Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 6: Chương 6

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… " Ăn mặc chi phí đều ở mức thấp nhất , chỉ cần để cô không bị đói bụng là được , quần áo thì thường phải mặc lại đồ đã qua sử dụng của người khác , hoặc mặc quần áo từ năm này qua năm khác, đồ dùng đều là những thứ người khác đã bỏ đi hoặc không còn sử dụng được nữa . Mẹ kế cô chỉ làm mặt ngoài đảm bảo cung cấp cho cô những thứ cơ sở nhất đủ để cô có thể tiếp tục duy trì tồn tại tránh việc bà ta bị lên án là khắt khe với con chồng . Khi ấy, cô đang ở kỳ phản nghịch, tâm trạng dễ nổi loạn, vì sự bất công từ gia đình và áp lực của việc học nên cô chỉ học hết cấp hai liền bỏ học." “Sau đó, cô biết ưu thế của bản thân là có ngoại hình ưa nhìn, bắt đầu tự chụp ảnh của đăng lên trang cá nhân , dần dần thu hút được một lượng fan nhất định. Mỗi ngày cô đều quay chụp video, trằn trọc một thời gian rồi lựa chọn Douyin , hoàn toàn lấy việc quay chụp video đăng lên app mỗi ngày để kiếm sống .”"Mà cha cô và mẹ kế thì cũng bỏ mặc cô không hề hỏi đến , thậm chí cha cô còn coi như không có đứa con gái này ."“Nhưng , trước đây không lâu, mẹ kế của cô tìm đến nói rằng cha cô mắc bệnh, cần một khoản tiền lo chi phí chữa trị, vì gia đình bọn họ hiện tại không thể gánh nổi khoản chi phí ấy nên mới đến tìm cô để hỏi vay , nhưng cô đã từ chối bà ấy .”Hà Thiến nghe xong, vỗ vỗ tay, “Hoàn toàn chính xác !”Cô cười nhạt, nói: “Từ khi tôi còn học trung học những gì tôi có đều là do bạn bè hỗ trợ, cho vay , cho tận đến khi tôi quyết định nghỉ học ra xã hội kiếm sống , bây giờ tôi kiếm tiền được rồi, họ lại tưởng có thể dùng tình thân lôi kéo tôi trở về , họ đánh cái gì bàn tính tôi còn có thể không biết sao ! Muốn lợi dụng tôi làm cây hái ra tiền ? Cửa đều không có !”Hà Thiến bật cười, ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng:“Đúng hết luôn! Hồi học cấp hai, tôi còn phải mượn tiền bạn bè để duy trì. Bây giờ kiếm được tiền, họ lại muốn nhận tôi về. Không có cửa đâu!”[Làm tốt lắm ! Đối với loại người này thì không cần nhân nhượng!][Sơ trung không phải vẫn nằm trong chương trình giáo dục bắt buộc chín năm sao ? Lấy đâu ra học phí ? Giả vờ bác đồng tình đi ?][Trên lầu có đi học không ? Chẳng lẽ ăn uống, tiêu dùng của cô trong chín năm học cũng thuộc về giáo dục bắt buộc sao?  Hay cô trực tiếp tu tiên , hít không khí để sống nên không cần dùng đến tiền ?]

" Ăn mặc chi phí đều ở mức thấp nhất , chỉ cần để cô không bị đói bụng là được , quần áo thì thường phải mặc lại đồ đã qua sử dụng của người khác , hoặc mặc quần áo từ năm này qua năm khác, đồ dùng đều là những thứ người khác đã bỏ đi hoặc không còn sử dụng được nữa . Mẹ kế cô chỉ làm mặt ngoài đảm bảo cung cấp cho cô những thứ cơ sở nhất đủ để cô có thể tiếp tục duy trì tồn tại tránh việc bà ta bị lên án là khắt khe với con chồng . Khi ấy, cô đang ở kỳ phản nghịch, tâm trạng dễ nổi loạn, vì sự bất công từ gia đình và áp lực của việc học nên cô chỉ học hết cấp hai liền bỏ học." 

“Sau đó, cô biết ưu thế của bản thân là có ngoại hình ưa nhìn, bắt đầu tự chụp ảnh của đăng lên trang cá nhân , dần dần thu hút được một lượng fan nhất định. Mỗi ngày cô đều quay chụp video, trằn trọc một thời gian rồi lựa chọn Douyin , hoàn toàn lấy việc quay chụp video đăng lên app mỗi ngày để kiếm sống .”

"Mà cha cô và mẹ kế thì cũng bỏ mặc cô không hề hỏi đến , thậm chí cha cô còn coi như không có đứa con gái này ."

“Nhưng , trước đây không lâu, mẹ kế của cô tìm đến nói rằng cha cô mắc bệnh, cần một khoản tiền lo chi phí chữa trị, vì gia đình bọn họ hiện tại không thể gánh nổi khoản chi phí ấy nên mới đến tìm cô để hỏi vay , nhưng cô đã từ chối bà ấy .”

