Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 16: Chương 16

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngay cả 18 tuổi năm ấy , việc rơi xuống hồ nước suýt ch.ế.t đuối , ngoài anh và người đã cứu anh, chẳng có ai biết chuyện đó.Càng không cần nói đến chuyện suýt bị lừa sang nước ngoài cắt thận , anh ta cũng chưa dám kể cho ai nghe! Quá mất mặt! [Quá giả! Quá giả! Vừa rồi kịch bản của Hà Thiến còn có chút thực tế, cái này thì quá thiếu thuyết phục, tưởng người xem đều là kẻ ngốc sao ? Kém bình !][Có kịch bản sẵn rồi. Thôi, next đi!]Kỷ Dao Quang cười nhạt:"Bởi vì tôi là người đoán mệnh. Bây giờ, anh muốn hỏi gì?"Người xem hoài nghi hay không , Bùi Văn không biết , cũng không quan tâm . Anh ta chỉ cần biết : Anh ta hoàn toàn tin !Tất cả những điều cô vừa nói đều là những bí mật anh chưa từng kể với ai.Không chần chừ, anh đánh thưởng hỏa tiễn 3000 vào phòng livestream, rồi nghiêm túc hỏi:"Đạo trưởng, cô giúp tôi xem ngôi nhà mới mua. Tôi ở đó một tháng nay, nhưng ngày nào cũng cảm giác như có ai đó chọc vào thận tôi, rất ngứa ngáy, khó chịu."Kỷ Dao Quang nhíu mày:"Có thể . Anh quay video toàn bộ ngôi nhà để tôi xem."Bùi Văn giơ điện thoại, bắt đầu quay từng góc của căn nhà. [Kịch bản thật nhàm chán, tôi thật sự đi đây .][Căn phòng này ? Nhìn có điểm quen mắt, ảm giác như đã thấy ở đâu đó rồi.]Ngôi nhà mà Bùi Văn mua không lớn, tất cả chỉ chưa đến 100 mét vuông, gồm hai phòng ngủ, một phòng khách, nhà bếp và nhà vệ sinh. Nhưng với một người trẻ sống một mình, nơi này quá thoải mái."Đây là nhà cũ, tôi tính toán sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh liền ở kinh đô công tác  , gia đình tôi mới mua cho tôi căn nhà này. Tháng trước vừa sửa sang trang hoàng lại , vừa lúc sắp tốt nghiệp, tôi liền trước thời gian dọn vào ở ."Bùi Văn giải thích .[??? Tốt nghiệp xong là mua nhà luôn sao? Người với người liền không nên có sự so sánh . Đau thương vĩnh viễn là tôi !][Tuy chỉ là nhà cũ , nhưng ở kinh đô giá nhà chưa bao giờ là rẻ , thông thường một căn nhà cũ như thế này giá cả cũng phải mấy trăm vạn đi ? Khủng khiếp như vậy !! Tôi thật sự hoài nghi ở đây có khoe của trá hình . Hơn nữa , tôi có chứng cứ !][Quá giả a! Quá giả a!]Kỷ Dao Quang không để ý mãn bình làn đạn mà chỉ chăm chú nhìn màn hình . Đôi mắt cô bỗng nhiên sáng rực lên khi Bùi Văn quay đến một căn phòng."Dừng lại! Đây là phòng ngủ của anh đúng không?""Đúng vậy." Bùi Văn trả lời, "Tổng cộng hai gian phòng, cái này tôi làm phòng ngủ , cái kia làm thư phòng . Có vấn đề gì không, đạo trưởng?"“Có a, đương nhiên là có!”

Ngay cả 18 tuổi năm ấy , việc rơi xuống hồ nước suýt ch.ế.t đuối , ngoài anh và người đã cứu anh, chẳng có ai biết chuyện đó.

Càng không cần nói đến chuyện suýt bị lừa sang nước ngoài cắt thận , anh ta cũng chưa dám kể cho ai nghe! Quá mất mặt!

 

[Quá giả! Quá giả! Vừa rồi kịch bản của Hà Thiến còn có chút thực tế, cái này thì quá thiếu thuyết phục, tưởng người xem đều là kẻ ngốc sao ? Kém bình !]

[Có kịch bản sẵn rồi. Thôi, next đi!]

Kỷ Dao Quang cười nhạt:

"Bởi vì tôi là người đoán mệnh. Bây giờ, anh muốn hỏi gì?"

Người xem hoài nghi hay không , Bùi Văn không biết , cũng không quan tâm . Anh ta chỉ cần biết : Anh ta hoàn toàn tin !

Tất cả những điều cô vừa nói đều là những bí mật anh chưa từng kể với ai.

Không chần chừ, anh đánh thưởng hỏa tiễn 3000 vào phòng livestream, rồi nghiêm túc hỏi:

"Đạo trưởng, cô giúp tôi xem ngôi nhà mới mua. Tôi ở đó một tháng nay, nhưng ngày nào cũng cảm giác như có ai đó chọc vào thận tôi, rất ngứa ngáy, khó chịu."

Kỷ Dao Quang nhíu mày:

"Có thể . Anh quay video toàn bộ ngôi nhà để tôi xem."

Bùi Văn giơ điện thoại, bắt đầu quay từng góc của căn nhà.

 

[Kịch bản thật nhàm chán, tôi thật sự đi đây .]

