Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1096
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà cụ Thanh Kiều nhất quyết lắc đầu nói: "Không thể, tôi nghe nói tân vương mới của Đà Nẵng chính là Ngô Kim Hổ, con cháu nhà họ Ngô." "Chúng ta muốn lợi dụng người này để ra tay, căn bản là tự tìm đường chết." Đúng lúc này, một thanh niên đang đứng trong góc, Vân Khiếu Định, con trai nhà họ Vân bỗng đi tới, trầm giọng nói: "Ba vị trưởng bối, Khiếu Định có chuyện muốn nói" Ba vị trưởng bối đồng thời nhìn về phía anh ta, một lát sau Vân Khởi Hải mở miệng nói: "Con có ý tưởng gì?" Vân Khiếu Định chắp hai tay vào sau lưng, lạnh lùng nói: "Nếu chúng ta không có biện pháp lợi dụng người ở Đà Nẵng, vậy cũng có thể đổi bước đi, đưa người ngoài đến Đà Nẵng?" "Con nghe nói có rất nhiều lính đánh thuê ở biên giới Quy Nhơn, chỉ cần cho những người này một chút tiền, bảo bọn họ làm cái gì cũng được, ba dòng họ chúng ta kết hợp với nhau, mời những người này đến, chắc hẳn bọn họ có thể giải quyết Bùi Nguyên Minh một cách quỷ không hay thân không biết" La Thành Côn cùng bà cụ Thanh Kiều liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người họ là sự tán thành.La Thành Côn thở dài nói: "Ông Hải, đứa con nhà họ Vân các ông đúng là một thiên tài!" "Suy nghĩ của chúng ta có điểm cứng nhắc, thật không ngờ còn có thể nghĩ ra được kế sách này! Vân Khởi Hải vuốt râu, vẻ mặt hiện lên sự tự hào.Vân Khiếu Định là đứa con trai được ông ta xem trọng nhất, trong trường hợp cấp bách lại có thể đưa ra được chủ kiến như vậy, thật sự khiến ông ta nở mày nở mặt.Trâm ngâm một lúc, bà cụ Thanh Kiều mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu như cậu Vân Khiếu Định đã có ý tưởng đó, tôi cảm thấy việc này cứ giao toàn quyên quyết định cho cậu ấy xử lý đi" "Nếu việc này thành công, nhà họ Thanh chúng tôi nợ nhà họ Vân một ân nghĩa!" "Nhà họ La cũng nợ nhà họ Vân một ân tình!" La Thành Côn nói: "Nếu có thể mời những người kia đến giúp, nhà họ La chúng tôi tình nguyện phụ trách nơi ở, nhất định nơi đó rất bí mật, không ai có thể phát hiện ra”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà cụ Thanh Kiều nhất quyết lắc đầu nói: "Không thể, tôi nghe nói tân vương mới của Đà Nẵng chính là Ngô Kim Hổ, con cháu nhà họ Ngô.
" "Chúng ta muốn lợi dụng người này để ra tay, căn bản là tự tìm đường chết.
" Đúng lúc này, một thanh niên đang đứng trong góc, Vân Khiếu Định, con trai nhà họ Vân bỗng đi tới, trầm giọng nói: "Ba vị trưởng bối, Khiếu Định có chuyện muốn nói" Ba vị trưởng bối đồng thời nhìn về phía anh ta, một lát sau Vân Khởi Hải mở miệng nói: "Con có ý tưởng gì?" Vân Khiếu Định chắp hai tay vào sau lưng, lạnh lùng nói: "Nếu chúng ta không có biện pháp lợi dụng người ở Đà Nẵng, vậy cũng có thể đổi bước đi, đưa người ngoài đến Đà Nẵng?" "Con nghe nói có rất nhiều lính đánh thuê ở biên giới Quy Nhơn, chỉ cần cho những người này một chút tiền, bảo bọn họ làm cái gì cũng được, ba dòng họ chúng ta kết hợp với nhau, mời những người này đến, chắc hẳn bọn họ có thể giải quyết Bùi Nguyên Minh một cách quỷ không hay thân không biết" La Thành Côn cùng bà cụ Thanh Kiều liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người họ là sự tán thành.
