Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1034

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Ngay sau đó, Mộ Phong Dương đã đưa Trịnh Tuyết Dương rời đi để hợp tác điều tra.Hoạt động quản lý của toàn bộ công ty trực tiếp rơi vào hỗn loạn, điều này cho thấy tình hình tồi tệ như thể nào.Đồng thời.Bệnh viện Nhân dân Dương Thành.Chung Nam Sơn vẫn đến thăm hàng ngày, mấy ngày nay ông ta không rời đi, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.Đột nhiên, một âm thanh rất ồn ào phát ra từ hành lang."Làm cái quái gì vậy? Không biết trong viện không thể làm ồn ư, các người có biết yên lặng là gì không?”Chung Nam Sơn ra hiệu cho y tá bên cạnh đi ra ngoài xem xét.Kết quả là đúng lúc này, có vài người xông tới, tất cả đều là phóng viên báo đài."Ông Chung Nam Sơn, nghe nói lần này ông thu vê mãy cả chục tỷ từ công ty Bạch Vân trước khi hợp tác với họ để diễn cảnh trên công trường đúng không?”"Thực ra, ông đã biết có vấn đề với chất lượng của các biệt thự nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân rồi, phải không?" "Nhưng vì tiền, ông vẫn chọn những người kia, và ông cũng chọn cách là im lặng và quảng bá, để cho các khu biệt thư nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân nổi tiếng hơn mà thôi?" "Bây giờ để kịp tiến độ, dự án bã đậu này đã xảy ra chuyện! Còn có công nhân bị thương nặng mà chết, ông nghĩ sao?" Lúc này, micro của những phóng viên này đã định chọc thẳng vào mặt Chung Nam Sơn.Đây là một tin tức lớn, chắc chắn là đang rất hot, cho nên những phóng viên này thậm chí không quan tâm đến việc Trung Nam Sơn có phải là ngôi sao sáng của giới y học, họ chỉ muốn nổi tiếng.Lúc này, một số người trong gia đình bị thương hoặc chết chạy đến, chỉ vào mũi Chung Nam Sơn và bắt đầu chửi bới."Chung Nam Sơn, đồ súc sinh này, nếu không phải ông đến công trường, con trai tôi sao có thể xảy ra chuyện?" "Biết có vấn đề về chất lượng công trình, không những không ngăn cản mà còn công khai tứ phía.Ông chính là cái coi thường mạng người như cỏ rác!" "Những người như ông từ lâu đã bị đồng tiền làm cho mờ mắt! Ông không xứng với cái áo trắng mà ông đang mặc chút nào!" Rất nhanh, những người trong gia đình người bị nạn này bắt đầu đập phá đồ đạc, tiếng la hét và chửi bới trong miệng không ngừng.Tất cả đều bị kích động, và cảm thấy Chung Nam Sơn cũng cân phải chịu trách nhiệm lớn trong vấn đề này."Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Chung Nam Sơn ngẩn người.

Ngay sau đó, Mộ Phong Dương đã đưa Trịnh Tuyết Dương rời đi để hợp tác điều tra.

Hoạt động quản lý của toàn bộ công ty trực tiếp rơi vào hỗn loạn, điều này cho thấy tình hình tồi tệ như thể nào.

Đồng thời.

Bệnh viện Nhân dân Dương Thành.

Chung Nam Sơn vẫn đến thăm hàng ngày, mấy ngày nay ông ta không rời đi, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Đột nhiên, một âm thanh rất ồn ào phát ra từ hành lang.

"Làm cái quái gì vậy? Không biết trong viện không thể làm ồn ư, các người có biết yên lặng là gì không?”

Chung Nam Sơn ra hiệu cho y tá bên cạnh đi ra ngoài xem xét.

Kết quả là đúng lúc này, có vài người xông tới, tất cả đều là phóng viên báo đài.

"Ông Chung Nam Sơn, nghe nói lần này ông thu vê mãy cả chục tỷ từ công ty Bạch Vân trước khi hợp tác với họ để diễn cảnh trên công trường đúng không?”

"Thực ra, ông đã biết có vấn đề với chất lượng của các biệt thự nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân rồi, phải không?" "Nhưng vì tiền, ông vẫn chọn những người kia, và ông cũng chọn cách là im lặng và quảng bá, để cho các khu biệt thư nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân nổi tiếng hơn mà thôi?" "Bây giờ để kịp tiến độ, dự án bã đậu này đã xảy ra chuyện! Còn có công nhân bị thương nặng mà chết, ông nghĩ sao?" Lúc này, micro của những phóng viên này đã định chọc thẳng vào mặt Chung Nam Sơn.

