Tác giả:

Cung Vương là hoàng tử, Lục Phụng dù có ngang ngược đến đâu cũng không dám áp dụng hình phạt nặng, nhưng với các quan lại thì lại khác. Cây đổ bầy khỉ tan, trong mấy tháng qua, không biết bao nhiêu quan viên triều đình bị bắt thẩm tra. Buổi sáng còn đội mũ ô sa oai phong lẫm liệt, buổi tối đã trở thành kẻ tù đày bẩn thỉu. Nay án sắp tra đến Bộ Lại, thượng thư Bộ Lại dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không gặp được Lục Phụng. Đường cùng, đành nghĩ đến việc đi cửa sau thông qua nội viện. Thôi thị đã dốc hết gan ruột, kể đến đoạn đau lòng, người phụ nữ già cả này lại che mặt khóc nức nở, vừa lau nước mắt vừa than thở khiến Giang Uyển Như, một vãn bối cũng khó xử. Nhưng từ ngày Lục Phụng lên nắm quyền, người đến cầu xin nàng đã không ít, sau này chắc chắn còn nhiều. Cảnh tượng thế này nàng đã thấy quá quen, giờ cũng xử lý thành thạo. Lông mi Giang Uyển Như khẽ rung, dựa yên vào lưng ghế, tay phải nhẹ nhàng xoa thắt lưng đau nhức, bấm huyệt từng chút một. A hoàn thân cận Thúy Châu thấy vậy liền…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...