[Căn phòng này ? Nhìn có điểm quen mắt, ảm giác như đã thấy ở đâu đó rồi.]

Ngôi nhà mà Bùi Văn mua không lớn, tất cả chỉ chưa đến 100 mét vuông, gồm hai phòng ngủ, một phòng khách, nhà bếp và nhà vệ sinh. Nhưng với một người trẻ sống một mình, nơi này quá thoải mái.

"Đây là nhà cũ, tôi tính toán sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh liền ở kinh đô công tác  , gia đình tôi mới mua cho tôi căn nhà này. Tháng trước vừa sửa sang trang hoàng lại , vừa lúc sắp tốt nghiệp, tôi liền trước thời gian dọn vào ở ."

Bùi Văn giải thích .

[??? Tốt nghiệp xong là mua nhà luôn sao? Người với người liền không nên có sự so sánh . Đau thương vĩnh viễn là tôi !]

[Tuy chỉ là nhà cũ , nhưng ở kinh đô giá nhà chưa bao giờ là rẻ , thông thường một căn nhà cũ như thế này giá cả cũng phải mấy trăm vạn đi ? Khủng khiếp như vậy !! Tôi thật sự hoài nghi ở đây có khoe của trá hình . Hơn nữa , tôi có chứng cứ !]

[Quá giả a! Quá giả a!]

Kỷ Dao Quang không để ý mãn bình làn đạn mà chỉ chăm chú nhìn màn hình . Đôi mắt cô bỗng nhiên sáng rực lên khi Bùi Văn quay đến một căn phòng.

"Dừng lại! Đây là phòng ngủ của anh đúng không?"

"Đúng vậy." Bùi Văn trả lời, "Tổng cộng hai gian phòng, cái này tôi làm phòng ngủ , cái kia làm thư phòng . Có vấn đề gì không, đạo trưởng?"

“Có a, đương nhiên là có!”

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ngay cả 18 tuổi năm ấy , việc rơi xuống hồ nước suýt ch.ế.t đuối , ngoài anh và người đã cứu anh, chẳng có ai biết chuyện đó.Càng không cần nói đến chuyện suýt bị lừa sang nước ngoài cắt thận , anh ta cũng chưa dám kể cho ai nghe! Quá mất mặt! [Quá giả! Quá giả! Vừa rồi kịch bản của Hà Thiến còn có chút thực tế, cái này thì quá thiếu thuyết phục, tưởng người xem đều là kẻ ngốc sao ? Kém bình !][Có kịch bản sẵn rồi. Thôi, next đi!]Kỷ Dao Quang cười nhạt:"Bởi vì tôi là người đoán mệnh. Bây giờ, anh muốn hỏi gì?"Người xem hoài nghi hay không , Bùi Văn không biết , cũng không quan tâm . Anh ta chỉ cần biết : Anh ta hoàn toàn tin !Tất cả những điều cô vừa nói đều là những bí mật anh chưa từng kể với ai.Không chần chừ, anh đánh thưởng hỏa tiễn 3000 vào phòng livestream, rồi nghiêm túc hỏi:"Đạo trưởng, cô giúp tôi xem ngôi nhà mới mua. Tôi ở đó một tháng nay, nhưng ngày nào cũng cảm giác như có ai đó chọc vào thận tôi, rất ngứa ngáy, khó chịu."Kỷ Dao Quang nhíu mày:"Có thể . Anh quay video toàn bộ ngôi nhà để tôi xem."Bùi Văn giơ điện thoại, bắt đầu quay từng góc của căn nhà. [Kịch bản thật nhàm chán, tôi thật sự đi đây .][Căn phòng này ? Nhìn có điểm quen mắt, ảm giác như đã thấy ở đâu đó rồi.]Ngôi nhà mà Bùi Văn mua không lớn, tất cả chỉ chưa đến 100 mét vuông, gồm hai phòng ngủ, một phòng khách, nhà bếp và nhà vệ sinh. Nhưng với một người trẻ sống một mình, nơi này quá thoải mái."Đây là nhà cũ, tôi tính toán sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh liền ở kinh đô công tác  , gia đình tôi mới mua cho tôi căn nhà này. Tháng trước vừa sửa sang trang hoàng lại , vừa lúc sắp tốt nghiệp, tôi liền trước thời gian dọn vào ở ."Bùi Văn giải thích .[??? Tốt nghiệp xong là mua nhà luôn sao? Người với người liền không nên có sự so sánh . Đau thương vĩnh viễn là tôi !][Tuy chỉ là nhà cũ , nhưng ở kinh đô giá nhà chưa bao giờ là rẻ , thông thường một căn nhà cũ như thế này giá cả cũng phải mấy trăm vạn đi ? Khủng khiếp như vậy !! Tôi thật sự hoài nghi ở đây có khoe của trá hình . Hơn nữa , tôi có chứng cứ !][Quá giả a! Quá giả a!]Kỷ Dao Quang không để ý mãn bình làn đạn mà chỉ chăm chú nhìn màn hình . Đôi mắt cô bỗng nhiên sáng rực lên khi Bùi Văn quay đến một căn phòng."Dừng lại! Đây là phòng ngủ của anh đúng không?""Đúng vậy." Bùi Văn trả lời, "Tổng cộng hai gian phòng, cái này tôi làm phòng ngủ , cái kia làm thư phòng . Có vấn đề gì không, đạo trưởng?"“Có a, đương nhiên là có!”

Chương 16: Chương 16