Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1007

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Toàn hiện trường, ai nấy đều bị hù dọa một phen.Đây mới là phong độ của Thế tử MinhI Người không phạm ta, ta không phạm người! Nhưng nếu người phạm đến ta, nhất định sẽ phải trả lại gấp trăm lần! Ngay cả Hồng Nhân Tổ đứng ở một bên nhìn cũng cảm thấy da đầu tê dại.Bãầy giờ, ông ta cảm thấy mình may mắn vô cùng, chẳng qua chỉ là vứt bỏ quyền thế mà thôi.Làm xong hết thảy các thứ này, Bùi Nguyên Minh nhìn Chân Hàn Tước quỳ dưới đất một cái, lạnh lùng nói: "Nên nói xin lỗi thì đi nói xin lỗi ngay.Phải bồi thường thế nào thì bồi thường thế nấy liên " "Dạ dạ dạ, tôi lập tức an bài!" Chân Hàn Tước cúi người gật đầu.Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: "Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Chân ở thủ đô dám bước vào Đà Nẵng nửa bước, tôi sẽ ngay lập tức phế các người!" "Không dám! Không dám!" Chân Hàn Tước lúc này làm gì con cốt khí của cậu ấm công tử con nhà giàu siêu cấp nữa, anh ta chỉ mong Bùi Nguyên Minh bỏ qua cho mình.Bệnh viện nhân dân Dương Thành.Trịnh Tuấn cùng Thanh Linh, Trịnh Tuyết Dương đều nằm viện ở chỗ này.Chung Nam Sơn tự mình chạy chữa cho họ, tốc độ hồi phục rất nhanh.Hơn nữa, đãi ngộ còn là tốt nhất ở toàn bệnh viện.Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chân Hàn Tước bên kia liền thừa dịp sắc trời mờ tối dẫn người đi tới bệnh viện dập đầu nhận sai, hơn nữa còn mang tới khoản bồi thường rất lớn, sau đó áo não cút đi.Rất nhanh, toàn bộ giới thượng lưu của Dương Thành đều nhận được tin tức.Chân Hàn Tước lần này dường như là chọc vào người không thể chọc.Bị chặt đứt một cánh tay, hơn nữa còn bị đuổi khỏi Dương Thành.Còn việc ai là người ra tay, thì đây vẫn là bí mật.Dương Định Quốc người đứng đầu Dương Thành có thể là biết.Nhưng ông ta ngậm miệng rất chặt, cơ bản không dám nói ra đó là ai.Trong phòng bệnh của Thanh Linh, bà ta cùng Trịnh Tuấn hai người nằm song song với nhau, lúc thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, bà ta liên hừ lạnh nói: "Cũng bởi vì cậu là một thằng oắt con vô dụng, cho nên tôi làm mẹ vợ cậu mới có thể bị người ta đánh ra nông nỗi này!" "Nếu như cậu lợi hại hơn một chút, thì hai người chúng tôi có bị khi dễ thành ra như thế này không?”Bùi Nguyên Minh biết Thanh Linh lần này rất bị tủi hờn, cho nên anh cũng không tiện nói gì.Anh không nghĩ tới ở một nơi như vườn hoa Hoàng Gia mà lại cũng có người dám đến gây chuyện! Có điều, sau chuyện lần này, anh đã đặc biệt- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Toàn hiện trường, ai nấy đều bị hù dọa một phen.

Đây mới là phong độ của Thế tử MinhI Người không phạm ta, ta không phạm người! Nhưng nếu người phạm đến ta, nhất định sẽ phải trả lại gấp trăm lần! Ngay cả Hồng Nhân Tổ đứng ở một bên nhìn cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Bãầy giờ, ông ta cảm thấy mình may mắn vô cùng, chẳng qua chỉ là vứt bỏ quyền thế mà thôi.

Làm xong hết thảy các thứ này, Bùi Nguyên Minh nhìn Chân Hàn Tước quỳ dưới đất một cái, lạnh lùng nói: "Nên nói xin lỗi thì đi nói xin lỗi ngay.

Phải bồi thường thế nào thì bồi thường thế nấy liên " "Dạ dạ dạ, tôi lập tức an bài!" Chân Hàn Tước cúi người gật đầu.

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: "Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Chân ở thủ đô dám bước vào Đà Nẵng nửa bước, tôi sẽ ngay lập tức phế các người!" "Không dám! Không dám!" Chân Hàn Tước lúc này làm gì con cốt khí của cậu ấm công tử con nhà giàu siêu cấp nữa, anh ta chỉ mong Bùi Nguyên Minh bỏ qua cho mình.

Bệnh viện nhân dân Dương Thành.

Trịnh Tuấn cùng Thanh Linh, Trịnh Tuyết Dương đều nằm viện ở chỗ này.

Chung Nam Sơn tự mình chạy chữa cho họ, tốc độ hồi phục rất nhanh.

