Cô mở mắt ra và lập tức tỉnh cả ngủ trước khung cảnh trước mắt: chiếc giường mềm mại thường ngày đã biến thành một chiếc giường gỗ kiểu cổ điển. Đèn trần hiện đại trên trần nhà cũng biến mất, thay vào đó là một bóng đèn dây tóc đơn giản. Không đúng, cả trần nhà của cô cũng không còn nữa! Từ Vãn bật người ngồi dậy, đảo mắt nhìn quanh căn phòng xa lạ. Đây đâu phải nhà của cô, mà là một căn phòng đơn sơ, mang phong cách cổ điển. Trong phòng chỉ có vài món đồ nội thất đơn giản: một tủ quần áo gỗ, một chiếc bàn nhỏ với chậu men tráng men sáng bóng và hai chiếc ấm nước nóng, bên cạnh là một cái máy may. Những đồ vật này đều được dán chữ "Hỷ" màu đỏ tươi, cả trên giường lẫn chăn gối cô đang nằm cũng vậy. Trên giường còn rải đầy hạt đậu phộng, táo đỏ – những thứ thường thấy trong phong tục cưới xin.Cô bước xuống giường, nhìn vào chiếc gương đặt trên bàn. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái mặc quân phục xanh, trước n.g.ự.c còn cài một bông hoa đỏ rực. Từ Vãn tiến lại gần, chăm chú nhìn…
Chương 16: Chương 16
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy TrốnTác giả: Thanh Tri HứaTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCô mở mắt ra và lập tức tỉnh cả ngủ trước khung cảnh trước mắt: chiếc giường mềm mại thường ngày đã biến thành một chiếc giường gỗ kiểu cổ điển. Đèn trần hiện đại trên trần nhà cũng biến mất, thay vào đó là một bóng đèn dây tóc đơn giản. Không đúng, cả trần nhà của cô cũng không còn nữa! Từ Vãn bật người ngồi dậy, đảo mắt nhìn quanh căn phòng xa lạ. Đây đâu phải nhà của cô, mà là một căn phòng đơn sơ, mang phong cách cổ điển. Trong phòng chỉ có vài món đồ nội thất đơn giản: một tủ quần áo gỗ, một chiếc bàn nhỏ với chậu men tráng men sáng bóng và hai chiếc ấm nước nóng, bên cạnh là một cái máy may. Những đồ vật này đều được dán chữ "Hỷ" màu đỏ tươi, cả trên giường lẫn chăn gối cô đang nằm cũng vậy. Trên giường còn rải đầy hạt đậu phộng, táo đỏ – những thứ thường thấy trong phong tục cưới xin.Cô bước xuống giường, nhìn vào chiếc gương đặt trên bàn. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái mặc quân phục xanh, trước n.g.ự.c còn cài một bông hoa đỏ rực. Từ Vãn tiến lại gần, chăm chú nhìn… Từ Vãn từ xa đã nhìn thấy một cô gái mặc áo vải lao động có miếng vá đứng nhìn mình, cô không để ý, đến khi lại gần mới phát hiện có chút quen mắt."Chị hai, anh rể." Còn chưa đợi Từ Vãn mở miệng, Từ Thiến đã gọi hai người.Chu Hoài Thần lúc này mới phát hiện người này là em vợ của mình."Tiểu Quyên, sao em lại đến đây?" Từ Vãn nhìn Từ Thiến, đây là em gái thứ ba của nguyên chủ, năm nay mười sáu tuổi. Trông gầy gò, tính tình cũng hung dữ nhưng ở nhà cô em gái này đối xử với nguyên chủ rất tốt. Hai chị em cũng có mối quan hệ tốt.Từ Thiến liếc nhìn Chu Hoài Thần, rồi nhìn Từ Vãn mới nhỏ giọng nói: "Chị hai, chị qua đây em có chuyện muốn nói với chị."Nói xong không nói một lời đã kéo Từ Vãn đi về phía con đường nhỏ bên cạnh. Chu Hoài Thần:???Mặc dù tò mò không biết cô em vợ này hấp tấp muốn làm gì nhưng có thể thấy