Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 172

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Ngô Kim Hổ nghiêm giọng nói:“Sự nghiệp kinh doanh của nhà họ Bạch trên cả hai con đường hắc đạo và chính đạo, đặc biệt là nhà anh ta còn có một công ty bảo an riêng, hầu như nắm độc quyền phần lớn kinh doanh ở thành phố Hải Dương”“Lần trước việc công ty đầu tư Bùi thị rút vốn đầu tư, hai nhân viên đi giải quyết sự tình bị đánh một trận, nếu không phải người của chúng ta ra tay kịp thời, sợ rằng hai nhân viên ấy đã mất mạng”“Không muốn qua lại với nhà họ Bùi sao?” Bùi Nguyên Minh cười đùa nói““Nhà họ Bạch dũng cảm như vậy?”Ngô Kim Hổ nghiêm trọng nói:”Nhà họ Bạch thì không sao, nhưng tổ tiên đời thứ hai cúa nhà họ Bạch theo Tôn Thắng, vì vậy bọn họ mới dám kiêu ngạo như vậy”Ngô Kim Hố nói đến Tôn Thắng, được cho là một đại ca khác của thành phố Hải Dương, thế lrc giữa hắn và Ngô Kim Hổ không thể so sánh được, hai bên đều không nhường nhau.“Nói cách khác, Tôn Thắng là núi dựa của nhà họ Bạch” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói:“Anh nói cho tôi cái này, ý là anh không xử lý được chuyện này sao?”“Không phải vậy” Ngô Kim Hố đố mồ hôi lạnh, nói:“Nếu nhự chúng ta động thủ, đối với thế lực của chúng ta sẽ có nhiều tốn thất, nếu không có lệnh của cậu Bùi, tôi không dám tự mình xử tr픓Trụ sở của Tôn Thắng ở đâu?” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói.“Trong tầng hầm của công ty bảo an nhà họ Bạch, nơi đó là một võ đài quyền anh dưới lòng đất” Ngô Kim Hổ nói.“Vậy tối nay đi xem sao, chuyện của công ty đầu tư Bùi thị, không thể xảy ra bất kỳ vấn đề gì” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, chuyện của công †y cũng nên giải quyết cho xong, kế tiếp còn rất nhiều việc khác, không có thời gian cho những việc nhỏ nhặt như vậy.“Được, tối nay tôi sẽ thu xếp” Ngô Kim Hổ trầm giọng nói.“Thu xếp chuyện gì? Hai chúng ta đi là được rồi, Tối nay tôi đến đón anh” Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vai của Ngô Kim Hố, chỉ cần nhìn thấy Tôn Long, cần phải thu xếp chuyện gì?Khi anh bước ra khỏi khách sạn Royal, Tô Hoài Bão vẫn đang năm hôn mê trên nền đất, căn bản không ai để ý đến anh ta.“Tìm một người ném hắn ở cổng bệnh viện đi” Bùi Nguyên Minh tùy tiện nói một câu, nếu anh mà không mở miệng, e rằng tên Tô Hoài Bão chết ở đây cũng không ai dám động.

Ngô Kim Hổ nghiêm giọng nói:“Sự nghiệp kinh doanh của nhà họ Bạch trên cả hai con đường hắc đạo và chính đạo, đặc biệt là nhà anh ta còn có một công ty bảo an riêng, hầu như nắm độc quyền phần lớn kinh doanh ở thành phố Hải Dương”

“Lần trước việc công ty đầu tư Bùi thị rút vốn đầu tư, hai nhân viên đi giải quyết sự tình bị đánh một trận, nếu không phải người của chúng ta ra tay kịp thời, sợ rằng hai nhân viên ấy đã mất mạng”

“Không muốn qua lại với nhà họ Bùi sao?” Bùi Nguyên Minh cười đùa nói

““Nhà họ Bạch dũng cảm như vậy?”

Ngô Kim Hổ nghiêm trọng nói:”Nhà họ Bạch thì không sao, nhưng tổ tiên đời thứ hai cúa nhà họ Bạch theo Tôn Thắng, vì vậy bọn họ mới dám kiêu ngạo như vậy”

Ngô Kim Hố nói đến Tôn Thắng, được cho là một đại ca khác của thành phố Hải Dương, thế lrc giữa hắn và Ngô Kim Hổ không thể so sánh được, hai bên đều không nhường nhau.

“Nói cách khác, Tôn Thắng là núi dựa của nhà họ Bạch” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói:“Anh nói cho tôi cái này, ý là anh không xử lý được chuyện này sao?”

