Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 80: Chương 80
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang ánh mắt đặt trên bình sứ, thật lâu sau, mở miệng nói: “Tạo hình ngắn gọn hào phóng, đường cong lưu sướng, thân bình cân đối, miệng bình thắt lại , chi tiết tinh xảo và bề mặt mịn màng. Chiếc bình có vẻ đẹp tinh tế, với đặc điểm nổi bật là men gốm có màu sắc nhạt, trong suốt, có một lớp men xanh nhạt . Hơn nữa , màu men xanh nhạt có sự thay đổi màu sắc theo ánh sáng, tạo cảm giác mềm mại và nhẹ nhàng. Nếu tôi không nhầm, đây là đặc trưng của gốm Nhữ Diêu , tỉnh Hà Nam , thời nhà Tống đi."Trịnh Công Văn ánh mắt sáng lên, hiển nhiên không nghĩ tới, Kỷ Dao Quang cư nhiên còn sẽ giám bảo.“Có biết một vài thôi.”Kỷ Dao Quang nhìn ra ông đang suy nghĩ điều gì , đạm nhiên nói."Những chiếc bình nhỏ như thế này lại còn có thể được bảo tồn nguyên vẹn đến ngày nay trên thị trường thực tế cũng là hiếm thấy. Nhiều người khi nhìn thấy còn nghĩ là đồ giả. Cô có thể ngay ánh mắt đầu tiên nhận ra ngay được nó là hàng thật , còn biết cả chủng loại và nguồn gốc của nó , quả thật có bản lĩnh không nhỏ !" Trịnh Công Văn tán thưởng.Kỷ Dao Quang lắc đầu, “Không dám nhận, vấn đề ông muốn hỏi hẳn là không phải là về một chiếc bình này mà là một đám bình sứ, chúng có phải hay không vào buổi tối sẽ phát ra tiếng khóc la.” Câu nói của cô khiến Trịnh Công Văn ngạc nhiên đến sững người: "Sao cô biết?"Nói xong, Trịnh Công Văn liền bình tĩnh lại, xem ra, Kỷ Dao Quang này, thật sự có chút năng lực.Tự mình xác định bản lĩnh của Kỷ Dao Quang một phen , Trịnh Công Văn cũng không hề vòng vo, thẳng thắn nói: " Trước hết , tôi có lời xin lỗi đến Kỷ Sư . Kỳ thực, tôi không phải là một thương nhân buôn đồ cổ gì cả , mà là giáo sư khoa khảo cổ học của Kinh đại . Gần đây, chúng tôi vừa tiến hành khảo cổ tại một ngôi mộ cổ.""Một tuần trước, chúng tôi phát hiện sự tồn tại của một đám đồ sứ trong ngôi mộ cổ đó , toàn bộ đều đã được khai quật ra, ban đầu chúng tôi dự định khi khảo cổ hoàn tất sẽ chuyển giao cho viện bảo tàng. Nhưng từ buổi tối hôm đó , cứ đến khi trời tối , lại xuất hiện những tiếng kêu khóc , vang lên không ngừng .""Khi sự việc kỳ lạ vừa mới bắt đầu, chúng tôi đã tiến hành điều tra xung quanh , nhưng chẳng phát hiện được gì. Hơn nữa, bản thân cổ mộ chung quanh có rất nhiều các loại cơ quan, nên chúng tôi đưa ra suy đoán : vào buổi tối , các cơ quan mở ra , có thể một trong số đó đã tạo nên hiện tượng kỳ lạ này ."
Kỷ Dao Quang ánh mắt đặt trên bình sứ, thật lâu sau, mở miệng nói: “Tạo hình ngắn gọn hào phóng, đường cong lưu sướng, thân bình cân đối, miệng bình thắt lại , chi tiết tinh xảo và bề mặt mịn màng. Chiếc bình có vẻ đẹp tinh tế, với đặc điểm nổi bật là men gốm có màu sắc nhạt, trong suốt, có một lớp men xanh nhạt . Hơn nữa , màu men xanh nhạt có sự thay đổi màu sắc theo ánh sáng, tạo cảm giác mềm mại và nhẹ nhàng. Nếu tôi không nhầm, đây là đặc trưng của gốm Nhữ Diêu , tỉnh Hà Nam , thời nhà Tống đi."
Trịnh Công Văn ánh mắt sáng lên, hiển nhiên không nghĩ tới, Kỷ Dao Quang cư nhiên còn sẽ giám bảo.
“Có biết một vài thôi.”
Kỷ Dao Quang nhìn ra ông đang suy nghĩ điều gì , đạm nhiên nói.
"Những chiếc bình nhỏ như thế này lại còn có thể được bảo tồn nguyên vẹn đến ngày nay trên thị trường thực tế cũng là hiếm thấy. Nhiều người khi nhìn thấy còn nghĩ là đồ giả. Cô có thể ngay ánh mắt đầu tiên nhận ra ngay được nó là hàng thật , còn biết cả chủng loại và nguồn gốc của nó , quả thật có bản lĩnh không nhỏ !" Trịnh Công Văn tán thưởng.
Kỷ Dao Quang lắc đầu, “Không dám nhận, vấn đề ông muốn hỏi hẳn là không phải là về một chiếc bình này mà là một đám bình sứ, chúng có phải hay không vào buổi tối sẽ phát ra tiếng khóc la.”