La Thành Côn thở dài nói: "Ông Hải, đứa con nhà họ Vân các ông đúng là một thiên tài!" "Suy nghĩ của chúng ta có điểm cứng nhắc, thật không ngờ còn có thể nghĩ ra được kế sách này! Vân Khởi Hải vuốt râu, vẻ mặt hiện lên sự tự hào.
Vân Khiếu Định là đứa con trai được ông ta xem trọng nhất, trong trường hợp cấp bách lại có thể đưa ra được chủ kiến như vậy, thật sự khiến ông ta nở mày nở mặt.
Trâm ngâm một lúc, bà cụ Thanh Kiều mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu như cậu Vân Khiếu Định đã có ý tưởng đó, tôi cảm thấy việc này cứ giao toàn quyên quyết định cho cậu ấy xử lý đi" "Nếu việc này thành công, nhà họ Thanh chúng tôi nợ nhà họ Vân một ân nghĩa!" "Nhà họ La cũng nợ nhà họ Vân một ân tình!" La Thành Côn nói: "Nếu có thể mời những người kia đến giúp, nhà họ La chúng tôi tình nguyện phụ trách nơi ở, nhất định nơi đó rất bí mật, không ai có thể phát hiện ra”
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà cụ Thanh Kiều nhất quyết lắc đầu nói: "Không thể, tôi nghe nói tân vương mới của Đà Nẵng chính là Ngô Kim Hổ, con cháu nhà họ Ngô." "Chúng ta muốn lợi dụng người này để ra tay, căn bản là tự tìm đường chết." Đúng lúc này, một thanh niên đang đứng trong góc, Vân Khiếu Định, con trai nhà họ Vân bỗng đi tới, trầm giọng nói: "Ba vị trưởng bối, Khiếu Định có chuyện muốn nói" Ba vị trưởng bối đồng thời nhìn về phía anh ta, một lát sau Vân Khởi Hải mở miệng nói: "Con có ý tưởng gì?" Vân Khiếu Định chắp hai tay vào sau lưng, lạnh lùng nói: "Nếu chúng ta không có biện pháp lợi dụng người ở Đà Nẵng, vậy cũng có thể đổi bước đi, đưa người ngoài đến Đà Nẵng?" "Con nghe nói có rất nhiều lính đánh thuê ở biên giới Quy Nhơn, chỉ cần cho những người này một chút tiền, bảo bọn họ làm cái gì cũng được, ba dòng họ chúng ta kết hợp với nhau, mời những người này đến, chắc hẳn bọn họ có thể giải quyết Bùi Nguyên Minh một cách quỷ không hay thân không biết" La Thành Côn cùng bà cụ Thanh Kiều liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người họ là sự tán thành.La Thành Côn thở dài nói: "Ông Hải, đứa con nhà họ Vân các ông đúng là một thiên tài!" "Suy nghĩ của chúng ta có điểm cứng nhắc, thật không ngờ còn có thể nghĩ ra được kế sách này! Vân Khởi Hải vuốt râu, vẻ mặt hiện lên sự tự hào.Vân Khiếu Định là đứa con trai được ông ta xem trọng nhất, trong trường hợp cấp bách lại có thể đưa ra được chủ kiến như vậy, thật sự khiến ông ta nở mày nở mặt.Trâm ngâm một lúc, bà cụ Thanh Kiều mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu như cậu Vân Khiếu Định đã có ý tưởng đó, tôi cảm thấy việc này cứ giao toàn quyên quyết định cho cậu ấy xử lý đi" "Nếu việc này thành công, nhà họ Thanh chúng tôi nợ nhà họ Vân một ân nghĩa!" "Nhà họ La cũng nợ nhà họ Vân một ân tình!" La Thành Côn nói: "Nếu có thể mời những người kia đến giúp, nhà họ La chúng tôi tình nguyện phụ trách nơi ở, nhất định nơi đó rất bí mật, không ai có thể phát hiện ra”