Hà Thiến nghe xong, vỗ vỗ tay, “Hoàn toàn chính xác !”

Cô cười nhạt, nói: “Từ khi tôi còn học trung học những gì tôi có đều là do bạn bè hỗ trợ, cho vay , cho tận đến khi tôi quyết định nghỉ học ra xã hội kiếm sống , bây giờ tôi kiếm tiền được rồi, họ lại tưởng có thể dùng tình thân lôi kéo tôi trở về , họ đánh cái gì bàn tính tôi còn có thể không biết sao ! Muốn lợi dụng tôi làm cây hái ra tiền ? Cửa đều không có !”

Hà Thiến bật cười, ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng:

“Đúng hết luôn! Hồi học cấp hai, tôi còn phải mượn tiền bạn bè để duy trì. Bây giờ kiếm được tiền, họ lại muốn nhận tôi về. Không có cửa đâu!”

[Làm tốt lắm ! Đối với loại người này thì không cần nhân nhượng!]

[Sơ trung không phải vẫn nằm trong chương trình giáo dục bắt buộc chín năm sao ? Lấy đâu ra học phí ? Giả vờ bác đồng tình đi ?]

[Trên lầu có đi học không ? Chẳng lẽ ăn uống, tiêu dùng của cô trong chín năm học cũng thuộc về giáo dục bắt buộc sao?  Hay cô trực tiếp tu tiên , hít không khí để sống nên không cần dùng đến tiền ?]

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… " Ăn mặc chi phí đều ở mức thấp nhất , chỉ cần để cô không bị đói bụng là được , quần áo thì thường phải mặc lại đồ đã qua sử dụng của người khác , hoặc mặc quần áo từ năm này qua năm khác, đồ dùng đều là những thứ người khác đã bỏ đi hoặc không còn sử dụng được nữa . Mẹ kế cô chỉ làm mặt ngoài đảm bảo cung cấp cho cô những thứ cơ sở nhất đủ để cô có thể tiếp tục duy trì tồn tại tránh việc bà ta bị lên án là khắt khe với con chồng . Khi ấy, cô đang ở kỳ phản nghịch, tâm trạng dễ nổi loạn, vì sự bất công từ gia đình và áp lực của việc học nên cô chỉ học hết cấp hai liền bỏ học." “Sau đó, cô biết ưu thế của bản thân là có ngoại hình ưa nhìn, bắt đầu tự chụp ảnh của đăng lên trang cá nhân , dần dần thu hút được một lượng fan nhất định. Mỗi ngày cô đều quay chụp video, trằn trọc một thời gian rồi lựa chọn Douyin , hoàn toàn lấy việc quay chụp video đăng lên app mỗi ngày để kiếm sống .”"Mà cha cô và mẹ kế thì cũng bỏ mặc cô không hề hỏi đến , thậm chí cha cô còn coi như không có đứa con gái này ."“Nhưng , trước đây không lâu, mẹ kế của cô tìm đến nói rằng cha cô mắc bệnh, cần một khoản tiền lo chi phí chữa trị, vì gia đình bọn họ hiện tại không thể gánh nổi khoản chi phí ấy nên mới đến tìm cô để hỏi vay , nhưng cô đã từ chối bà ấy .”Hà Thiến nghe xong, vỗ vỗ tay, “Hoàn toàn chính xác !”Cô cười nhạt, nói: “Từ khi tôi còn học trung học những gì tôi có đều là do bạn bè hỗ trợ, cho vay , cho tận đến khi tôi quyết định nghỉ học ra xã hội kiếm sống , bây giờ tôi kiếm tiền được rồi, họ lại tưởng có thể dùng tình thân lôi kéo tôi trở về , họ đánh cái gì bàn tính tôi còn có thể không biết sao ! Muốn lợi dụng tôi làm cây hái ra tiền ? Cửa đều không có !”Hà Thiến bật cười, ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng:“Đúng hết luôn! Hồi học cấp hai, tôi còn phải mượn tiền bạn bè để duy trì. Bây giờ kiếm được tiền, họ lại muốn nhận tôi về. Không có cửa đâu!”[Làm tốt lắm ! Đối với loại người này thì không cần nhân nhượng!][Sơ trung không phải vẫn nằm trong chương trình giáo dục bắt buộc chín năm sao ? Lấy đâu ra học phí ? Giả vờ bác đồng tình đi ?][Trên lầu có đi học không ? Chẳng lẽ ăn uống, tiêu dùng của cô trong chín năm học cũng thuộc về giáo dục bắt buộc sao?  Hay cô trực tiếp tu tiên , hít không khí để sống nên không cần dùng đến tiền ?]

Chương 6: Chương 6