Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1021
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cả nhà họ Thanh đều có chút bối rối. Trên thực tế, họ đã kiểm tra tài sản của Công ty Bạch Vân thông qua một số kênh đặc biệt. Công ty có bao nhiêu dòng tiên, và họ sẽ phân bổ những tài sản và tiền bạc đó như thế nào sau khi nắm quyền kiểm soát công ty, tất cả những điều này đều đã được thảo luận kỹ lưỡng. Vậy mà Trịnh Tuyết Dương bỗng nhiên lại thuê một tòa nhà lớn như vậy làm văn phòng công ty, chắc hẳn đã phải bỏ ra một số tiền lớn. Trong mắt người nhà họ Thanh, đây đều là tiên của bọn họ. “Làm càn!”Lão phu nhân nhà họ Thanh lúc này mới lộ ra vẻ tức giận. “Con nhỏ đó không biết công ty Bạch Vân thuộc nhà họ Thanh của chúng ta sao?”“Tùy tiện dùng tiên của nhà họ Thanh chúng ta, ai cho nó dũng khí làm việc này?”Lúc này, bà Thanh Kiêu đang giận dữ vô cùng.Trong mắt bà ta, công ty Bạch Vân từ lâu đã thuộc vê nhà họ Thanh rồi. Trịnh Tuyết Dương dù sao cũng chỉ là người tạm thay họ quản lý tài sản, cô ta có quyền gì mà tiêu tiền của họ một cách bừa bãi như vậy. “Bọn họ chuyển đi đâu?”Thanh Khánh bình tĩnh nói. Lữ Lâm nói: “Khu vực văn phòng mới nằm ở phía bên cạnh của tháp Dương Thành và Tràng Tiên Plaza.Tòa nhà văn phòng này đã không hoạt động trong nhiều năm vì giá thuê quá đắt”“Cái gì?”Nghe đến địa điểm này, Thanh Khánh lập tức đứng lên. “Lão phu nhân, chúng ta phải đi xem, nhất định phải tìm cách ngăn cản Trịnh Tuyết Dương, lây lại tiền!”Lão phu nhân nhà họ Thanh nghiêm mặt nói: “Chuẩn bị xe, tôi muốn đi xem.Để bà già này đích thân đến đó, xem còn có ai dám chuyển đi”Chẳng bao lâu, một chiếc xe rời khỏi nhà họ Thanh và nhanh chóng đi đến khu kinh doanh thịnh vượng nhất ở Dương Thành. Khu vực này chính xác là trung tâm thành phố, và đất ở đây có thể được coi là tấc đất tấc vàng. Khi đến lâu dưới của tòa nhà Bạch Vân, ánh mắt sắc bén của Lữ Lâm đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đang chỉ đạo người của công ty vận chuyển đồ đạc khuân vác rất nhiều đồ. Thanh Linh, Trịnh Tuấn, Trịnh Khánh Vân và những người khác đều có mặt ở đây, ai nấy đều nở một nụ cười vui vẻ. Mấy người nhà họ Thanh vội vàng bước nhanh tới chỗ họ. Lão phu nhân nhà họ Thanh dẫn đầu, hiện tại trên gương mặt dường như có một lớp sương lạnh, vừa tới đã lạnh lùng nói: “Trịnh Tuyết Dương, các người đang làm gì vậy?”Trịnh Tuyết Dương cười nói: “Dọn dẹp văn phòng để chuyển đi ạ.Sắp tới công ty sẽ mở rộng hoạt động, nhất định phải đổi đến một nơi tốt hơn.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả nhà họ Thanh đều có chút bối rối. Trên thực tế, họ đã kiểm tra tài sản của Công ty Bạch Vân thông qua một số kênh đặc biệt. Công ty có bao nhiêu dòng tiên, và họ sẽ phân bổ những tài sản và tiền bạc đó như thế nào sau khi nắm quyền kiểm soát công ty, tất cả những điều này đều đã được thảo luận kỹ lưỡng. Vậy mà Trịnh Tuyết Dương bỗng nhiên lại thuê một tòa nhà lớn như vậy làm văn phòng công ty, chắc hẳn đã phải bỏ ra một số tiền lớn. Trong mắt người nhà họ Thanh, đây đều là tiên của bọn họ. “Làm càn!”
Lão phu nhân nhà họ Thanh lúc này mới lộ ra vẻ tức giận. “Con nhỏ đó không biết công ty Bạch Vân thuộc nhà họ Thanh của chúng ta sao?”
“Tùy tiện dùng tiên của nhà họ Thanh chúng ta, ai cho nó dũng khí làm việc này?”
Lúc này, bà Thanh Kiêu đang giận dữ vô cùng.
Trong mắt bà ta, công ty Bạch Vân từ lâu đã thuộc vê nhà họ Thanh rồi. Trịnh Tuyết Dương dù sao cũng chỉ là người tạm thay họ quản lý tài sản, cô ta có quyền gì mà tiêu tiền của họ một cách bừa bãi như vậy. “Bọn họ chuyển đi đâu?”
Thanh Khánh bình tĩnh nói. Lữ Lâm nói: “Khu vực văn phòng mới nằm ở phía bên cạnh của tháp Dương Thành và Tràng Tiên Plaza.