cô em vợ này đối xử với vợ mình không tệ nên cũng để hai chị em đi, còn mình thì đứng tại chỗ chờ. Có anh ở đây cũng giống như canh gác, người khác cũng không đi về phía này."Tiểu Quyên, em vội vã chạy đến đây là có chuyện gì sao? Không phải là ở nhà ép em lấy chồng chứ? Nếu như vậy thì chúng ta đến xã tìm chủ nhiệm phụ nữ."Lúc này trọng nam khinh nữ rất nhiều nhưng nhà họ Từ còn nghiêm trọng hơn, thêm nữa trên đầu sinh ba đứa con gái mới sinh được con trai, bảo bối như thể nhà có hoàng vị để thừa kế vậy.Chị cả vì đã lấy chồng từ lâu cũng không ở nhà mẹ đẻ.Từ Vãn và Từ Thiến trở thành đối tượng bị tẩy não trong nhà, trên bàn ăn hàng năm cha mẹ nói nhiều nhất chính là 'Em trai chính là gốc rễ của nhà họ Từ chúng ta.''Các con là chị gái, sau này phải chăm sóc em trai nhiều hơn, cái gì cũng phải lấy em trai làm trọng.''Chị cả như mẹ, sau này em trai lấy vợ sinh con đều phải dựa vào các chị gái.'Không phải Từ Vãn mới kết hôn sao, nhà họ Từ lại muốn sắp xếp cho Từ Thiến. Tất nhiên điều kiện cũng giống vậy, sính lễ cao, không kén nhà nào.Lúc này phải làm việc để kiếm công điểm, Từ Thiến làm việc nhanh, sức khỏe cũng tốt, còn chịu được khổ. Rõ ràng gầy gò nhỏ bé nhưng những nữ đồng chí khác chỉ kiếm được tám công, cô ấy lại muốn kiếm mười công, có mấy lần còn mệt đến ngất xỉu.Ngay cả người ghi điểm cũng thường nói cô gái này nếu lớn lên chắc chắn sẽ bằng một lao động nam.Vì vậy nhà họ Từ yêu cầu cao hơn, bắt đầu xem mắt trước, lần trước còn xem một người què. Nghĩ rằng đến mười tám tuổi nhất định sẽ tìm được người sính lễ cao hơn, dù sao thì sau khi kết hôn có thể giúp nhà chồng làm việc kiếm công điểm.Từ Thiến nghe chị hai quan tâm đến mình, còn biết tìm chủ nhiệm phụ nữ, không nhịn được nhìn chị hai của mình nhiều hơn sau đó lại lắc đầu: "Không có, là em nghe được một số lời đồn không hay, không yên tâm nên đến xem chị."Cô không nói lời của Tôn Hiểu Nhã cho chị hai nghe, chị hai này đừng thấy đọc nhiều sách, cái đầu óc kia thực sự không đáng tin. Người khác nói gì cô ấy cũng tin, bản thân lại còn ngây thơ.Nghe cô cả nói nơi anh rể ở vừa nghèo vừa khổ, cả đời không thoát ra được, cô ấy liền tin sái cổ.Anh rể là quân nhân, thế nào cũng tốt hơn gả cho người trong thôn đã c.h.ế.t vợ.Huống hồ cô ấy chỉ có một mình lại không có tiền, chạy ra ngoài sống thế nào, nếu bị lừa thì còn thảm hơn."Lời đồn gì?" Từ Vãn hỏi.Từ Thiến không nói, lại lắc đầu: "Cũng không có gì." Tiếp đó lại nói: "Chị hai, chị đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài. Ra ngoài chị không có tiền cũng không có việc làm, chị không có sức làm việc lại còn ngây thơ như vậy, làm sao mà sống được?""... Chị không muốn ra ngoài nữa." Từ Vãn không ngờ mình còn có lúc bị một cô nhóc giáo huấn, nhất thời mặt đỏ bừng."Không có là tốt nhất, đúng rồi lúc chị về nhà đừng để ý đến cô cả và Tôn Hiểu Nhã nói gì, sau này cùng anh rể sống tốt cuộc sống của mình, cái gì cũng tốt hơn, em thấy anh rể là người tốt." Nhìn đồ mua về nhiều túi to túi nhỏ, cuộc sống tốt hơn nhiều so với ở nhà mẹ đẻ.
