Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 44: Chương 44

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhìn đến Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh liền biết không có đi sai địa phương.“Xin chào , ngài là Kỷ Dao Quang sao?” Trợ lý lên tiếng hỏi, cẩn trọng nhìn cô gái trước mặt.Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi theo lẽ thường dẫn họ đi dâng hương trước .Sau đó khi họ ngồi xuống rồi , Kỷ Dao Quang mới lên tiếng: “Ngụy tiên sinh, ngài hẳn là vì gần đây gặp vận xui nên mới đến đây phải không?”Ngụy Kiến Minh tròn mắt kinh ngạc . Này cũng quá thần đi !Từ khi bước vào đạo quan đến giờ, ông vẫn chưa nói một câu nào, chính là mang tâm lý thử xem Kỷ Dao Quang thật sự là có bản lĩnh như những gì cô biểu hiện ở trong phòng phát sóng trực tiếp hay chỉ là trò lừa bịp có tổ chức có kịch bản .“Ân.”Ngụy Kiến Minh không giấu giếm, kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.Kỷ Dao Quang cười nói: “Đoán không sai, đúng là vì chuyện tiền bạc. Những số tiền đó, vốn là tôi giúp tiêu trừ nhân quả mà có được, tôi có thể cầm , nhưng vì app khấu hao đi một phần trong số đó , nên một phần nhân quả đã dính vào công ty của quý ngài.”Ngụy Kiến Minh nhíu mày lại.Ý của Kỷ Dao Quang, chẳng phải là nói rằng, sau này họ sẽ không thể thu phí ngôi cao nữa sao? Chính là nếu là như thế này, không hợp quy củ đi?Tuy nhiên, Ngụy Kiến Minh vẫn thử đem hai vạn Kỷ Dao Quang bị khấu hao khi sử dụng dịch vụ trên app trả lại cho cô . Kỷ Dao Quang nhận thấy Ngụy Kiến Minh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng cô vẫn nhận lấy.Tiền sao ! Có ai lại cùng tiền không qua được đâu ! Huống chi vốn cũng là của cô a !Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi tiền được trao tay cho Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh cảm thấy trọng lượng trên người mình đã biến mất.Đồng thời , nhóm cao quản đang còn ở trong công ty tăng ca vùi đầu khổ làm cố gắng khắc phục lỗi hệ thống phát tới tin tức thông báo rằng bug mà suốt ngày hôm qua không thể sửa chữa đã được khắc phục xong , hệ thống đã khôi phục trạng thái bình thường .NgaNgụy Kiến Minh hít sâu một hơi, vẻ mặt khó tin.“Ngụy tiên sinh, hiện tại ngài đã tin tưởng sao ?”Kỷ Dao Quang rót cho một ly trà , đẩy đến trước mặt ông ấy .Ngụy Kiến Minh uống một ngụm, áp lực áp trên người ông ta được hoá giải , tâm tư của nhà tư bản lại bắt đầu hoạt động .Tuy rằng Kỷ Dao Quang hiện tại không có vẻ của một tiềm lực cổ , nhưng theo trực giác của Ngụy Kiến Minh, ông ta cảm thấy giá trị mà Kỷ Dao Quang có thể mang lại còn vượt xa số tiền phí mà hiện tại bên ông thu được sau mỗi lần cô sử dụng dịch vụ . Tất nhiên , đây chỉ là lấy ví dụ so sánh , ông cũng không dám thật sự lại khấu hao phí của cô ấy .

Nhìn đến Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh liền biết không có đi sai địa phương.

“Xin chào , ngài là Kỷ Dao Quang sao?” Trợ lý lên tiếng hỏi, cẩn trọng nhìn cô gái trước mặt.

Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi theo lẽ thường dẫn họ đi dâng hương trước .

Sau đó khi họ ngồi xuống rồi , Kỷ Dao Quang mới lên tiếng: “Ngụy tiên sinh, ngài hẳn là vì gần đây gặp vận xui nên mới đến đây phải không?”

Ngụy Kiến Minh tròn mắt kinh ngạc . Này cũng quá thần đi !

Từ khi bước vào đạo quan đến giờ, ông vẫn chưa nói một câu nào, chính là mang tâm lý thử xem Kỷ Dao Quang thật sự là có bản lĩnh như những gì cô biểu hiện ở trong phòng phát sóng trực tiếp hay chỉ là trò lừa bịp có tổ chức có kịch bản .

“Ân.”

Ngụy Kiến Minh không giấu giếm, kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.

Kỷ Dao Quang cười nói: “Đoán không sai, đúng là vì chuyện tiền bạc. Những số tiền đó, vốn là tôi giúp tiêu trừ nhân quả mà có được, tôi có thể cầm , nhưng vì app khấu hao đi một phần trong số đó , nên một phần nhân quả đã dính vào công ty của quý ngài.”

Ngụy Kiến Minh nhíu mày lại.

Ý của Kỷ Dao Quang, chẳng phải là nói rằng, sau này họ sẽ không thể thu phí ngôi cao nữa sao?

 

Chính là nếu là như thế này, không hợp quy củ đi?