Tòa nhà văn phòng này đã không hoạt động trong nhiều năm vì giá thuê quá đắt”
“Cái gì?”
Nghe đến địa điểm này, Thanh Khánh lập tức đứng lên. “Lão phu nhân, chúng ta phải đi xem, nhất định phải tìm cách ngăn cản Trịnh Tuyết Dương, lây lại tiền!”
Lão phu nhân nhà họ Thanh nghiêm mặt nói: “Chuẩn bị xe, tôi muốn đi xem.
Để bà già này đích thân đến đó, xem còn có ai dám chuyển đi”
Chẳng bao lâu, một chiếc xe rời khỏi nhà họ Thanh và nhanh chóng đi đến khu kinh doanh thịnh vượng nhất ở Dương Thành. Khu vực này chính xác là trung tâm thành phố, và đất ở đây có thể được coi là tấc đất tấc vàng. Khi đến lâu dưới của tòa nhà Bạch Vân, ánh mắt sắc bén của Lữ Lâm đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đang chỉ đạo người của công ty vận chuyển đồ đạc khuân vác rất nhiều đồ. Thanh Linh, Trịnh Tuấn, Trịnh Khánh Vân và những người khác đều có mặt ở đây, ai nấy đều nở một nụ cười vui vẻ. Mấy người nhà họ Thanh vội vàng bước nhanh tới chỗ họ. Lão phu nhân nhà họ Thanh dẫn đầu, hiện tại trên gương mặt dường như có một lớp sương lạnh, vừa tới đã lạnh lùng nói: “Trịnh Tuyết Dương, các người đang làm gì vậy?”
Trịnh Tuyết Dương cười nói: “Dọn dẹp văn phòng để chuyển đi ạ.
Sắp tới công ty sẽ mở rộng hoạt động, nhất định phải đổi đến một nơi tốt hơn.”
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cả nhà họ Thanh đều có chút bối rối. Trên thực tế, họ đã kiểm tra tài sản của Công ty Bạch Vân thông qua một số kênh đặc biệt. Công ty có bao nhiêu dòng tiên, và họ sẽ phân bổ những tài sản và tiền bạc đó như thế nào sau khi nắm quyền kiểm soát công ty, tất cả những điều này đều đã được thảo luận kỹ lưỡng. Vậy mà Trịnh Tuyết Dương bỗng nhiên lại thuê một tòa nhà lớn như vậy làm văn phòng công ty, chắc hẳn đã phải bỏ ra một số tiền lớn. Trong mắt người nhà họ Thanh, đây đều là tiên của bọn họ. “Làm càn!”Lão phu nhân nhà họ Thanh lúc này mới lộ ra vẻ tức giận. “Con nhỏ đó không biết công ty Bạch Vân thuộc nhà họ Thanh của chúng ta sao?”“Tùy tiện dùng tiên của nhà họ Thanh chúng ta, ai cho nó dũng khí làm việc này?”Lúc này, bà Thanh Kiêu đang giận dữ vô cùng.Trong mắt bà ta, công ty Bạch Vân từ lâu đã thuộc vê nhà họ Thanh rồi. Trịnh Tuyết Dương dù sao cũng chỉ là người tạm thay họ quản lý tài sản, cô ta có quyền gì mà tiêu tiền của họ một cách bừa bãi như vậy. “Bọn họ chuyển đi đâu?”Thanh Khánh bình tĩnh nói. Lữ Lâm nói: “Khu vực văn phòng mới nằm ở phía bên cạnh của tháp Dương Thành và Tràng Tiên Plaza.Tòa nhà văn phòng này đã không hoạt động trong nhiều năm vì giá thuê quá đắt”“Cái gì?”Nghe đến địa điểm này, Thanh Khánh lập tức đứng lên. “Lão phu nhân, chúng ta phải đi xem, nhất định phải tìm cách ngăn cản Trịnh Tuyết Dương, lây lại tiền!”Lão phu nhân nhà họ Thanh nghiêm mặt nói: “Chuẩn bị xe, tôi muốn đi xem.Để bà già này đích thân đến đó, xem còn có ai dám chuyển đi”Chẳng bao lâu, một chiếc xe rời khỏi nhà họ Thanh và nhanh chóng đi đến khu kinh doanh thịnh vượng nhất ở Dương Thành. Khu vực này chính xác là trung tâm thành phố, và đất ở đây có thể được coi là tấc đất tấc vàng. Khi đến lâu dưới của tòa nhà Bạch Vân, ánh mắt sắc bén của Lữ Lâm đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đang chỉ đạo người của công ty vận chuyển đồ đạc khuân vác rất nhiều đồ. Thanh Linh, Trịnh Tuấn, Trịnh Khánh Vân và những người khác đều có mặt ở đây, ai nấy đều nở một nụ cười vui vẻ. Mấy người nhà họ Thanh vội vàng bước nhanh tới chỗ họ. Lão phu nhân nhà họ Thanh dẫn đầu, hiện tại trên gương mặt dường như có một lớp sương lạnh, vừa tới đã lạnh lùng nói: “Trịnh Tuyết Dương, các người đang làm gì vậy?”Trịnh Tuyết Dương cười nói: “Dọn dẹp văn phòng để chuyển đi ạ.Sắp tới công ty sẽ mở rộng hoạt động, nhất định phải đổi đến một nơi tốt hơn.”