Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 56: Chương 56

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường kề d.a.o vào cổ đe dọa tự sát, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó liền đóng điện thoại lại.Khi Chu Ngọc Đường và những người xem nghĩ rằng Vu Ái Hoa đã thỏa hiệp, thì bà ta lại đổi mới trình độ nhận thức của mọi người , nâng khái niệm điên cuồng trong lòng mọi người nên một tầm cao mới . Tất cả chỉ thấy bà ta đi về hướng phòng bếp, khi quay ra trên tay cũng cầm một con d.a.o, rồi cũng tự đặt lên cổ mình.“Con trai, muốn ch.ế.t sao ? Kia mẹ sẽ không để con cô đơn, chúng ta cùng nhau đi thôi !”[md, bác gái này bị bệnh tâm thần rồi ! ][Điên đến mức này …… Thua ! Tôi thật sự nhận thua ! ][ Kỳ ba năm nào cũng có, nhưng năm nay thật sự nhiều ! ]Chu Ngọc Đường dù sao cũng chỉ là một cậu bé mới lớn , thấy mẹ mình cũng dí d.a.o vào cổ có ý định tự sát, cậu bắt đầu hoảng loạn.Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường d.a.o động , tận dụng chuẩn thời cơ , lập tức đoạt lấy con d.a.o trong tay Chu Ngọc Đường , ném mạnh xuống đất.Sau đó, chính là một trận mắng đổ ập về phía Chu Ngọc Đường: "Chu Ngọc Đường, mẹ ăn ngon mặc đẹp cung phụng con, chỉ có một yêu cầu duy nhất là làm con chăm chỉ nghiêm túc học , có gì khó khăn sao?""Con vất vả, con mệt mỏi, con không sống nổi! Chẳng lẽ mẹ sống tốt , mẹ sống sung sướng, mẹ sống nhàn nhã sao ?""Con có biết không, ba con ở ngoài đã có hai đứa con trai rồi! Chúng nó sau này sẽ cùng con tranh giành tài sản, nếu con không có thành tích tốt hơn, bằng cấp tốt hơn , con còn có thể giành quá chúng nó sao ? Chu Ngọc Đường còn nói xem , con có thể giành được hay không ? Đây đều là mẹ và ông ta cùng phấn đấu . Chả lẽ muốn hai tay dâng cho bọn tư sinh tử , cho cái lũ nằm không mà đòi hưởng , chỉ biết dựa vào đàn ông , phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó sao ? Dựa vào cái gì ?""Chu Ngọc Đường , con nghĩ mẹ không muốn ngủ sao? Mẹ cũng rất mệt mỏi , mẹ cũng muốn nghỉ ngơi lắm chứ, Chu Ngọc Đường, mẹ 48 rồi, đều sắp 50 rồi.""Mỗi ngày mẹ đều đau , không đau chỗ này thì đau chỗ kia , đau đầu, đau lưng, đau chân, nhưng mẹ có bao giờ oán trách con một câu không? Có bao giờ than thở với con một câu không ? Con không thông cảm cho mẹ , không chịu tự giác nỗ lực cố gắng còn chưa tính, lại còn lấy việc tự sát để uy h.i.ế.p mẹ !"

Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường kề d.a.o vào cổ đe dọa tự sát, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó liền đóng điện thoại lại.

Khi Chu Ngọc Đường và những người xem nghĩ rằng Vu Ái Hoa đã thỏa hiệp, thì bà ta lại đổi mới trình độ nhận thức của mọi người , nâng khái niệm điên cuồng trong lòng mọi người nên một tầm cao mới . Tất cả chỉ thấy bà ta đi về hướng phòng bếp, khi quay ra trên tay cũng cầm một con d.a.o, rồi cũng tự đặt lên cổ mình.

“Con trai, muốn ch.ế.t sao ? Kia mẹ sẽ không để con cô đơn, chúng ta cùng nhau đi thôi !”

[md, bác gái này bị bệnh tâm thần rồi ! ]

[Điên đến mức này …… Thua ! Tôi thật sự nhận thua ! ]

[ Kỳ ba năm nào cũng có, nhưng năm nay thật sự nhiều ! ]

Chu Ngọc Đường dù sao cũng chỉ là một cậu bé mới lớn , thấy mẹ mình cũng dí d.a.o vào cổ có ý định tự sát, cậu bắt đầu hoảng loạn.

Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường d.a.o động , tận dụng chuẩn thời cơ , lập tức đoạt lấy con d.a.o trong tay Chu Ngọc Đường , ném mạnh xuống đất.

Sau đó, chính là một trận mắng đổ ập về phía Chu Ngọc Đường: "Chu Ngọc Đường, mẹ ăn ngon mặc đẹp cung phụng con, chỉ có một yêu cầu duy nhất là làm con chăm chỉ nghiêm túc học , có gì khó khăn sao?"