“Không phải vậy” Ngô Kim Hố đố mồ hôi lạnh, nói:“Nếu nhự chúng ta động thủ, đối với thế lực của chúng ta sẽ có nhiều tốn thất, nếu không có lệnh của cậu Bùi, tôi không dám tự mình xử trí”

“Trụ sở của Tôn Thắng ở đâu?” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói.

“Trong tầng hầm của công ty bảo an nhà họ Bạch, nơi đó là một võ đài quyền anh dưới lòng đất” Ngô Kim Hổ nói.

“Vậy tối nay đi xem sao, chuyện của công ty đầu tư Bùi thị, không thể xảy ra bất kỳ vấn đề gì” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, chuyện của công †y cũng nên giải quyết cho xong, kế tiếp còn rất nhiều việc khác, không có thời gian cho những việc nhỏ nhặt như vậy.

“Được, tối nay tôi sẽ thu xếp” Ngô Kim Hổ trầm giọng nói.

“Thu xếp chuyện gì? Hai chúng ta đi là được rồi, Tối nay tôi đến đón anh” Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vai của Ngô Kim Hố, chỉ cần nhìn thấy Tôn Long, cần phải thu xếp chuyện gì?

Khi anh bước ra khỏi khách sạn Royal, Tô Hoài Bão vẫn đang năm hôn mê trên nền đất, căn bản không ai để ý đến anh ta.

“Tìm một người ném hắn ở cổng bệnh viện đi” Bùi Nguyên Minh tùy tiện nói một câu, nếu anh mà không mở miệng, e rằng tên Tô Hoài Bão chết ở đây cũng không ai dám động.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Ngô Kim Hổ nghiêm giọng nói:“Sự nghiệp kinh doanh của nhà họ Bạch trên cả hai con đường hắc đạo và chính đạo, đặc biệt là nhà anh ta còn có một công ty bảo an riêng, hầu như nắm độc quyền phần lớn kinh doanh ở thành phố Hải Dương”“Lần trước việc công ty đầu tư Bùi thị rút vốn đầu tư, hai nhân viên đi giải quyết sự tình bị đánh một trận, nếu không phải người của chúng ta ra tay kịp thời, sợ rằng hai nhân viên ấy đã mất mạng”“Không muốn qua lại với nhà họ Bùi sao?” Bùi Nguyên Minh cười đùa nói““Nhà họ Bạch dũng cảm như vậy?”Ngô Kim Hổ nghiêm trọng nói:”Nhà họ Bạch thì không sao, nhưng tổ tiên đời thứ hai cúa nhà họ Bạch theo Tôn Thắng, vì vậy bọn họ mới dám kiêu ngạo như vậy”Ngô Kim Hố nói đến Tôn Thắng, được cho là một đại ca khác của thành phố Hải Dương, thế lrc giữa hắn và Ngô Kim Hổ không thể so sánh được, hai bên đều không nhường nhau.“Nói cách khác, Tôn Thắng là núi dựa của nhà họ Bạch” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói:“Anh nói cho tôi cái này, ý là anh không xử lý được chuyện này sao?”“Không phải vậy” Ngô Kim Hố đố mồ hôi lạnh, nói:“Nếu nhự chúng ta động thủ, đối với thế lực của chúng ta sẽ có nhiều tốn thất, nếu không có lệnh của cậu Bùi, tôi không dám tự mình xử tr픓Trụ sở của Tôn Thắng ở đâu?” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói.“Trong tầng hầm của công ty bảo an nhà họ Bạch, nơi đó là một võ đài quyền anh dưới lòng đất” Ngô Kim Hổ nói.“Vậy tối nay đi xem sao, chuyện của công ty đầu tư Bùi thị, không thể xảy ra bất kỳ vấn đề gì” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, chuyện của công †y cũng nên giải quyết cho xong, kế tiếp còn rất nhiều việc khác, không có thời gian cho những việc nhỏ nhặt như vậy.“Được, tối nay tôi sẽ thu xếp” Ngô Kim Hổ trầm giọng nói.“Thu xếp chuyện gì? Hai chúng ta đi là được rồi, Tối nay tôi đến đón anh” Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ vai của Ngô Kim Hố, chỉ cần nhìn thấy Tôn Long, cần phải thu xếp chuyện gì?Khi anh bước ra khỏi khách sạn Royal, Tô Hoài Bão vẫn đang năm hôn mê trên nền đất, căn bản không ai để ý đến anh ta.“Tìm một người ném hắn ở cổng bệnh viện đi” Bùi Nguyên Minh tùy tiện nói một câu, nếu anh mà không mở miệng, e rằng tên Tô Hoài Bão chết ở đây cũng không ai dám động.

Chương 172