tùng vẻ mặt cũng chấn động, lúc này mới mở miệng nói: “Tuyết Dương à, điều kiện này so với lúc trước có phải quá thiệt rồi không? Con sẽ không cùng với người ngoài thỏa thuận gì đó muốn lừa gạt nhà chúng ta chứ?”Lời này vừa nói ra, không ít người bắt đầu bày ra vẻ mặt suy tư, chuyện này cũng có thể lắm, bởi vì mỗi người bọn họ đều đã từng làm những việc tương tự, suy bụng ta ra bụng người, giờ phút này thực sự Trịnh Tuyết Dương rất đáng nghi.Trịnh Tuyết Dương tức giận đến run người, bản thân vất vá cực nhọc không sợ xấu hổ không cần mặt mũi đi nói chuyện hợp tác, kết quả lại biến thành mình muốn hãm hại nhà họ Trịnh?“Bốp!”Trịnh Tuyết Dương còn chưa nói gì đã thấy một cái vó dưa hấu bay giữa không trung rơi thắng vào mặt Trịnh Tùng.“Oẹ, phì phì phì..” Vốn Trịnh Tùng có chút ưa sạch sẽ, bây giờ lại bị miếng vỏ dưa đã bị người khác ăn qua rơi vào mặt, ông ta thiếu điều muốn nôn mửa.“Bùi Nguyên Minh, cậu muốn chết à? Cậu rốt cuộc định làm gì?” Trịnh Chí Dụng nhìn thấy bố mình bị một miếng vỏ dưa đập vào mặt, không nhịn được mắng.“Vứt rác” Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt thản nhiên nói.Trịnh Chí Dụng rốt cuộc kìm chế không được nữa, đứng dậy cầm lấy chiếc gạt tàn thuốc ném về phía Bùi Nguyên Minh.“Bốp!”“Tôi đã nói.. ”Mọi người nhà họ Trịnh ở đây còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ thấy Bùi Nguyên Minh giơ tay bắt lấy gạt tàn, vung tay trực tiếp ném vào giữa trán Trịnh Chí Dụng khiến máu chảy ròng ròng trên đầu.“Tôi, tôi, tôi… Bùi Nguyên Minh, hôm nay tôi không làm thịt cậu, tôi không phải họ Trịnh” Trịnh Chí Dụng nghiến răng nghiến lợi nói, việc hôm nay đối vớihai bố con họ mà nói chính là sỉ nhục.Ở nhà họ Trịnh bọn họ luôn hô mưa gọi gió, từ khi nào chỉ là một đứa ở rể cũng dám ở trước mặt họ không để ai vào mắt như vậy.“Đủ rồi!” Ông cụ Trịnh đang ngồi quát một tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu tốt nhất nên có một lời giải thích, nếu không nói rõ, cho đù là Tuyết Dương cũng không bảo vệ được cho cậu”Trịnh Tuyết Dương cũng bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, trong lòng thoáng chút khẩn trương. Ở nhà họ Trịnh, ông nội chính là trời, Bùi Nguyên Minh hôm nay quả thực có chút quá đáng.

Vẻ mặt ông cụ Trịnh khó coi, nói như vậy phía nhà họ Trịnh căn bản không kiểm được đồng nào.

Trịnh Tùng vẻ mặt cũng chấn động, lúc này mới mở miệng nói: “Tuyết Dương à, điều kiện này so với lúc trước có phải quá thiệt rồi không? Con sẽ không cùng với người ngoài thỏa thuận gì đó muốn lừa gạt nhà chúng ta chứ?”

Lời này vừa nói ra, không ít người bắt đầu bày ra vẻ mặt suy tư, chuyện này cũng có thể lắm, bởi vì mỗi người bọn họ đều đã từng làm những việc tương tự, suy bụng ta ra bụng người, giờ phút này thực sự Trịnh Tuyết Dương rất đáng nghi.

Trịnh Tuyết Dương tức giận đến run người, bản thân vất vá cực nhọc không sợ xấu hổ không cần mặt mũi đi nói chuyện hợp tác, kết quả lại biến thành mình muốn hãm hại nhà họ Trịnh?

“Bốp!”

Trịnh Tuyết Dương còn chưa nói gì đã thấy một cái vó dưa hấu bay giữa không trung rơi thắng vào mặt Trịnh Tùng.

“Oẹ, phì phì phì..” Vốn Trịnh Tùng có chút ưa sạch sẽ, bây giờ lại bị miếng vỏ dưa đã bị người khác ăn qua rơi vào mặt, ông ta thiếu điều muốn nôn mửa.

“Bùi Nguyên Minh, cậu muốn chết à? Cậu rốt cuộc định làm gì?” Trịnh Chí Dụng nhìn thấy bố mình bị một miếng vỏ dưa đập vào mặt, không nhịn được mắng.