"Con vất vả, con mệt mỏi, con không sống nổi! Chẳng lẽ mẹ sống tốt , mẹ sống sung sướng, mẹ sống nhàn nhã sao ?"

"Con có biết không, ba con ở ngoài đã có hai đứa con trai rồi! Chúng nó sau này sẽ cùng con tranh giành tài sản, nếu con không có thành tích tốt hơn, bằng cấp tốt hơn , con còn có thể giành quá chúng nó sao ? Chu Ngọc Đường còn nói xem , con có thể giành được hay không ? Đây đều là mẹ và ông ta cùng phấn đấu . Chả lẽ muốn hai tay dâng cho bọn tư sinh tử , cho cái lũ nằm không mà đòi hưởng , chỉ biết dựa vào đàn ông , phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó sao ? Dựa vào cái gì ?"

"Chu Ngọc Đường , con nghĩ mẹ không muốn ngủ sao? Mẹ cũng rất mệt mỏi , mẹ cũng muốn nghỉ ngơi lắm chứ, Chu Ngọc Đường, mẹ 48 rồi, đều sắp 50 rồi."

"Mỗi ngày mẹ đều đau , không đau chỗ này thì đau chỗ kia , đau đầu, đau lưng, đau chân, nhưng mẹ có bao giờ oán trách con một câu không? Có bao giờ than thở với con một câu không ? Con không thông cảm cho mẹ , không chịu tự giác nỗ lực cố gắng còn chưa tính, lại còn lấy việc tự sát để uy h.i.ế.p mẹ !"

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường kề d.a.o vào cổ đe dọa tự sát, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó liền đóng điện thoại lại.Khi Chu Ngọc Đường và những người xem nghĩ rằng Vu Ái Hoa đã thỏa hiệp, thì bà ta lại đổi mới trình độ nhận thức của mọi người , nâng khái niệm điên cuồng trong lòng mọi người nên một tầm cao mới . Tất cả chỉ thấy bà ta đi về hướng phòng bếp, khi quay ra trên tay cũng cầm một con d.a.o, rồi cũng tự đặt lên cổ mình.“Con trai, muốn ch.ế.t sao ? Kia mẹ sẽ không để con cô đơn, chúng ta cùng nhau đi thôi !”[md, bác gái này bị bệnh tâm thần rồi ! ][Điên đến mức này …… Thua ! Tôi thật sự nhận thua ! ][ Kỳ ba năm nào cũng có, nhưng năm nay thật sự nhiều ! ]Chu Ngọc Đường dù sao cũng chỉ là một cậu bé mới lớn , thấy mẹ mình cũng dí d.a.o vào cổ có ý định tự sát, cậu bắt đầu hoảng loạn.Vu Ái Hoa nhìn thấy Chu Ngọc Đường d.a.o động , tận dụng chuẩn thời cơ , lập tức đoạt lấy con d.a.o trong tay Chu Ngọc Đường , ném mạnh xuống đất.Sau đó, chính là một trận mắng đổ ập về phía Chu Ngọc Đường: "Chu Ngọc Đường, mẹ ăn ngon mặc đẹp cung phụng con, chỉ có một yêu cầu duy nhất là làm con chăm chỉ nghiêm túc học , có gì khó khăn sao?""Con vất vả, con mệt mỏi, con không sống nổi! Chẳng lẽ mẹ sống tốt , mẹ sống sung sướng, mẹ sống nhàn nhã sao ?""Con có biết không, ba con ở ngoài đã có hai đứa con trai rồi! Chúng nó sau này sẽ cùng con tranh giành tài sản, nếu con không có thành tích tốt hơn, bằng cấp tốt hơn , con còn có thể giành quá chúng nó sao ? Chu Ngọc Đường còn nói xem , con có thể giành được hay không ? Đây đều là mẹ và ông ta cùng phấn đấu . Chả lẽ muốn hai tay dâng cho bọn tư sinh tử , cho cái lũ nằm không mà đòi hưởng , chỉ biết dựa vào đàn ông , phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó sao ? Dựa vào cái gì ?""Chu Ngọc Đường , con nghĩ mẹ không muốn ngủ sao? Mẹ cũng rất mệt mỏi , mẹ cũng muốn nghỉ ngơi lắm chứ, Chu Ngọc Đường, mẹ 48 rồi, đều sắp 50 rồi.""Mỗi ngày mẹ đều đau , không đau chỗ này thì đau chỗ kia , đau đầu, đau lưng, đau chân, nhưng mẹ có bao giờ oán trách con một câu không? Có bao giờ than thở với con một câu không ? Con không thông cảm cho mẹ , không chịu tự giác nỗ lực cố gắng còn chưa tính, lại còn lấy việc tự sát để uy h.i.ế.p mẹ !"

Chương 56: Chương 56