Đây là một tin tức lớn, chắc chắn là đang rất hot, cho nên những phóng viên này thậm chí không quan tâm đến việc Trung Nam Sơn có phải là ngôi sao sáng của giới y học, họ chỉ muốn nổi tiếng.

Lúc này, một số người trong gia đình bị thương hoặc chết chạy đến, chỉ vào mũi Chung Nam Sơn và bắt đầu chửi bới.

"Chung Nam Sơn, đồ súc sinh này, nếu không phải ông đến công trường, con trai tôi sao có thể xảy ra chuyện?" "Biết có vấn đề về chất lượng công trình, không những không ngăn cản mà còn công khai tứ phía.

Ông chính là cái coi thường mạng người như cỏ rác!" "Những người như ông từ lâu đã bị đồng tiền làm cho mờ mắt! Ông không xứng với cái áo trắng mà ông đang mặc chút nào!" Rất nhanh, những người trong gia đình người bị nạn này bắt đầu đập phá đồ đạc, tiếng la hét và chửi bới trong miệng không ngừng.

Tất cả đều bị kích động, và cảm thấy Chung Nam Sơn cũng cân phải chịu trách nhiệm lớn trong vấn đề này.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Chung Nam Sơn ngẩn người.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Ngay sau đó, Mộ Phong Dương đã đưa Trịnh Tuyết Dương rời đi để hợp tác điều tra.Hoạt động quản lý của toàn bộ công ty trực tiếp rơi vào hỗn loạn, điều này cho thấy tình hình tồi tệ như thể nào.Đồng thời.Bệnh viện Nhân dân Dương Thành.Chung Nam Sơn vẫn đến thăm hàng ngày, mấy ngày nay ông ta không rời đi, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.Đột nhiên, một âm thanh rất ồn ào phát ra từ hành lang."Làm cái quái gì vậy? Không biết trong viện không thể làm ồn ư, các người có biết yên lặng là gì không?”Chung Nam Sơn ra hiệu cho y tá bên cạnh đi ra ngoài xem xét.Kết quả là đúng lúc này, có vài người xông tới, tất cả đều là phóng viên báo đài."Ông Chung Nam Sơn, nghe nói lần này ông thu vê mãy cả chục tỷ từ công ty Bạch Vân trước khi hợp tác với họ để diễn cảnh trên công trường đúng không?”"Thực ra, ông đã biết có vấn đề với chất lượng của các biệt thự nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân rồi, phải không?" "Nhưng vì tiền, ông vẫn chọn những người kia, và ông cũng chọn cách là im lặng và quảng bá, để cho các khu biệt thư nghỉ dưỡng trên núi Bạch Vân nổi tiếng hơn mà thôi?" "Bây giờ để kịp tiến độ, dự án bã đậu này đã xảy ra chuyện! Còn có công nhân bị thương nặng mà chết, ông nghĩ sao?" Lúc này, micro của những phóng viên này đã định chọc thẳng vào mặt Chung Nam Sơn.Đây là một tin tức lớn, chắc chắn là đang rất hot, cho nên những phóng viên này thậm chí không quan tâm đến việc Trung Nam Sơn có phải là ngôi sao sáng của giới y học, họ chỉ muốn nổi tiếng.Lúc này, một số người trong gia đình bị thương hoặc chết chạy đến, chỉ vào mũi Chung Nam Sơn và bắt đầu chửi bới."Chung Nam Sơn, đồ súc sinh này, nếu không phải ông đến công trường, con trai tôi sao có thể xảy ra chuyện?" "Biết có vấn đề về chất lượng công trình, không những không ngăn cản mà còn công khai tứ phía.Ông chính là cái coi thường mạng người như cỏ rác!" "Những người như ông từ lâu đã bị đồng tiền làm cho mờ mắt! Ông không xứng với cái áo trắng mà ông đang mặc chút nào!" Rất nhanh, những người trong gia đình người bị nạn này bắt đầu đập phá đồ đạc, tiếng la hét và chửi bới trong miệng không ngừng.Tất cả đều bị kích động, và cảm thấy Chung Nam Sơn cũng cân phải chịu trách nhiệm lớn trong vấn đề này."Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Chung Nam Sơn ngẩn người.

Chương 1034