Câu nói của cô khiến Trịnh Công Văn ngạc nhiên đến sững người:
"Sao cô biết?"
Nói xong, Trịnh Công Văn liền bình tĩnh lại, xem ra, Kỷ Dao Quang này, thật sự có chút năng lực.
Tự mình xác định bản lĩnh của Kỷ Dao Quang một phen , Trịnh Công Văn cũng không hề vòng vo, thẳng thắn nói: " Trước hết , tôi có lời xin lỗi đến Kỷ Sư . Kỳ thực, tôi không phải là một thương nhân buôn đồ cổ gì cả , mà là giáo sư khoa khảo cổ học của Kinh đại . Gần đây, chúng tôi vừa tiến hành khảo cổ tại một ngôi mộ cổ."
"Một tuần trước, chúng tôi phát hiện sự tồn tại của một đám đồ sứ trong ngôi mộ cổ đó , toàn bộ đều đã được khai quật ra, ban đầu chúng tôi dự định khi khảo cổ hoàn tất sẽ chuyển giao cho viện bảo tàng. Nhưng từ buổi tối hôm đó , cứ đến khi trời tối , lại xuất hiện những tiếng kêu khóc , vang lên không ngừng ."
"Khi sự việc kỳ lạ vừa mới bắt đầu, chúng tôi đã tiến hành điều tra xung quanh , nhưng chẳng phát hiện được gì. Hơn nữa, bản thân cổ mộ chung quanh có rất nhiều các loại cơ quan, nên chúng tôi đưa ra suy đoán : vào buổi tối , các cơ quan mở ra , có thể một trong số đó đã tạo nên hiện tượng kỳ lạ này ."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang ánh mắt đặt trên bình sứ, thật lâu sau, mở miệng nói: “Tạo hình ngắn gọn hào phóng, đường cong lưu sướng, thân bình cân đối, miệng bình thắt lại , chi tiết tinh xảo và bề mặt mịn màng. Chiếc bình có vẻ đẹp tinh tế, với đặc điểm nổi bật là men gốm có màu sắc nhạt, trong suốt, có một lớp men xanh nhạt . Hơn nữa , màu men xanh nhạt có sự thay đổi màu sắc theo ánh sáng, tạo cảm giác mềm mại và nhẹ nhàng. Nếu tôi không nhầm, đây là đặc trưng của gốm Nhữ Diêu , tỉnh Hà Nam , thời nhà Tống đi."Trịnh Công Văn ánh mắt sáng lên, hiển nhiên không nghĩ tới, Kỷ Dao Quang cư nhiên còn sẽ giám bảo.“Có biết một vài thôi.”Kỷ Dao Quang nhìn ra ông đang suy nghĩ điều gì , đạm nhiên nói."Những chiếc bình nhỏ như thế này lại còn có thể được bảo tồn nguyên vẹn đến ngày nay trên thị trường thực tế cũng là hiếm thấy. Nhiều người khi nhìn thấy còn nghĩ là đồ giả. Cô có thể ngay ánh mắt đầu tiên nhận ra ngay được nó là hàng thật , còn biết cả chủng loại và nguồn gốc của nó , quả thật có bản lĩnh không nhỏ !" Trịnh Công Văn tán thưởng.Kỷ Dao Quang lắc đầu, “Không dám nhận, vấn đề ông muốn hỏi hẳn là không phải là về một chiếc bình này mà là một đám bình sứ, chúng có phải hay không vào buổi tối sẽ phát ra tiếng khóc la.” Câu nói của cô khiến Trịnh Công Văn ngạc nhiên đến sững người: "Sao cô biết?"Nói xong, Trịnh Công Văn liền bình tĩnh lại, xem ra, Kỷ Dao Quang này, thật sự có chút năng lực.Tự mình xác định bản lĩnh của Kỷ Dao Quang một phen , Trịnh Công Văn cũng không hề vòng vo, thẳng thắn nói: " Trước hết , tôi có lời xin lỗi đến Kỷ Sư . Kỳ thực, tôi không phải là một thương nhân buôn đồ cổ gì cả , mà là giáo sư khoa khảo cổ học của Kinh đại . Gần đây, chúng tôi vừa tiến hành khảo cổ tại một ngôi mộ cổ.""Một tuần trước, chúng tôi phát hiện sự tồn tại của một đám đồ sứ trong ngôi mộ cổ đó , toàn bộ đều đã được khai quật ra, ban đầu chúng tôi dự định khi khảo cổ hoàn tất sẽ chuyển giao cho viện bảo tàng. Nhưng từ buổi tối hôm đó , cứ đến khi trời tối , lại xuất hiện những tiếng kêu khóc , vang lên không ngừng .""Khi sự việc kỳ lạ vừa mới bắt đầu, chúng tôi đã tiến hành điều tra xung quanh , nhưng chẳng phát hiện được gì. Hơn nữa, bản thân cổ mộ chung quanh có rất nhiều các loại cơ quan, nên chúng tôi đưa ra suy đoán : vào buổi tối , các cơ quan mở ra , có thể một trong số đó đã tạo nên hiện tượng kỳ lạ này ."