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy TrốnTác giả: Thanh Tri HứaTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCô mở mắt ra và lập tức tỉnh cả ngủ trước khung cảnh trước mắt: chiếc giường mềm mại thường ngày đã biến thành một chiếc giường gỗ kiểu cổ điển. Đèn trần hiện đại trên trần nhà cũng biến mất, thay vào đó là một bóng đèn dây tóc đơn giản. Không đúng, cả trần nhà của cô cũng không còn nữa! Từ Vãn bật người ngồi dậy, đảo mắt nhìn quanh căn phòng xa lạ. Đây đâu phải nhà của cô, mà là một căn phòng đơn sơ, mang phong cách cổ điển. Trong phòng chỉ có vài món đồ nội thất đơn giản: một tủ quần áo gỗ, một chiếc bàn nhỏ với chậu men tráng men sáng bóng và hai chiếc ấm nước nóng, bên cạnh là một cái máy may. Những đồ vật này đều được dán chữ "Hỷ" màu đỏ tươi, cả trên giường lẫn chăn gối cô đang nằm cũng vậy. Trên giường còn rải đầy hạt đậu phộng, táo đỏ – những thứ thường thấy trong phong tục cưới xin.Cô bước xuống giường, nhìn vào chiếc gương đặt trên bàn. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái mặc quân phục xanh, trước n.g.ự.c còn cài một bông hoa đỏ rực. Từ Vãn tiến lại gần, chăm chú nhìn… Từ Vãn từ xa đã nhìn thấy một cô gái mặc áo vải lao động có miếng vá đứng nhìn mình, cô không để ý, đến khi lại gần mới phát hiện có chút quen mắt."Chị hai, anh rể." Còn chưa đợi Từ Vãn mở miệng, Từ Thiến đã gọi hai người.Chu Hoài Thần lúc này mới phát hiện người này là em vợ của mình."Tiểu Quyên, sao em lại đến đây?" Từ Vãn nhìn Từ Thiến, đây là em gái thứ ba của nguyên chủ, năm nay mười sáu tuổi. Trông gầy gò, tính tình cũng hung dữ nhưng ở nhà cô em gái này đối xử với nguyên chủ rất tốt. Hai chị em cũng có mối quan hệ tốt.Từ Thiến liếc nhìn Chu Hoài Thần, rồi nhìn Từ Vãn mới nhỏ giọng nói: "Chị hai, chị qua đây em có chuyện muốn nói với chị."Nói xong không nói một lời đã kéo Từ Vãn đi về phía con đường nhỏ bên cạnh. Chu Hoài Thần:???Mặc dù tò mò không biết cô em vợ này hấp tấp muốn làm gì nhưng có thể thấy cô em vợ này đối xử với vợ mình không tệ nên cũng để hai chị em đi, còn mình thì đứng tại chỗ chờ. Có anh ở đây cũng giống như canh gác, người khác cũng không đi về phía này."Tiểu Quyên, em vội vã chạy đến đây là có chuyện gì sao? Không phải là ở nhà ép em lấy chồng chứ? Nếu như vậy thì chúng ta đến xã tìm chủ nhiệm phụ nữ."Lúc này trọng nam khinh nữ rất nhiều nhưng nhà họ Từ còn nghiêm trọng hơn, thêm nữa trên đầu sinh ba đứa con gái mới sinh được con trai, bảo bối như thể nhà có hoàng vị để thừa kế vậy.Chị cả vì đã lấy chồng từ lâu cũng không ở nhà mẹ đẻ.Từ Vãn và Từ Thiến trở thành đối tượng bị tẩy não trong nhà, trên bàn ăn hàng năm cha mẹ nói nhiều nhất chính là 'Em trai chính là gốc rễ của nhà họ Từ chúng ta.''Các con là chị gái, sau này phải chăm sóc em trai nhiều hơn, cái gì cũng phải lấy em trai làm trọng.''Chị cả như mẹ, sau này em trai lấy vợ sinh con đều phải dựa vào các chị gái.'Không phải Từ Vãn mới kết hôn sao, nhà họ Từ lại muốn sắp xếp cho Từ Thiến. Tất nhiên điều kiện cũng giống vậy, sính lễ cao, không kén nhà nào.Lúc này phải làm việc để kiếm công điểm, Từ Thiến làm việc nhanh, sức khỏe cũng tốt, còn chịu được khổ. Rõ ràng gầy gò nhỏ bé nhưng những nữ đồng chí khác chỉ kiếm được tám công, cô ấy lại muốn kiếm mười công, có mấy lần còn mệt đến ngất xỉu.Ngay cả người ghi điểm cũng thường nói cô gái này nếu lớn