Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 299

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Sau khi tới căn hộ mà Triệu Lan Hương thuê, cô ta liền thay một bộ đồ mặc ở nhà khiến cho dáng người đã đẹp lại càng thêm gợi cảm, càng thêm hoàn mỹ.Giang Văn Huy nhìn thấy như vậy thì tươi cười rạng rỡ, cô ta làm như vậy rõ ràng là muốn dụ dỗ quyến rũ anh ta mà. Giang Văn Huy là một tay chơi gái già đời rồi, sao lại không nhận ra chứ?À, thì ra con người ta chỉ cần có tiền thì mọi thứ sẽ thay đổi.Anh ta trước kia khi còn là cậu chủ của nhà họ Giang thì không được người ta coi trọng cho lắm. Dòng họ Giang là dòng họ thường thường bậc trung mà thôi chứ không phải giàu có gì. Anh ta vất vả lắm mới để ý thấy Trịnh Tuyết Dương là thích hợp với anh ta, vậy mà cô lại không hề đếm xia gì đến anh ta cả.Nhưng bây giờ thì khác rồi, ngày đầu tiên đi nhậm chức tổng giám đốc mới lại còn gặp được chuyện tốt như vậy thì thật không tệ chút nào.Lúc Triệu Lan Hương đang nấu cơm thì Giang Văn Huy đi tới sau lưng Triệu Lan Hương, anh ta ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ta rồi nói: “Triệu Lan Hương, lúc cô nấu ăn hơi khó coi một chút…”Triệu Lan Hương hơi sợ nên cô thấy căng thẳng vô cùng: “Anh… anh ra phòng khách chờ tôi một chút, tôi nấu xong ngay thôi.”Tuy rằng cô đã quyết định xong rồi nhưng bây giờ vẫn thấy hơi căng thằng.Đột nhiên Giang Văn Huy đưa tay ra nắm lấy tay Triệu Lan Hương khiến cô ta bối rối không biết phải làm gì, nhưng nghĩ tới giấc mơ được gả vào nhà giàu có thì cô ta lại sung sướng. . Truyện FullGiang Văn Huy khẽ cười, ôm Triệu Lan Hương đi vào phòng ngủ. Nhưng chỉ một lúc sau thì Triệu Lan Hương lại chạy ra ngoài với vẻ mặt khó hiểu rồi đi vào phòng tắm.Giang Văn Huy ở lại trong phòng ngủ mà cảm thấy tuyệt vọng: “Triệu Lan Hương, cô yên tâm đi. Mấy ngày nay tôi quá mệt mỏi vì đi tàu xe nhiều mà thôi. Đợi sau khi tôi đi nhận chức về rồi thì đêm nay tôi sẽ cho cô một đêm tuyệt vời.” Giang Văn Huy mặc quần áo vào, vừa xấu hổ vừa nói với Triệu Lan Hương.Triệu Lan Hương khẽ ừ một tiếng, cô ta vẫn ở trong phòng tắm nhưng tâm trạng lại rối bời.Chẳng lẽ vì muốn gia nhập vào giới thượng lưu mà cô ta phải chấp nhận gả cho một người đàn ông như vậy sao?

Sau khi tới căn hộ mà Triệu Lan Hương thuê, cô ta liền thay một bộ đồ mặc ở nhà khiến cho dáng người đã đẹp lại càng thêm gợi cảm, càng thêm hoàn mỹ.

Giang Văn Huy nhìn thấy như vậy thì tươi cười rạng rỡ, cô ta làm như vậy rõ ràng là muốn dụ dỗ quyến rũ anh ta mà. Giang Văn Huy là một tay chơi gái già đời rồi, sao lại không nhận ra chứ?

À, thì ra con người ta chỉ cần có tiền thì mọi thứ sẽ thay đổi.

Anh ta trước kia khi còn là cậu chủ của nhà họ Giang thì không được người ta coi trọng cho lắm. Dòng họ Giang là dòng họ thường thường bậc trung mà thôi chứ không phải giàu có gì. Anh ta vất vả lắm mới để ý thấy Trịnh Tuyết Dương là thích hợp với anh ta, vậy mà cô lại không hề đếm xia gì đến anh ta cả.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, ngày đầu tiên đi nhậm chức tổng giám đốc mới lại còn gặp được chuyện tốt như vậy thì thật không tệ chút nào.

Lúc Triệu Lan Hương đang nấu cơm thì Giang Văn Huy đi tới sau lưng Triệu Lan Hương, anh ta ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ta rồi nói: “Triệu Lan Hương, lúc cô nấu ăn hơi khó coi một chút…”

Triệu Lan Hương hơi sợ nên cô thấy căng thẳng vô cùng: “Anh… anh ra phòng khách chờ tôi một chút, tôi nấu xong ngay thôi.”

