Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 36: Chương 36

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang nhìn theo, nhếch môi cười nhạt , cũng không để lời đe doạ của hắn ở trong lòng . Loại người này, không dạy cho một bài học thì không biết thế nào là lễ độ , mồm miệng không biết giữ cửa sớm muộn gì cũng bị ăn lỗ nặng .Tiếp theo, cô nhìn về phía Đặng Cát Xương, đưa cho ông một túi vàng và món đồ có tác dụng bài trừ quỷ khí ."Này ông làm sao có thể nhận , nên là thôn làng đưa đồ vật cho con mới đúng ! Con đã giúp chúng ta đưa người về an toàn , còn giúp xử lý lão quỷ để thôn dân yên tâm sinh hoạt .!"Đặng Cát Xương từ chối , đẩy túi vàng ra xa.Kỷ Dao Quang vung tay, nói: “Đây đều là đồ vật của lão quỷ, là hắn thiếu các thôn dân . Thôn trưởng, nếu không còn chuyện gì nữa , mọi người cũng có thể quay về rồi, con xin phép đi trước đây .”Nói xong, Kỷ Dao Quang vẫy tay, không kìm được bước chân nhanh như bay vội vã rời đi, cô muốn lên núi , trở về đạo quan kiểm vàng ngay lập tức.“Trưởng thôn, cái này là cho mọi người. Là đồ lão quỷ nợ bà con.”“Con đừng làm vậy, lẽ ra phải đưa cho con mới đúng!” Đặng Cát Xương từ chối, đẩy túi vàng lại.Kỷ Dao Quang lắc đầu:“Đây đều là vật của ông ta, trả lại cho dân làng là điều nên làm. Nếu không còn gì, con xin phép đi trước.”Đặng Cát Xương lại hiểu lầm Kỷ Dao Quang sợ ông lại tiếp tục từ chối đem vàng đẩy về cho cô nên mới phải vội vã rời đi như vậy , nhìn bóng lưng của Kỷ Dao Quang nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt , ông vỗ về chòm râu, liên tục gật đầu khen ngợi: “Thật là một đứa trẻ tốt.”Không thể không nói, đây thật là một hiểu lầm mỹ diệu . Hiểu lầm cũng không hoàn toàn là xấu , đôi khi nó cũng có tác dụng làm cho hình tượng con người ta trở nên cao thương hơn . Điều này đúng trong trường hợp Kỷ Dao Quang !Sau khi lên núi, Kỷ Dao Quang tìm được một chiếc cân nhỏ cũ kỹ không biết lúc trước sư phụ dùng làm gì , nhưng hiện tại được cô xung công làm một công việc vô cùng ' quý giá ' .Tất nhiên là quý giá rồi !Cân vàng luôn đó ! Cô lấy vàng ra cân , và ngạc nhiên phát hiện có đến sáu vạn khắc. Hiện nay giá vàng là 500 đồng một khắc, tức là số vàng cô mang về từ chỗ lão quỷ , trừ đi số đã để lại cho dân làng , thì có giá trị lên tới 30 triệu. ( * 1 khắc trong hệ đo lường truyền thống của Trung Quốc tương đương với 3,75 gram.*)Ngoài vàng ra, còn có bạc và tài bảo đồ cổ có giá trị khác , tính tổng giá trị thực tế ước chừng vào khoảng 70 triệu.

Kỷ Dao Quang nhìn theo, nhếch môi cười nhạt , cũng không để lời đe doạ của hắn ở trong lòng . Loại người này, không dạy cho một bài học thì không biết thế nào là lễ độ , mồm miệng không biết giữ cửa sớm muộn gì cũng bị ăn lỗ nặng .

Tiếp theo, cô nhìn về phía Đặng Cát Xương, đưa cho ông một túi vàng và món đồ có tác dụng bài trừ quỷ khí .

"Này ông làm sao có thể nhận , nên là thôn làng đưa đồ vật cho con mới đúng ! Con đã giúp chúng ta đưa người về an toàn , còn giúp xử lý lão quỷ để thôn dân yên tâm sinh hoạt .!"

Đặng Cát Xương từ chối , đẩy túi vàng ra xa.

Kỷ Dao Quang vung tay, nói: “Đây đều là đồ vật của lão quỷ, là hắn thiếu các thôn dân . Thôn trưởng, nếu không còn chuyện gì nữa , mọi người cũng có thể quay về rồi, con xin phép đi trước đây .”

Nói xong, Kỷ Dao Quang vẫy tay, không kìm được bước chân nhanh như bay vội vã rời đi, cô muốn lên núi , trở về đạo quan kiểm vàng ngay lập tức.

“Trưởng thôn, cái này là cho mọi người. Là đồ lão quỷ nợ bà con.”

“Con đừng làm vậy, lẽ ra phải đưa cho con mới đúng!” Đặng Cát Xương từ chối, đẩy túi vàng lại.

Kỷ Dao Quang lắc đầu:

“Đây đều là vật của ông ta, trả lại cho dân làng là điều nên làm. Nếu không còn gì, con xin phép đi trước.”