lên chắc chắn sẽ bằng một lao động nam.Vì vậy nhà họ Từ yêu cầu cao hơn, bắt đầu xem mắt trước, lần trước còn xem một người què. Nghĩ rằng đến mười tám tuổi nhất định sẽ tìm được người sính lễ cao hơn, dù sao thì sau khi kết hôn có thể giúp nhà chồng làm việc kiếm công điểm.Từ Thiến nghe chị hai quan tâm đến mình, còn biết tìm chủ nhiệm phụ nữ, không nhịn được nhìn chị hai của mình nhiều hơn sau đó lại lắc đầu: "Không có, là em nghe được một số lời đồn không hay, không yên tâm nên đến xem chị."Cô không nói lời của Tôn Hiểu Nhã cho chị hai nghe, chị hai này đừng thấy đọc nhiều sách, cái đầu óc kia thực sự không đáng tin. Người khác nói gì cô ấy cũng tin, bản thân lại còn ngây thơ.Nghe cô cả nói nơi anh rể ở vừa nghèo vừa khổ, cả đời không thoát ra được, cô ấy liền tin sái cổ.Anh rể là quân nhân, thế nào cũng tốt hơn gả cho người trong thôn đã c.h.ế.t vợ.Huống hồ cô ấy chỉ có một mình lại không có tiền, chạy ra ngoài sống thế nào, nếu bị lừa thì còn thảm hơn."Lời đồn gì?" Từ Vãn hỏi.Từ Thiến không nói, lại lắc đầu: "Cũng không có gì." Tiếp đó lại nói: "Chị hai, chị đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài. Ra ngoài chị không có tiền cũng không có việc làm, chị không có sức làm việc lại còn ngây thơ như vậy, làm sao mà sống được?""... Chị không muốn ra ngoài nữa." Từ Vãn không ngờ mình còn có lúc bị một cô nhóc giáo huấn, nhất thời mặt đỏ bừng."Không có là tốt nhất, đúng rồi lúc chị về nhà đừng để ý đến cô cả và Tôn Hiểu Nhã nói gì, sau này cùng anh rể sống tốt cuộc sống của mình, cái gì cũng tốt hơn, em thấy anh rể là người tốt." Nhìn đồ mua về nhiều túi to túi nhỏ, cuộc sống tốt hơn nhiều so với ở nhà mẹ đẻ.
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đào Hôn Không Chạy TrốnTác giả: Thanh Tri HứaTruyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCô mở mắt ra và lập tức tỉnh cả ngủ trước khung cảnh trước mắt: chiếc giường mềm mại thường ngày đã biến thành một chiếc giường gỗ kiểu cổ điển. Đèn trần hiện đại trên trần nhà cũng biến mất, thay vào đó là một bóng đèn dây tóc đơn giản. Không đúng, cả trần nhà của cô cũng không còn nữa! Từ Vãn bật người ngồi dậy, đảo mắt nhìn quanh căn phòng xa lạ. Đây đâu phải nhà của cô, mà là một căn phòng đơn sơ, mang phong cách cổ điển. Trong phòng chỉ có vài món đồ nội thất đơn giản: một tủ quần áo gỗ, một chiếc bàn nhỏ với chậu men tráng men sáng bóng và hai chiếc ấm nước nóng, bên cạnh là một cái máy may. Những đồ vật này đều được dán chữ "Hỷ" màu đỏ tươi, cả trên giường lẫn chăn gối cô đang nằm cũng vậy. Trên giường còn rải đầy hạt đậu phộng, táo đỏ – những thứ thường thấy trong phong tục cưới xin.Cô bước xuống giường, nhìn vào chiếc gương đặt trên bàn. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái mặc quân phục xanh, trước n.g.ự.c còn cài một bông hoa đỏ rực. Từ Vãn tiến lại gần, chăm chú nhìn… Từ Vãn từ xa đã nhìn thấy một cô gái mặc áo vải lao động có miếng vá đứng nhìn mình, cô không để ý, đến khi lại gần mới phát hiện có chút quen mắt."Chị hai, anh rể." Còn chưa đợi Từ Vãn mở miệng, Từ Thiến đã gọi hai người.Chu Hoài Thần lúc này mới phát hiện người này là em vợ của mình."Tiểu Quyên, sao em lại đến đây?" Từ Vãn nhìn Từ Thiến, đây là em gái thứ ba của nguyên chủ, năm nay mười sáu tuổi. Trông gầy gò, tính tình cũng hung dữ nhưng ở nhà cô em gái này đối xử với nguyên chủ rất tốt. Hai