Tuy rằng cô đã quyết định xong rồi nhưng bây giờ vẫn thấy hơi căng thằng.

Đột nhiên Giang Văn Huy đưa tay ra nắm lấy tay Triệu Lan Hương khiến cô ta bối rối không biết phải làm gì, nhưng nghĩ tới giấc mơ được gả vào nhà giàu có thì cô ta lại sung sướng. . Truyện Full

Giang Văn Huy khẽ cười, ôm Triệu Lan Hương đi vào phòng ngủ. Nhưng chỉ một lúc sau thì Triệu Lan Hương lại chạy ra ngoài với vẻ mặt khó hiểu rồi đi vào phòng tắm.

Giang Văn Huy ở lại trong phòng ngủ mà cảm thấy tuyệt vọng: “Triệu Lan Hương, cô yên tâm đi. Mấy ngày nay tôi quá mệt mỏi vì đi tàu xe nhiều mà thôi. Đợi sau khi tôi đi nhận chức về rồi thì đêm nay tôi sẽ cho cô một đêm tuyệt vời.” Giang Văn Huy mặc quần áo vào, vừa xấu hổ vừa nói với Triệu Lan Hương.

Triệu Lan Hương khẽ ừ một tiếng, cô ta vẫn ở trong phòng tắm nhưng tâm trạng lại rối bời.

Chẳng lẽ vì muốn gia nhập vào giới thượng lưu mà cô ta phải chấp nhận gả cho một người đàn ông như vậy sao?

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Sau khi tới căn hộ mà Triệu Lan Hương thuê, cô ta liền thay một bộ đồ mặc ở nhà khiến cho dáng người đã đẹp lại càng thêm gợi cảm, càng thêm hoàn mỹ.Giang Văn Huy nhìn thấy như vậy thì tươi cười rạng rỡ, cô ta làm như vậy rõ ràng là muốn dụ dỗ quyến rũ anh ta mà. Giang Văn Huy là một tay chơi gái già đời rồi, sao lại không nhận ra chứ?À, thì ra con người ta chỉ cần có tiền thì mọi thứ sẽ thay đổi.Anh ta trước kia khi còn là cậu chủ của nhà họ Giang thì không được người ta coi trọng cho lắm. Dòng họ Giang là dòng họ thường thường bậc trung mà thôi chứ không phải giàu có gì. Anh ta vất vả lắm mới để ý thấy Trịnh Tuyết Dương là thích hợp với anh ta, vậy mà cô lại không hề đếm xia gì đến anh ta cả.Nhưng bây giờ thì khác rồi, ngày đầu tiên đi nhậm chức tổng giám đốc mới lại còn gặp được chuyện tốt như vậy thì thật không tệ chút nào.Lúc Triệu Lan Hương đang nấu cơm thì Giang Văn Huy đi tới sau lưng Triệu Lan Hương, anh ta ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ta rồi nói: “Triệu Lan Hương, lúc cô nấu ăn hơi khó coi một chút…”Triệu Lan Hương hơi sợ nên cô thấy căng thẳng vô cùng: “Anh… anh ra phòng khách chờ tôi một chút, tôi nấu xong ngay thôi.”Tuy rằng cô đã quyết định xong rồi nhưng bây giờ vẫn thấy hơi căng thằng.Đột nhiên Giang Văn Huy đưa tay ra nắm lấy tay Triệu Lan Hương khiến cô ta bối rối không biết phải làm gì, nhưng nghĩ tới giấc mơ được gả vào nhà giàu có thì cô ta lại sung sướng. . Truyện FullGiang Văn Huy khẽ cười, ôm Triệu Lan Hương đi vào phòng ngủ. Nhưng chỉ một lúc sau thì Triệu Lan Hương lại chạy ra ngoài với vẻ mặt khó hiểu rồi đi vào phòng tắm.Giang Văn Huy ở lại trong phòng ngủ mà cảm thấy tuyệt vọng: “Triệu Lan Hương, cô yên tâm đi. Mấy ngày nay tôi quá mệt mỏi vì đi tàu xe nhiều mà thôi. Đợi sau khi tôi đi nhận chức về rồi thì đêm nay tôi sẽ cho cô một đêm tuyệt vời.” Giang Văn Huy mặc quần áo vào, vừa xấu hổ vừa nói với Triệu Lan Hương.Triệu Lan Hương khẽ ừ một tiếng, cô ta vẫn ở trong phòng tắm nhưng tâm trạng lại rối bời.Chẳng lẽ vì muốn gia nhập vào giới thượng lưu mà cô ta phải chấp nhận gả cho một người đàn ông như vậy sao?

Chương 299