Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 72: Chương 72
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau khi bước vào phòng phỏng vấn, cô liền cảm thấy có chút gì đó không ổn trong căn phòng này , tâm cảnh giác của Phương Uyển lập tức bị nhấc lên .Nơi này vậy mà lại chỉ có hai người đàn ông, không hề có một nữ nhân nào."Xin chào, mời ngồi."Người đàn ông trung niên ngồi ở chủ vị , làm cái thủ thế , ra hiệu cô ngồi xuống."Xin chào."Phương Uyển mỉm cười , lịch sự đáp lại , cố nén sự lo lắng trong lòng ngồi xuống. Người đàn ông trẻ vừa gọi cô vào liền đưa sơ yếu lý lịch của cô cho Người đàn ông trung niên xem .Người đàn ông trung niên nhận lấy sơ yếu lý lịch cũng chỉ liếc qua liền đặt sang một bên , rồi lại ngước ánh mắt lên nhìn Phương Uyển, híp mắt nhìn chằm chằm cô như thế muốn nhìn xuyên thấu từ trên xuống dưới , từ trong ra ngoài , ánh mắt tràn đầy sự đánh giá , nhìn kỹ một lúc lâu sau , đôi mắt ông ta như loé lên một tia sáng hài lòng .[Mẹ ơi , các bạn hữu , có ai để ý của người đàn ông trung niên không ? Ánh mắt của người đàn ông này sao lại giống như đang đánh giá một món hàng vậy ?][Quá kinh khủng, mọi người sau này đi phỏng vấn, trực giác mách bảo có gì không ổn , nhất định phải dứt khoát quay người bỏ chạy nhá . Cơ hội bây giờ không có thì sau này cũng sẽ có , chỉ cần biết nắm bắt thì không lo không kiếm được tiền . Nhưng là người mất đi rồi chính là mất đi rồi , bới vì một chút lợi ích nho nhỏ mà đánh mất bản thân mình liền không đáng !] [ Không sai không sai ]Người đàn ông trung niên cất giọng trầm trầm:"Nói về ưu điểm của cô đi."Phương Uyển nuốt một ngụm nước miếng, căng da đầu nói: “Chào ngài , tôi tên là Phương Uyển, năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp từ Đại học Sa Thị, chuyên ngành của tôi là tài chính. Trong thời gian học ở trường, tôi đã đạt được chứng chỉ máy tính, tiếng Anh CET-4 và CET-6…”Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn vẫy tay, ngắt lời cô: “ Những thứ này trong lý lịch sơ lược đều có rồi, nói về những điều trong đó không có đi.”“Không có?”Phương Uyển ngẩn ra, những điều trong lý lịch sơ lược đó, cô đều đã chọn lọc kỹ càng rồi mới ghi vào.Hiện trường khiến cô phải nói ra những gì không được viết trong đó , thật sự là làm khó cô a !Người đàn ông trung niên dường như nhận ra cô đang ngây người, nở một nụ cười khiến người khác cảm thấy khó chịu , sau đó ông ta nói : “Ví dụ như, chiều cao, cân nặng, số đo 3 vòng, còn có, cô có đối tượng hay không?”Không khí trong phòng như đông cứng lại.
Sau khi bước vào phòng phỏng vấn, cô liền cảm thấy có chút gì đó không ổn trong căn phòng này , tâm cảnh giác của Phương Uyển lập tức bị nhấc lên .
Nơi này vậy mà lại chỉ có hai người đàn ông, không hề có một nữ nhân nào.
"Xin chào, mời ngồi."
Người đàn ông trung niên ngồi ở chủ vị , làm cái thủ thế , ra hiệu cô ngồi xuống.
"Xin chào."
Phương Uyển mỉm cười , lịch sự đáp lại , cố nén sự lo lắng trong lòng ngồi xuống.
Người đàn ông trẻ vừa gọi cô vào liền đưa sơ yếu lý lịch của cô cho Người đàn ông trung niên xem .
Người đàn ông trung niên nhận lấy sơ yếu lý lịch cũng chỉ liếc qua liền đặt sang một bên , rồi lại ngước ánh mắt lên nhìn Phương Uyển, híp mắt nhìn chằm chằm cô như thế muốn nhìn xuyên thấu từ trên xuống dưới , từ trong ra ngoài , ánh mắt tràn đầy sự đánh giá , nhìn kỹ một lúc lâu sau , đôi mắt ông ta như loé lên một tia sáng hài lòng .
[Mẹ ơi , các bạn hữu , có ai để ý của người đàn ông trung niên không ? Ánh mắt của người đàn ông này sao lại giống như đang đánh giá một món hàng vậy ?]
