Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 70: Chương 70

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Công ty đồ dùng tình thú sao?][ Trên lầu có bệnh ? ]Phương Uyển nhìn vào màn hình, nở nụ cười yếu ớt:"Được rồi, tôi sẽ mở phòng live, mọi người giúp tôi theo dõi nhé."Phương Uyển nói là làm , lúc này liền chuẩn bị đi đến công ty phỏng vấn .Kỷ Dao Quang khẽ gật đầu, đứng dậy rót một ly nước ấm rồi nhấp từng ngụm nhỏ, thong thả ngồi chờ .Thời gian trôi qua tâm hơn 10 phút , Phương Uyển đã đến địa chỉ được chỉ định . Nơi Phương Uyển được hẹn đến là ở trong một toà nhà nhìn bên ngoài còn khá hiện đại.[Nơi này thoạt nhìn, cũng không giống như là nơi sẽ liên quan đến những điều trên que bói nói a !.][ Sách, tôi thì lại cảm thấy nơi này thật sự giống như tổ chức bán hàng đa cấp . ]Trước khi bước vào toà nhà , Phương Uyển đặt điện thoại di động vào trong túi nhưng lại để lộ ra ống kính , để tránh bị phát hiện cô còn cẩn thận che lại một chút. Sau khi làm xong những việc đó , chắc chắn sẽ không có gì bất thường khiến người ta chú ý , cô mới bước vào trong." Xin chào , tôi là Phương Uyển . Hôm nay , tôi được hẹn đến đây phỏng vấn ."  Phương Uyển đi vào, mở miệng nói.Nhân viên lễ tân theo tiếng nói nhìn cô , ánh mắt có chút kỳ lạ làm cho  Phương Uyển cảm nhận được, trong lòng không khỏi có chút chột dạ, như thể đã lọt vào trong làn đạn của sự nghi ngờ.Nhân viên lễ tân ngước lên, ánh mắt có chút kỳ lạ khó hiểu mà cô không thể giải thích được . Ánh mắt ấy làm Phương Uyển bắt đầu dậy lên cảm giác bất an.Không thể nào .... không phải là những gì quẻ bói kia nói toàn đúng rồi chứ ?Phương Uyển bỗng dưng cảm thấy một cơn sợ hãi bao phủ , cô muốn quay người rời đi, nhưng nhân viên lễ tân đã không để cô kịp đổi ý , ngay lập tức nói : "Chào cô, mời cô theo tôi."Phương Uyển không có cách nào khác , chỉ có thể cắn răng , kiếm chế sự sợ hãi đi theo nhân viên lễ tân .Khi bước vào bên trong, Phương Uyển nhận thấy có hai ba cô gái đang ngồi chờ , có le cũng đến phỏng vấn giống như cô . Mọi thứ nhìn có vẻ bình thường, trong lòng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút."Cô cứ ngồi ở đây chờ thêm chút nữa, sẽ có người đến mời cô vào phỏng vấn." Nhân viên lễ tân nở nụ cười tiêu chuẩn nói với Phương Uyển rồi rời đi .Nga"Được, cảm ơn."Sau khi nhân viên tiếp tân rời đi, Phương Uyển tiến gần đến cô gái ngồi bên cạnh, nhẹ giọng dò hỏi:"Chào cô , cô cũng đến phỏng vấn sao?" 

[Công ty đồ dùng tình thú sao?]

[ Trên lầu có bệnh ? ]

Phương Uyển nhìn vào màn hình, nở nụ cười yếu ớt:

"Được rồi, tôi sẽ mở phòng live, mọi người giúp tôi theo dõi nhé."

Phương Uyển nói là làm , lúc này liền chuẩn bị đi đến công ty phỏng vấn .

Kỷ Dao Quang khẽ gật đầu, đứng dậy rót một ly nước ấm rồi nhấp từng ngụm nhỏ, thong thả ngồi chờ .

Thời gian trôi qua tâm hơn 10 phút , Phương Uyển đã đến địa chỉ được chỉ định . Nơi Phương Uyển được hẹn đến là ở trong một toà nhà nhìn bên ngoài còn khá hiện đại.

[Nơi này thoạt nhìn, cũng không giống như là nơi sẽ liên quan đến những điều trên que bói nói a !.]

[ Sách, tôi thì lại cảm thấy nơi này thật sự giống như tổ chức bán hàng đa cấp . ]

Trước khi bước vào toà nhà , Phương Uyển đặt điện thoại di động vào trong túi nhưng lại để lộ ra ống kính , để tránh bị phát hiện cô còn cẩn thận che lại một chút. Sau khi làm xong những việc đó , chắc chắn sẽ không có gì bất thường khiến người ta chú ý , cô mới bước vào trong.

" Xin chào , tôi là Phương Uyển . Hôm nay , tôi được hẹn đến đây phỏng vấn ." 

 

Phương Uyển đi vào, mở miệng nói.

