Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 78: Chương 78
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang thông qua màn hình nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên . Nói đúng hơn là nhìn một cô gái trẻ đứng phía đối diện với người đàn ông trung niên ."Giải quyết xong việc, đến đạo quan Vân Chân Bạch sơn tìm tôi." Kỷ Dao Quang nhìn cô gái và nói .NgaPhương Uyển sững sờ:"A? Cô đang nói với tôi sao?""Không.""Là cô ấy."Phương Uyển cứng đờ người. Cô rụt rè liếc nhìn xung quanh. Nhưng chỉ có người đàn ông trung niên , cảnh sát, và vài nhân viên khác trong phòng. Không có ai là "cô ấy" cả.Lúc này , Kỷ Dao Quang mới tiếng giúp cô giải thích nghi hoặc : “Hồn phách của t.h.i t.h.ể đó vẫn chưa thể rời đi, vẫn luôn quanh quẩn ở nơi này . Người đàn ông trung niên vì đã nhìn thấy hồn phách của cô ấy, vì vậy mới trở nên điên điên loạn loạn.”Lời nói của Kỷ Dao Quang khiến Phương Uyển lạnh toát sống lưng. Cô tò mò nhìn về phía người đàn ông trung niên. Mặc dù không thấy gì, nhưng lại giống như thấy gì đó , cảm giác rợn tóc gáy bắt đầu lan toả ."Yên tâm." Kỷ Dao Quang trấn an. "Cô ấy vốn không quen biết cô , không oán không thù tự nhiên cũng sẽ không đi theo cô đâu. Tôi đã nói chuyện với cô ấy rồi. Cô ấy sẽ đến tìm tôi sau. Bây giờ cô có thể rời đi được rồi." Phương Uyển không cần Kỷ Dao Quang nói thêm lần thứ hai. Cô nhanh chóng ôm chặt túi, ba chân bốn cẳng chạy thẳng xuống lầu.Tới dưới lầu , bước ra khỏi cửa toà nhà , nhịp tim cô mới dần ổn định lại. Đồng thời , phiền não cũng lại về rồi :"Đại sư, cô nói xem rốt cuộc khi nào tôi mới tìm được việc làm đây?"Kỷ Dao Quang nghe thấy cô ấy lẩm bẩm lầu bầu lo lắng , nhẹ nhàng đáp:"Rất nhanh. Tối đa ba ngày, cô sẽ tìm được một công việc phù hợp. Tuy lương không cao, nhưng ổn định, đáng tin cậy, và có tiềm năng thăng tiến lâu dài.""Thật sao?"Ánh mắt Phương Uyển bừng sáng, như được tiếp thêm sức mạnh , đối sinh hoạt lại có hi vọng .[Tuy rằng【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 cũng chỉ bói trước sau 5 quẻ , nhưng mà lại chưa từng ra sai lầm a! ][ Đúng rồi, đúng rồi, trước đó không phải 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 đã bảo mỹ nữ cô đừng đi sao , cứ khăng khăng phải đi, giờ thì xảy ra chuyện rồi đấy. Cũng may 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 không yên lòng cô , để cả phòng phát sóng đi theo cô liều lĩnh bằng không thật không biết chuyện ngày hôm nay sẽ đi đến đâu . ][Đúng vậy, bây giờ cô ấy đã nói tìm được thì chắc chắn sẽ tìm được . Cô cũng đừng xem những cái thông tin tuyển dụng lung tung rối loạn nữa .]
Kỷ Dao Quang thông qua màn hình nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên . Nói đúng hơn là nhìn một cô gái trẻ đứng phía đối diện với người đàn ông trung niên .
"Giải quyết xong việc, đến đạo quan Vân Chân Bạch sơn tìm tôi." Kỷ Dao Quang nhìn cô gái và nói .
Nga
Phương Uyển sững sờ:
"A? Cô đang nói với tôi sao?"
"Không."
"Là cô ấy."
Phương Uyển cứng đờ người. Cô rụt rè liếc nhìn xung quanh. Nhưng chỉ có người đàn ông trung niên , cảnh sát, và vài nhân viên khác trong phòng. Không có ai là "cô ấy" cả.
Lúc này , Kỷ Dao Quang mới tiếng giúp cô giải thích nghi hoặc : “Hồn phách của t.h.i t.h.ể đó vẫn chưa thể rời đi, vẫn luôn quanh quẩn ở nơi này . Người đàn ông trung niên vì đã nhìn thấy hồn phách của cô ấy, vì vậy mới trở nên điên điên loạn loạn.”
Lời nói của Kỷ Dao Quang khiến Phương Uyển lạnh toát sống lưng. Cô tò mò nhìn về phía người đàn ông trung niên. Mặc dù không thấy gì, nhưng lại giống như thấy gì đó , cảm giác rợn tóc gáy bắt đầu lan toả .
"Yên tâm." Kỷ Dao Quang trấn an. "Cô ấy vốn không quen biết cô , không oán không thù tự nhiên cũng sẽ không đi theo cô đâu. Tôi đã nói chuyện với cô ấy rồi. Cô ấy sẽ đến tìm tôi sau. Bây giờ cô có thể rời đi được rồi."