[Quá kinh khủng, mọi người sau này đi phỏng vấn, trực giác mách bảo có gì không ổn , nhất định phải dứt khoát quay người bỏ chạy nhá . Cơ hội bây giờ không có thì sau này cũng sẽ có , chỉ cần biết nắm bắt thì không lo không kiếm được tiền . Nhưng là người mất đi rồi chính là mất đi rồi , bới vì một chút lợi ích nho nhỏ mà đánh mất bản thân mình liền không đáng !]
[ Không sai không sai ]
Người đàn ông trung niên cất giọng trầm trầm:
"Nói về ưu điểm của cô đi."
Phương Uyển nuốt một ngụm nước miếng, căng da đầu nói: “Chào ngài , tôi tên là Phương Uyển, năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp từ Đại học Sa Thị, chuyên ngành của tôi là tài chính. Trong thời gian học ở trường, tôi đã đạt được chứng chỉ máy tính, tiếng Anh CET-4 và CET-6…”
Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn vẫy tay, ngắt lời cô: “ Những thứ này trong lý lịch sơ lược đều có rồi, nói về những điều trong đó không có đi.”
“Không có?”
Phương Uyển ngẩn ra, những điều trong lý lịch sơ lược đó, cô đều đã chọn lọc kỹ càng rồi mới ghi vào.
Hiện trường khiến cô phải nói ra những gì không được viết trong đó , thật sự là làm khó cô a !
Người đàn ông trung niên dường như nhận ra cô đang ngây người, nở một nụ cười khiến người khác cảm thấy khó chịu , sau đó ông ta nói : “Ví dụ như, chiều cao, cân nặng, số đo 3 vòng, còn có, cô có đối tượng hay không?”
Không khí trong phòng như đông cứng lại.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Sau khi bước vào phòng phỏng vấn, cô liền cảm thấy có chút gì đó không ổn trong căn phòng này , tâm cảnh giác của Phương Uyển lập tức bị nhấc lên .Nơi này vậy mà lại chỉ có hai người đàn ông, không hề có một nữ nhân nào."Xin chào, mời ngồi."Người đàn ông trung niên ngồi ở chủ vị , làm cái thủ thế , ra hiệu cô ngồi xuống."Xin chào."Phương Uyển mỉm cười , lịch sự đáp lại , cố nén sự lo lắng trong lòng ngồi xuống. Người đàn ông trẻ vừa gọi cô vào liền đưa sơ yếu lý lịch của cô cho Người đàn ông trung niên xem .Người đàn ông trung niên nhận lấy sơ yếu lý lịch cũng chỉ liếc qua liền đặt sang một bên , rồi lại ngước ánh mắt lên nhìn Phương Uyển, híp mắt nhìn chằm chằm cô như thế muốn nhìn xuyên thấu từ trên xuống dưới , từ trong ra ngoài , ánh mắt tràn đầy sự đánh giá , nhìn kỹ một lúc lâu sau , đôi mắt ông ta như loé lên một tia sáng hài lòng .[Mẹ ơi , các bạn hữu , có ai để ý của người đàn ông trung niên không ? Ánh mắt của người đàn ông này sao lại giống như đang đánh giá một món hàng vậy ?][Quá kinh khủng, mọi người sau này đi phỏng vấn, trực giác mách bảo có gì không ổn , nhất định phải dứt khoát quay người bỏ chạy nhá . Cơ hội bây giờ không có thì sau này cũng sẽ có , chỉ cần biết nắm bắt thì không lo không kiếm được tiền . Nhưng là người mất đi rồi chính là mất đi rồi , bới vì một chút lợi ích nho nhỏ mà đánh mất bản thân mình liền không đáng !] [ Không sai không sai ]Người đàn ông trung niên cất giọng trầm trầm:"Nói về ưu điểm của cô đi."Phương Uyển nuốt một ngụm nước miếng, căng da đầu nói: “Chào ngài , tôi tên là Phương Uyển, năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp từ Đại học Sa Thị, chuyên ngành của tôi là tài chính. Trong thời gian học ở trường, tôi đã đạt được chứng chỉ máy tính, tiếng Anh CET-4 và CET-6…”Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn vẫy tay, ngắt lời cô: “ Những thứ này trong lý lịch sơ lược đều có rồi, nói về những điều trong đó không có đi.”“Không có?”Phương Uyển ngẩn ra, những điều trong lý lịch sơ lược đó, cô đều đã chọn lọc kỹ càng rồi mới ghi vào.Hiện trường khiến cô phải nói ra những gì không được viết trong đó , thật sự là làm khó cô a !Người đàn ông trung niên dường như nhận ra cô đang ngây người, nở một nụ cười khiến người khác cảm thấy khó chịu , sau đó ông ta nói : “Ví dụ như, chiều cao, cân nặng, số đo 3 vòng, còn có, cô có đối tượng hay không?”Không khí trong phòng như đông cứng lại.