Nhân viên lễ tân theo tiếng nói nhìn cô , ánh mắt có chút kỳ lạ làm cho  Phương Uyển cảm nhận được, trong lòng không khỏi có chút chột dạ, như thể đã lọt vào trong làn đạn của sự nghi ngờ.

Nhân viên lễ tân ngước lên, ánh mắt có chút kỳ lạ khó hiểu mà cô không thể giải thích được . Ánh mắt ấy làm Phương Uyển bắt đầu dậy lên cảm giác bất an.

Không thể nào .... không phải là những gì quẻ bói kia nói toàn đúng rồi chứ ?

Phương Uyển bỗng dưng cảm thấy một cơn sợ hãi bao phủ , cô muốn quay người rời đi, nhưng nhân viên lễ tân đã không để cô kịp đổi ý , ngay lập tức nói : "Chào cô, mời cô theo tôi."

Phương Uyển không có cách nào khác , chỉ có thể cắn răng , kiếm chế sự sợ hãi đi theo nhân viên lễ tân .

Khi bước vào bên trong, Phương Uyển nhận thấy có hai ba cô gái đang ngồi chờ , có le cũng đến phỏng vấn giống như cô . Mọi thứ nhìn có vẻ bình thường, trong lòng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

"Cô cứ ngồi ở đây chờ thêm chút nữa, sẽ có người đến mời cô vào phỏng vấn." Nhân viên lễ tân nở nụ cười tiêu chuẩn nói với Phương Uyển rồi rời đi .

Nga

"Được, cảm ơn."

Sau khi nhân viên tiếp tân rời đi, Phương Uyển tiến gần đến cô gái ngồi bên cạnh, nhẹ giọng dò hỏi:

"Chào cô , cô cũng đến phỏng vấn sao?"

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Công ty đồ dùng tình thú sao?][ Trên lầu có bệnh ? ]Phương Uyển nhìn vào màn hình, nở nụ cười yếu ớt:"Được rồi, tôi sẽ mở phòng live, mọi người giúp tôi theo dõi nhé."Phương Uyển nói là làm , lúc này liền chuẩn bị đi đến công ty phỏng vấn .Kỷ Dao Quang khẽ gật đầu, đứng dậy rót một ly nước ấm rồi nhấp từng ngụm nhỏ, thong thả ngồi chờ .Thời gian trôi qua tâm hơn 10 phút , Phương Uyển đã đến địa chỉ được chỉ định . Nơi Phương Uyển được hẹn đến là ở trong một toà nhà nhìn bên ngoài còn khá hiện đại.[Nơi này thoạt nhìn, cũng không giống như là nơi sẽ liên quan đến những điều trên que bói nói a !.][ Sách, tôi thì lại cảm thấy nơi này thật sự giống như tổ chức bán hàng đa cấp . ]Trước khi bước vào toà nhà , Phương Uyển đặt điện thoại di động vào trong túi nhưng lại để lộ ra ống kính , để tránh bị phát hiện cô còn cẩn thận che lại một chút. Sau khi làm xong những việc đó , chắc chắn sẽ không có gì bất thường khiến người ta chú ý , cô mới bước vào trong." Xin chào , tôi là Phương Uyển . Hôm nay , tôi được hẹn đến đây phỏng vấn ."  Phương Uyển đi vào, mở miệng nói.Nhân viên lễ tân theo tiếng nói nhìn cô , ánh mắt có chút kỳ lạ làm cho  Phương Uyển cảm nhận được, trong lòng không khỏi có chút chột dạ, như thể đã lọt vào trong làn đạn của sự nghi ngờ.Nhân viên lễ tân ngước lên, ánh mắt có chút kỳ lạ khó hiểu mà cô không thể giải thích được . Ánh mắt ấy làm Phương Uyển bắt đầu dậy lên cảm giác bất an.Không thể nào .... không phải là những gì quẻ bói kia nói toàn đúng rồi chứ ?Phương Uyển bỗng dưng cảm thấy một cơn sợ hãi bao phủ , cô muốn quay người rời đi, nhưng nhân viên lễ tân đã không để cô kịp đổi ý , ngay lập tức nói : "Chào cô, mời cô theo tôi."Phương Uyển không có cách nào khác , chỉ có thể cắn răng , kiếm chế sự sợ hãi đi theo nhân viên lễ tân .Khi bước vào bên trong, Phương Uyển nhận thấy có hai ba cô gái đang ngồi chờ , có le cũng đến phỏng vấn giống như cô . Mọi thứ nhìn có vẻ bình thường, trong lòng cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút."Cô cứ ngồi ở đây chờ thêm chút nữa, sẽ có người đến mời cô vào phỏng vấn." Nhân viên lễ tân nở nụ cười tiêu chuẩn nói với Phương Uyển rồi rời đi .Nga"Được, cảm ơn."Sau khi nhân viên tiếp tân rời đi, Phương Uyển tiến gần đến cô gái ngồi bên cạnh, nhẹ giọng dò hỏi:"Chào cô , cô cũng đến phỏng vấn sao?" 

Chương 70: Chương 70