Phương Uyển không cần Kỷ Dao Quang nói thêm lần thứ hai. Cô nhanh chóng ôm chặt túi, ba chân bốn cẳng chạy thẳng xuống lầu.
Tới dưới lầu , bước ra khỏi cửa toà nhà , nhịp tim cô mới dần ổn định lại. Đồng thời , phiền não cũng lại về rồi :
"Đại sư, cô nói xem rốt cuộc khi nào tôi mới tìm được việc làm đây?"
Kỷ Dao Quang nghe thấy cô ấy lẩm bẩm lầu bầu lo lắng , nhẹ nhàng đáp:
"Rất nhanh. Tối đa ba ngày, cô sẽ tìm được một công việc phù hợp. Tuy lương không cao, nhưng ổn định, đáng tin cậy, và có tiềm năng thăng tiến lâu dài."
"Thật sao?"
Ánh mắt Phương Uyển bừng sáng, như được tiếp thêm sức mạnh , đối sinh hoạt lại có hi vọng .
[Tuy rằng【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 cũng chỉ bói trước sau 5 quẻ , nhưng mà lại chưa từng ra sai lầm a! ]
[ Đúng rồi, đúng rồi, trước đó không phải 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 đã bảo mỹ nữ cô đừng đi sao , cứ khăng khăng phải đi, giờ thì xảy ra chuyện rồi đấy. Cũng may 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 không yên lòng cô , để cả phòng phát sóng đi theo cô liều lĩnh bằng không thật không biết chuyện ngày hôm nay sẽ đi đến đâu . ]
[Đúng vậy, bây giờ cô ấy đã nói tìm được thì chắc chắn sẽ tìm được . Cô cũng đừng xem những cái thông tin tuyển dụng lung tung rối loạn nữa .]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang thông qua màn hình nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên . Nói đúng hơn là nhìn một cô gái trẻ đứng phía đối diện với người đàn ông trung niên ."Giải quyết xong việc, đến đạo quan Vân Chân Bạch sơn tìm tôi." Kỷ Dao Quang nhìn cô gái và nói .NgaPhương Uyển sững sờ:"A? Cô đang nói với tôi sao?""Không.""Là cô ấy."Phương Uyển cứng đờ người. Cô rụt rè liếc nhìn xung quanh. Nhưng chỉ có người đàn ông trung niên , cảnh sát, và vài nhân viên khác trong phòng. Không có ai là "cô ấy" cả.Lúc này , Kỷ Dao Quang mới tiếng giúp cô giải thích nghi hoặc : “Hồn phách của t.h.i t.h.ể đó vẫn chưa thể rời đi, vẫn luôn quanh quẩn ở nơi này . Người đàn ông trung niên vì đã nhìn thấy hồn phách của cô ấy, vì vậy mới trở nên điên điên loạn loạn.”Lời nói của Kỷ Dao Quang khiến Phương Uyển lạnh toát sống lưng. Cô tò mò nhìn về phía người đàn ông trung niên. Mặc dù không thấy gì, nhưng lại giống như thấy gì đó , cảm giác rợn tóc gáy bắt đầu lan toả ."Yên tâm." Kỷ Dao Quang trấn an. "Cô ấy vốn không quen biết cô , không oán không thù tự nhiên cũng sẽ không đi theo cô đâu. Tôi đã nói chuyện với cô ấy rồi. Cô ấy sẽ đến tìm tôi sau. Bây giờ cô có thể rời đi được rồi." Phương Uyển không cần Kỷ Dao Quang nói thêm lần thứ hai. Cô nhanh chóng ôm chặt túi, ba chân bốn cẳng chạy thẳng xuống lầu.Tới dưới lầu , bước ra khỏi cửa toà nhà , nhịp tim cô mới dần ổn định lại. Đồng thời , phiền não cũng lại về rồi :"Đại sư, cô nói xem rốt cuộc khi nào tôi mới tìm được việc làm đây?"Kỷ Dao Quang nghe thấy cô ấy lẩm bẩm lầu bầu lo lắng , nhẹ nhàng đáp:"Rất nhanh. Tối đa ba ngày, cô sẽ tìm được một công việc phù hợp. Tuy lương không cao, nhưng ổn định, đáng tin cậy, và có tiềm năng thăng tiến lâu dài.""Thật sao?"Ánh mắt Phương Uyển bừng sáng, như được tiếp thêm sức mạnh , đối sinh hoạt lại có hi vọng .[Tuy rằng【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 cũng chỉ bói trước sau 5 quẻ , nhưng mà lại chưa từng ra sai lầm a! ][ Đúng rồi, đúng rồi, trước đó không phải 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 đã bảo mỹ nữ cô đừng đi sao , cứ khăng khăng phải đi, giờ thì xảy ra chuyện rồi đấy. Cũng may 【 Kỷ Sư đoán mệnh 】 không yên lòng cô , để cả phòng phát sóng đi theo cô liều lĩnh bằng không thật không biết chuyện ngày hôm nay sẽ đi đến đâu . ][Đúng vậy, bây giờ cô ấy đã nói tìm được thì chắc chắn sẽ tìm được . Cô cũng đừng xem những cái thông tin tuyển dụng lung tung rối loạn nữa .]