chị em cũng có mối quan hệ tốt.Từ Thiến liếc nhìn Chu Hoài Thần, rồi nhìn Từ Vãn mới nhỏ giọng nói: "Chị hai, chị qua đây em có chuyện muốn nói với chị."Nói xong không nói một lời đã kéo Từ Vãn đi về phía con đường nhỏ bên cạnh. Chu Hoài Thần:???Mặc dù tò mò không biết cô em vợ này hấp tấp muốn làm gì nhưng có thể thấy cô em vợ này đối xử với vợ mình không tệ nên cũng để hai chị em đi, còn mình thì đứng tại chỗ chờ. Có anh ở đây cũng giống như canh gác, người khác cũng không đi về phía này."Tiểu Quyên, em vội vã chạy đến đây là có chuyện gì sao? Không phải là ở nhà ép em lấy chồng chứ? Nếu như vậy thì chúng ta đến xã tìm chủ nhiệm phụ nữ."Lúc này trọng nam khinh nữ rất nhiều nhưng nhà họ Từ còn nghiêm trọng hơn, thêm nữa trên đầu sinh ba đứa con gái mới sinh được con trai, bảo bối như thể nhà có hoàng vị để thừa kế vậy.Chị cả vì đã lấy chồng từ lâu cũng không ở nhà mẹ đẻ.Từ Vãn và Từ Thiến trở thành đối tượng bị tẩy não trong nhà, trên bàn ăn hàng năm cha mẹ nói nhiều nhất chính là 'Em trai chính là gốc rễ của nhà họ Từ chúng ta.''Các con là chị gái, sau này phải chăm sóc em trai nhiều hơn, cái gì cũng phải lấy em trai làm trọng.''Chị cả như mẹ, sau này em trai lấy vợ sinh con đều phải dựa vào các chị gái.'Không phải Từ Vãn mới kết hôn sao, nhà họ Từ lại muốn sắp xếp cho Từ Thiến. Tất nhiên điều kiện cũng giống vậy, sính lễ cao, không kén nhà nào.Lúc này phải làm việc để kiếm công điểm, Từ Thiến làm việc nhanh, sức khỏe cũng tốt, còn chịu được khổ. Rõ ràng gầy gò nhỏ bé nhưng những nữ đồng chí khác chỉ kiếm được tám công, cô ấy lại muốn kiếm mười công, có mấy lần còn mệt đến ngất xỉu.Ngay cả người ghi điểm cũng thường nói cô gái này nếu lớn lên chắc chắn sẽ bằng một lao động nam.Vì vậy nhà họ Từ yêu cầu cao hơn, bắt đầu xem mắt trước, lần trước còn xem một người què. Nghĩ rằng đến mười tám tuổi nhất định sẽ tìm được người sính lễ cao hơn, dù sao thì sau khi kết hôn có thể giúp nhà chồng làm việc kiếm công điểm.Từ Thiến nghe chị hai quan tâm đến mình, còn biết tìm chủ nhiệm phụ nữ, không nhịn được nhìn chị hai của mình nhiều hơn sau đó lại lắc đầu: "Không có, là em nghe được một số lời đồn không hay, không yên tâm nên đến xem chị."Cô không nói lời của Tôn Hiểu Nhã cho chị hai nghe, chị hai này đừng thấy đọc nhiều sách, cái đầu óc kia thực sự không đáng tin. Người khác nói gì cô ấy cũng tin, bản thân lại còn ngây thơ.Nghe cô cả nói nơi anh rể ở vừa nghèo vừa khổ, cả đời không thoát ra được, cô ấy liền tin sái cổ.Anh rể là quân nhân, thế nào cũng tốt hơn gả cho người trong thôn đã c.h.ế.t vợ.Huống hồ cô ấy chỉ có một mình lại không có tiền, chạy ra ngoài sống thế nào, nếu bị lừa thì còn thảm hơn."Lời đồn gì?" Từ Vãn hỏi.Từ Thiến không nói, lại lắc đầu: "Cũng không có gì." Tiếp đó lại nói: "Chị hai, chị đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài. Ra ngoài chị không có tiền cũng không có việc làm, chị không có sức làm việc lại còn ngây thơ như vậy, làm sao mà sống được?""... Chị không muốn ra ngoài nữa." Từ Vãn không ngờ mình còn có lúc bị một cô nhóc giáo huấn, nhất thời mặt đỏ bừng."Không có là tốt nhất, đúng rồi lúc chị về nhà đừng để ý đến cô cả và Tôn Hiểu Nhã nói gì, sau này cùng anh rể sống tốt cuộc sống của mình, cái gì cũng tốt hơn, em thấy anh rể là người tốt." Nhìn đồ mua về nhiều túi to túi nhỏ, cuộc sống tốt hơn nhiều so với ở nhà mẹ đẻ.