Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 58: Chương 58
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vu Ái Hoa lạnh lùng nói: "Dù thế nào đi nữa, hôm nay mẹ cũng phải biết tên của bạn ấy. Nếu con không nói, mẹ sẽ đi hỏi giáo viên!""Mẹ, chuyện này dừng lại ở đây, được không?"NgaChu Ngọc Đường một lần lại một lần cầu xin .Nhưng Vu Ái Hoa trước sau như một không do dự cự tuyệt cậu bé :“Không được!”Bà ấy còn cầm điẹn thoại lên , lại lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại.Trong đôi mắt xinh đẹp vốn đã ch.ế.t lặng của Chu Ngọc Đường ánh lên vẻ tuyệt vọng, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.Bầu trời thật trong xanh, mây trắng còn đang trôi bồng bềnh , thời tiết thật đẹp . Đúng là thời tiết tốt để ra khỏi nhà .Rời nhà đi xa.Chu Ngọc Đường gần như không hề do dự, không mang một chút lưu luyến nào , lập tức xông ra ngoài, rồi từ cửa sổ nhảy xuống.Vu Ái Hoa lúc đó đang gọi điện thoại, chuyện xảy ra quá đột ngột. Khi bà kịp phản ứng lại, chỉ còn nghe thấy một tiếng cửa kính vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ và một tiếng "phịch" vang lên.“Aaaaaaaaaaaa !”Vu Ái Hoa kêu lên thảm thiết, cơ hồ là dùng cả tay chân để lao xuống dưới , có mấy lần vì vội vàng mà vấp ngã , sau đó lại vội vàng bò dậy tiếp tục chạy đến bên con trai . Bà ấy thậm chí .... còn không có đủ dũng khí nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.[Trời ơi! Người đâu ? Cậu bé thật sự nhảy rồi sao ? Cứ như vậy ch.ế.t đi sao ? Nó mới chỉ có 13 tuổi a ! ][ Không thể nào, không thể nào, đừng như vậy! Mọi người , làm ơn hãy nói với tôi là những gì tôi vừa nhìn thấy không phải thật , mọi người đều không thấy giống tôi !][Cậu bé sao có thể cứ như vậy mà ch.ế.t đi ! Nó còn có một tương lai thật dài ở phía trước a ! Chủ bá , cầu xin cô mau nghĩ cách . Cứu cứu đứa trẻ a ! @【 Kỷ Sư đoán mệnh 】]Làn đạn điên cuồng tag Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang bình tĩnh uống một ngụm nước ấm, lại lên tiếng trấn an người xem : “Yên tâm, cậu bé sẽ không chết, tôi vừa mới tính toàn một chút , hôm nay chính là kiếp nạn của cậu bé .”“Nếu vượt qua được, sau này cuộc sống sẽ trôi qua thuận lợi bình an , nếu không vượt qua được, thì hôm nay chính là ngày giỗ của cậu ấy , cũng coi như kết thúc kiếp sống bị giam cầm .”Làn đạn nghe được Kỷ Dao Quang nói như vậy, những người đã xem phát sóng trực tiếp 3 qủe trước thì đều hiểu rằng khi cô đã nói như vậy là có nắm chắc , trong lòng mọi người cũng bình tĩnh lại .
Vu Ái Hoa lạnh lùng nói: "Dù thế nào đi nữa, hôm nay mẹ cũng phải biết tên của bạn ấy. Nếu con không nói, mẹ sẽ đi hỏi giáo viên!"
"Mẹ, chuyện này dừng lại ở đây, được không?"
Nga
Chu Ngọc Đường một lần lại một lần cầu xin .
Nhưng Vu Ái Hoa trước sau như một không do dự cự tuyệt cậu bé :
“Không được!”
Bà ấy còn cầm điẹn thoại lên , lại lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại.
Trong đôi mắt xinh đẹp vốn đã ch.ế.t lặng của Chu Ngọc Đường ánh lên vẻ tuyệt vọng, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bầu trời thật trong xanh, mây trắng còn đang trôi bồng bềnh , thời tiết thật đẹp . Đúng là thời tiết tốt để ra khỏi nhà .
Rời nhà đi xa.
Chu Ngọc Đường gần như không hề do dự, không mang một chút lưu luyến nào , lập tức xông ra ngoài, rồi từ cửa sổ nhảy xuống.
Vu Ái Hoa lúc đó đang gọi điện thoại, chuyện xảy ra quá đột ngột.
Khi bà kịp phản ứng lại, chỉ còn nghe thấy một tiếng cửa kính vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ và một tiếng "phịch" vang lên.
“Aaaaaaaaaaaa !”
Vu Ái Hoa kêu lên thảm thiết, cơ hồ là dùng cả tay chân để lao xuống dưới , có mấy lần vì vội vàng mà vấp ngã , sau đó lại vội vàng bò dậy tiếp tục chạy đến bên con trai . Bà ấy thậm chí .... còn không có đủ dũng khí nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.