Hơn nữa, đãi ngộ còn là tốt nhất ở toàn bệnh viện.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chân Hàn Tước bên kia liền thừa dịp sắc trời mờ tối dẫn người đi tới bệnh viện dập đầu nhận sai, hơn nữa còn mang tới khoản bồi thường rất lớn, sau đó áo não cút đi.

Rất nhanh, toàn bộ giới thượng lưu của Dương Thành đều nhận được tin tức.

Chân Hàn Tước lần này dường như là chọc vào người không thể chọc.

Bị chặt đứt một cánh tay, hơn nữa còn bị đuổi khỏi Dương Thành.

Còn việc ai là người ra tay, thì đây vẫn là bí mật.

Dương Định Quốc người đứng đầu Dương Thành có thể là biết.

Nhưng ông ta ngậm miệng rất chặt, cơ bản không dám nói ra đó là ai.

Trong phòng bệnh của Thanh Linh, bà ta cùng Trịnh Tuấn hai người nằm song song với nhau, lúc thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, bà ta liên hừ lạnh nói: "Cũng bởi vì cậu là một thằng oắt con vô dụng, cho nên tôi làm mẹ vợ cậu mới có thể bị người ta đánh ra nông nỗi này!" "Nếu như cậu lợi hại hơn một chút, thì hai người chúng tôi có bị khi dễ thành ra như thế này không?”

Bùi Nguyên Minh biết Thanh Linh lần này rất bị tủi hờn, cho nên anh cũng không tiện nói gì.

Anh không nghĩ tới ở một nơi như vườn hoa Hoàng Gia mà lại cũng có người dám đến gây chuyện! Có điều, sau chuyện lần này, anh đã đặc biệt

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Toàn hiện trường, ai nấy đều bị hù dọa một phen.Đây mới là phong độ của Thế tử MinhI Người không phạm ta, ta không phạm người! Nhưng nếu người phạm đến ta, nhất định sẽ phải trả lại gấp trăm lần! Ngay cả Hồng Nhân Tổ đứng ở một bên nhìn cũng cảm thấy da đầu tê dại.Bãầy giờ, ông ta cảm thấy mình may mắn vô cùng, chẳng qua chỉ là vứt bỏ quyền thế mà thôi.Làm xong hết thảy các thứ này, Bùi Nguyên Minh nhìn Chân Hàn Tước quỳ dưới đất một cái, lạnh lùng nói: "Nên nói xin lỗi thì đi nói xin lỗi ngay.Phải bồi thường thế nào thì bồi thường thế nấy liên " "Dạ dạ dạ, tôi lập tức an bài!" Chân Hàn Tước cúi người gật đầu.Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: "Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Chân ở thủ đô dám bước vào Đà Nẵng nửa bước, tôi sẽ ngay lập tức phế các người!" "Không dám! Không dám!" Chân Hàn Tước lúc này làm gì con cốt khí của cậu ấm công tử con nhà giàu siêu cấp nữa, anh ta chỉ mong Bùi Nguyên Minh bỏ qua cho mình.Bệnh viện nhân dân Dương Thành.Trịnh Tuấn cùng Thanh Linh, Trịnh Tuyết Dương đều nằm viện ở chỗ này.Chung Nam Sơn tự mình chạy chữa cho họ, tốc độ hồi phục rất nhanh.Hơn nữa, đãi ngộ còn là tốt nhất ở toàn bệnh viện.Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chân Hàn Tước bên kia liền thừa dịp sắc trời mờ tối dẫn người đi tới bệnh viện dập đầu nhận sai, hơn nữa còn mang tới khoản bồi thường rất lớn, sau đó áo não cút đi.Rất nhanh, toàn bộ giới thượng lưu của Dương Thành đều nhận được tin tức.Chân Hàn Tước lần này dường như là chọc vào người không thể chọc.Bị chặt đứt một cánh tay, hơn nữa còn bị đuổi khỏi Dương Thành.Còn việc ai là người ra tay, thì đây vẫn là bí mật.Dương Định Quốc người đứng đầu Dương Thành có thể là biết.Nhưng ông ta ngậm miệng rất chặt, cơ bản không dám nói ra đó là ai.Trong phòng bệnh của Thanh Linh, bà ta cùng Trịnh Tuấn hai người nằm song song với nhau, lúc thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, bà ta liên hừ lạnh nói: "Cũng bởi vì cậu là một thằng oắt con vô dụng, cho nên tôi làm mẹ vợ cậu mới có thể bị người ta đánh ra nông nỗi này!" "Nếu như cậu lợi hại hơn một chút, thì hai người chúng tôi có bị khi dễ thành ra như thế này không?”Bùi Nguyên Minh biết Thanh Linh lần này rất bị tủi hờn, cho nên anh cũng không tiện nói gì.Anh không nghĩ tới ở một nơi như vườn hoa Hoàng Gia mà lại cũng có người dám đến gây chuyện! Có điều, sau chuyện lần này, anh đã đặc biệt- -----------------

Chương 1007