Đặng Cát Xương lại hiểu lầm Kỷ Dao Quang sợ ông lại tiếp tục từ chối đem vàng đẩy về cho cô nên mới phải vội vã rời đi như vậy , nhìn bóng lưng của Kỷ Dao Quang nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt , ông vỗ về chòm râu, liên tục gật đầu khen ngợi: “Thật là một đứa trẻ tốt.”

Không thể không nói, đây thật là một hiểu lầm mỹ diệu . Hiểu lầm cũng không hoàn toàn là xấu , đôi khi nó cũng có tác dụng làm cho hình tượng con người ta trở nên cao thương hơn . Điều này đúng trong trường hợp Kỷ Dao Quang !

Sau khi lên núi, Kỷ Dao Quang tìm được một chiếc cân nhỏ cũ kỹ không biết lúc trước sư phụ dùng làm gì , nhưng hiện tại được cô xung công làm một công việc vô cùng ' quý giá ' .

Tất nhiên là quý giá rồi !

Cân vàng luôn đó ! 

Cô lấy vàng ra cân , và ngạc nhiên phát hiện có đến sáu vạn khắc. Hiện nay giá vàng là 500 đồng một khắc, tức là số vàng cô mang về từ chỗ lão quỷ , trừ đi số đã để lại cho dân làng , thì có giá trị lên tới 30 triệu. ( * 1 khắc trong hệ đo lường truyền thống của Trung Quốc tương đương với 3,75 gram.*)

Ngoài vàng ra, còn có bạc và tài bảo đồ cổ có giá trị khác , tính tổng giá trị thực tế ước chừng vào khoảng 70 triệu.

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang nhìn theo, nhếch môi cười nhạt , cũng không để lời đe doạ của hắn ở trong lòng . Loại người này, không dạy cho một bài học thì không biết thế nào là lễ độ , mồm miệng không biết giữ cửa sớm muộn gì cũng bị ăn lỗ nặng .Tiếp theo, cô nhìn về phía Đặng Cát Xương, đưa cho ông một túi vàng và món đồ có tác dụng bài trừ quỷ khí ."Này ông làm sao có thể nhận , nên là thôn làng đưa đồ vật cho con mới đúng ! Con đã giúp chúng ta đưa người về an toàn , còn giúp xử lý lão quỷ để thôn dân yên tâm sinh hoạt .!"Đặng Cát Xương từ chối , đẩy túi vàng ra xa.Kỷ Dao Quang vung tay, nói: “Đây đều là đồ vật của lão quỷ, là hắn thiếu các thôn dân . Thôn trưởng, nếu không còn chuyện gì nữa , mọi người cũng có thể quay về rồi, con xin phép đi trước đây .”Nói xong, Kỷ Dao Quang vẫy tay, không kìm được bước chân nhanh như bay vội vã rời đi, cô muốn lên núi , trở về đạo quan kiểm vàng ngay lập tức.“Trưởng thôn, cái này là cho mọi người. Là đồ lão quỷ nợ bà con.”“Con đừng làm vậy, lẽ ra phải đưa cho con mới đúng!” Đặng Cát Xương từ chối, đẩy túi vàng lại.Kỷ Dao Quang lắc đầu:“Đây đều là vật của ông ta, trả lại cho dân làng là điều nên làm. Nếu không còn gì, con xin phép đi trước.”Đặng Cát Xương lại hiểu lầm Kỷ Dao Quang sợ ông lại tiếp tục từ chối đem vàng đẩy về cho cô nên mới phải vội vã rời đi như vậy , nhìn bóng lưng của Kỷ Dao Quang nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt , ông vỗ về chòm râu, liên tục gật đầu khen ngợi: “Thật là một đứa trẻ tốt.”Không thể không nói, đây thật là một hiểu lầm mỹ diệu . Hiểu lầm cũng không hoàn toàn là xấu , đôi khi nó cũng có tác dụng làm cho hình tượng con người ta trở nên cao thương hơn . Điều này đúng trong trường hợp Kỷ Dao Quang !Sau khi lên núi, Kỷ Dao Quang tìm được một chiếc cân nhỏ cũ kỹ không biết lúc trước sư phụ dùng làm gì , nhưng hiện tại được cô xung công làm một công việc vô cùng ' quý giá ' .Tất nhiên là quý giá rồi !Cân vàng luôn đó ! Cô lấy vàng ra cân , và ngạc nhiên phát hiện có đến sáu vạn khắc. Hiện nay giá vàng là 500 đồng một khắc, tức là số vàng cô mang về từ chỗ lão quỷ , trừ đi số đã để lại cho dân làng , thì có giá trị lên tới 30 triệu. ( * 1 khắc trong hệ đo lường truyền thống của Trung Quốc tương đương với 3,75 gram.*)Ngoài vàng ra, còn có bạc và tài bảo đồ cổ có giá trị khác , tính tổng giá trị thực tế ước chừng vào khoảng 70 triệu.

Chương 36: Chương 36