[Trời ơi! Người đâu ? Cậu bé thật sự nhảy rồi sao ? Cứ như vậy ch.ế.t đi sao ? Nó mới chỉ có 13 tuổi a ! ]
[ Không thể nào, không thể nào, đừng như vậy! Mọi người , làm ơn hãy nói với tôi là những gì tôi vừa nhìn thấy không phải thật , mọi người đều không thấy giống tôi !]
[Cậu bé sao có thể cứ như vậy mà ch.ế.t đi ! Nó còn có một tương lai thật dài ở phía trước a ! Chủ bá , cầu xin cô mau nghĩ cách . Cứu cứu đứa trẻ a ! @【 Kỷ Sư đoán mệnh 】]
Làn đạn điên cuồng tag Kỷ Dao Quang.
Kỷ Dao Quang bình tĩnh uống một ngụm nước ấm, lại lên tiếng trấn an người xem : “Yên tâm, cậu bé sẽ không chết, tôi vừa mới tính toàn một chút , hôm nay chính là kiếp nạn của cậu bé .”
“Nếu vượt qua được, sau này cuộc sống sẽ trôi qua thuận lợi bình an , nếu không vượt qua được, thì hôm nay chính là ngày giỗ của cậu ấy , cũng coi như kết thúc kiếp sống bị giam cầm .”
Làn đạn nghe được Kỷ Dao Quang nói như vậy, những người đã xem phát sóng trực tiếp 3 qủe trước thì đều hiểu rằng khi cô đã nói như vậy là có nắm chắc , trong lòng mọi người cũng bình tĩnh lại .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vu Ái Hoa lạnh lùng nói: "Dù thế nào đi nữa, hôm nay mẹ cũng phải biết tên của bạn ấy. Nếu con không nói, mẹ sẽ đi hỏi giáo viên!""Mẹ, chuyện này dừng lại ở đây, được không?"NgaChu Ngọc Đường một lần lại một lần cầu xin .Nhưng Vu Ái Hoa trước sau như một không do dự cự tuyệt cậu bé :“Không được!”Bà ấy còn cầm điẹn thoại lên , lại lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại.Trong đôi mắt xinh đẹp vốn đã ch.ế.t lặng của Chu Ngọc Đường ánh lên vẻ tuyệt vọng, cậu ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.Bầu trời thật trong xanh, mây trắng còn đang trôi bồng bềnh , thời tiết thật đẹp . Đúng là thời tiết tốt để ra khỏi nhà .Rời nhà đi xa.Chu Ngọc Đường gần như không hề do dự, không mang một chút lưu luyến nào , lập tức xông ra ngoài, rồi từ cửa sổ nhảy xuống.Vu Ái Hoa lúc đó đang gọi điện thoại, chuyện xảy ra quá đột ngột. Khi bà kịp phản ứng lại, chỉ còn nghe thấy một tiếng cửa kính vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh nhỏ và một tiếng "phịch" vang lên.“Aaaaaaaaaaaa !”Vu Ái Hoa kêu lên thảm thiết, cơ hồ là dùng cả tay chân để lao xuống dưới , có mấy lần vì vội vàng mà vấp ngã , sau đó lại vội vàng bò dậy tiếp tục chạy đến bên con trai . Bà ấy thậm chí .... còn không có đủ dũng khí nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.[Trời ơi! Người đâu ? Cậu bé thật sự nhảy rồi sao ? Cứ như vậy ch.ế.t đi sao ? Nó mới chỉ có 13 tuổi a ! ][ Không thể nào, không thể nào, đừng như vậy! Mọi người , làm ơn hãy nói với tôi là những gì tôi vừa nhìn thấy không phải thật , mọi người đều không thấy giống tôi !][Cậu bé sao có thể cứ như vậy mà ch.ế.t đi ! Nó còn có một tương lai thật dài ở phía trước a ! Chủ bá , cầu xin cô mau nghĩ cách . Cứu cứu đứa trẻ a ! @【 Kỷ Sư đoán mệnh 】]Làn đạn điên cuồng tag Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang bình tĩnh uống một ngụm nước ấm, lại lên tiếng trấn an người xem : “Yên tâm, cậu bé sẽ không chết, tôi vừa mới tính toàn một chút , hôm nay chính là kiếp nạn của cậu bé .”“Nếu vượt qua được, sau này cuộc sống sẽ trôi qua thuận lợi bình an , nếu không vượt qua được, thì hôm nay chính là ngày giỗ của cậu ấy , cũng coi như kết thúc kiếp sống bị giam cầm .”Làn đạn nghe được Kỷ Dao Quang nói như vậy, những người đã xem phát sóng trực tiếp 3 qủe trước thì đều hiểu rằng khi cô đã nói như vậy là có nắm chắc , trong lòng mọi người cũng bình tĩnh lại .