“Vứt rác” Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt thản nhiên nói.

Trịnh Chí Dụng rốt cuộc kìm chế không được nữa, đứng dậy cầm lấy chiếc gạt tàn thuốc ném về phía Bùi Nguyên Minh.

“Bốp!”

“Tôi đã nói.. ”

Mọi người nhà họ Trịnh ở đây còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ thấy Bùi Nguyên Minh giơ tay bắt lấy gạt tàn, vung tay trực tiếp ném vào giữa trán Trịnh Chí Dụng khiến máu chảy ròng ròng trên đầu.

“Tôi, tôi, tôi… Bùi Nguyên Minh, hôm nay tôi không làm thịt cậu, tôi không phải họ Trịnh” Trịnh Chí Dụng nghiến răng nghiến lợi nói, việc hôm nay đối vớihai bố con họ mà nói chính là sỉ nhục.

Ở nhà họ Trịnh bọn họ luôn hô mưa gọi gió, từ khi nào chỉ là một đứa ở rể cũng dám ở trước mặt họ không để ai vào mắt như vậy.

“Đủ rồi!” Ông cụ Trịnh đang ngồi quát một tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu tốt nhất nên có một lời giải thích, nếu không nói rõ, cho đù là Tuyết Dương cũng không bảo vệ được cho cậu”

Trịnh Tuyết Dương cũng bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, trong lòng thoáng chút khẩn trương. Ở nhà họ Trịnh, ông nội chính là trời, Bùi Nguyên Minh hôm nay quả thực có chút quá đáng.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Vẻ mặt ông cụ Trịnh khó coi, nói như vậy phía nhà họ Trịnh căn bản không kiểm được đồng nào.Trịnh Tùng vẻ mặt cũng chấn động, lúc này mới mở miệng nói: “Tuyết Dương à, điều kiện này so với lúc trước có phải quá thiệt rồi không? Con sẽ không cùng với người ngoài thỏa thuận gì đó muốn lừa gạt nhà chúng ta chứ?”Lời này vừa nói ra, không ít người bắt đầu bày ra vẻ mặt suy tư, chuyện này cũng có thể lắm, bởi vì mỗi người bọn họ đều đã từng làm những việc tương tự, suy bụng ta ra bụng người, giờ phút này thực sự Trịnh Tuyết Dương rất đáng nghi.Trịnh Tuyết Dương tức giận đến run người, bản thân vất vá cực nhọc không sợ xấu hổ không cần mặt mũi đi nói chuyện hợp tác, kết quả lại biến thành mình muốn hãm hại nhà họ Trịnh?“Bốp!”Trịnh Tuyết Dương còn chưa nói gì đã thấy một cái vó dưa hấu bay giữa không trung rơi thắng vào mặt Trịnh Tùng.“Oẹ, phì phì phì..” Vốn Trịnh Tùng có chút ưa sạch sẽ, bây giờ lại bị miếng vỏ dưa đã bị người khác ăn qua rơi vào mặt, ông ta thiếu điều muốn nôn mửa.“Bùi Nguyên Minh, cậu muốn chết à? Cậu rốt cuộc định làm gì?” Trịnh Chí Dụng nhìn thấy bố mình bị một miếng vỏ dưa đập vào mặt, không nhịn được mắng.“Vứt rác” Bùi Nguyên Minh nhún vai, vẻ mặt thản nhiên nói.Trịnh Chí Dụng rốt cuộc kìm chế không được nữa, đứng dậy cầm lấy chiếc gạt tàn thuốc ném về phía Bùi Nguyên Minh.“Bốp!”“Tôi đã nói.. ”Mọi người nhà họ Trịnh ở đây còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ thấy Bùi Nguyên Minh giơ tay bắt lấy gạt tàn, vung tay trực tiếp ném vào giữa trán Trịnh Chí Dụng khiến máu chảy ròng ròng trên đầu.“Tôi, tôi, tôi… Bùi Nguyên Minh, hôm nay tôi không làm thịt cậu, tôi không phải họ Trịnh” Trịnh Chí Dụng nghiến răng nghiến lợi nói, việc hôm nay đối vớihai bố con họ mà nói chính là sỉ nhục.Ở nhà họ Trịnh bọn họ luôn hô mưa gọi gió, từ khi nào chỉ là một đứa ở rể cũng dám ở trước mặt họ không để ai vào mắt như vậy.“Đủ rồi!” Ông cụ Trịnh đang ngồi quát một tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu tốt nhất nên có một lời giải thích, nếu không nói rõ, cho đù là Tuyết Dương cũng không bảo vệ được cho cậu”Trịnh Tuyết Dương cũng bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, trong lòng thoáng chút khẩn trương. Ở nhà họ Trịnh, ông nội chính là trời, Bùi Nguyên Minh hôm nay quả thực có chút quá đáng.

Chương 87