Tuy nhiên, Ngụy Kiến Minh vẫn thử đem hai vạn Kỷ Dao Quang bị khấu hao khi sử dụng dịch vụ trên app trả lại cho cô . Kỷ Dao Quang nhận thấy Ngụy Kiến Minh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng cô vẫn nhận lấy.

Tiền sao ! Có ai lại cùng tiền không qua được đâu ! Huống chi vốn cũng là của cô a !

Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi tiền được trao tay cho Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh cảm thấy trọng lượng trên người mình đã biến mất.

Đồng thời , nhóm cao quản đang còn ở trong công ty tăng ca vùi đầu khổ làm cố gắng khắc phục lỗi hệ thống phát tới tin tức thông báo rằng bug mà suốt ngày hôm qua không thể sửa chữa đã được khắc phục xong , hệ thống đã khôi phục trạng thái bình thường .

Nga

Ngụy Kiến Minh hít sâu một hơi, vẻ mặt khó tin.

“Ngụy tiên sinh, hiện tại ngài đã tin tưởng sao ?”

Kỷ Dao Quang rót cho một ly trà , đẩy đến trước mặt ông ấy .

Ngụy Kiến Minh uống một ngụm, áp lực áp trên người ông ta được hoá giải , tâm tư của nhà tư bản lại bắt đầu hoạt động .

Tuy rằng Kỷ Dao Quang hiện tại không có vẻ của một tiềm lực cổ , nhưng theo trực giác của Ngụy Kiến Minh, ông ta cảm thấy giá trị mà Kỷ Dao Quang có thể mang lại còn vượt xa số tiền phí mà hiện tại bên ông thu được sau mỗi lần cô sử dụng dịch vụ . Tất nhiên , đây chỉ là lấy ví dụ so sánh , ông cũng không dám thật sự lại khấu hao phí của cô ấy .

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhìn đến Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh liền biết không có đi sai địa phương.“Xin chào , ngài là Kỷ Dao Quang sao?” Trợ lý lên tiếng hỏi, cẩn trọng nhìn cô gái trước mặt.Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi theo lẽ thường dẫn họ đi dâng hương trước .Sau đó khi họ ngồi xuống rồi , Kỷ Dao Quang mới lên tiếng: “Ngụy tiên sinh, ngài hẳn là vì gần đây gặp vận xui nên mới đến đây phải không?”Ngụy Kiến Minh tròn mắt kinh ngạc . Này cũng quá thần đi !Từ khi bước vào đạo quan đến giờ, ông vẫn chưa nói một câu nào, chính là mang tâm lý thử xem Kỷ Dao Quang thật sự là có bản lĩnh như những gì cô biểu hiện ở trong phòng phát sóng trực tiếp hay chỉ là trò lừa bịp có tổ chức có kịch bản .“Ân.”Ngụy Kiến Minh không giấu giếm, kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.Kỷ Dao Quang cười nói: “Đoán không sai, đúng là vì chuyện tiền bạc. Những số tiền đó, vốn là tôi giúp tiêu trừ nhân quả mà có được, tôi có thể cầm , nhưng vì app khấu hao đi một phần trong số đó , nên một phần nhân quả đã dính vào công ty của quý ngài.”Ngụy Kiến Minh nhíu mày lại.Ý của Kỷ Dao Quang, chẳng phải là nói rằng, sau này họ sẽ không thể thu phí ngôi cao nữa sao? Chính là nếu là như thế này, không hợp quy củ đi?Tuy nhiên, Ngụy Kiến Minh vẫn thử đem hai vạn Kỷ Dao Quang bị khấu hao khi sử dụng dịch vụ trên app trả lại cho cô . Kỷ Dao Quang nhận thấy Ngụy Kiến Minh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng cô vẫn nhận lấy.Tiền sao ! Có ai lại cùng tiền không qua được đâu ! Huống chi vốn cũng là của cô a !Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi tiền được trao tay cho Kỷ Dao Quang, Ngụy Kiến Minh cảm thấy trọng lượng trên người mình đã biến mất.Đồng thời , nhóm cao quản đang còn ở trong công ty tăng ca vùi đầu khổ làm cố gắng khắc phục lỗi hệ thống phát tới tin tức thông báo rằng bug mà suốt ngày hôm qua không thể sửa chữa đã được khắc phục xong , hệ thống đã khôi phục trạng thái bình thường .NgaNgụy Kiến Minh hít sâu một hơi, vẻ mặt khó tin.“Ngụy tiên sinh, hiện tại ngài đã tin tưởng sao ?”Kỷ Dao Quang rót cho một ly trà , đẩy đến trước mặt ông ấy .Ngụy Kiến Minh uống một ngụm, áp lực áp trên người ông ta được hoá giải , tâm tư của nhà tư bản lại bắt đầu hoạt động .Tuy rằng Kỷ Dao Quang hiện tại không có vẻ của một tiềm lực cổ , nhưng theo trực giác của Ngụy Kiến Minh, ông ta cảm thấy giá trị mà Kỷ Dao Quang có thể mang lại còn vượt xa số tiền phí mà hiện tại bên ông thu được sau mỗi lần cô sử dụng dịch vụ . Tất nhiên , đây chỉ là lấy ví dụ so sánh , ông cũng không dám thật sự lại khấu hao phí của cô ấy .

Chương 44: Chương 44