Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 111: Chương 111
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười nhìn những dòng bình luận liên tiếp nhảy ra trên làn đạn.“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một số việc , để mọi người phải chờ lâu rồi.”Cô cúi đầu nhẹ, tỏ ý xin lỗi.“Để tỏ thành ý , hôm nay tôi sẽ phát phúc lợi, đó là tăng thêm một túi phúc nữa. Tổng cộng, chúng ta sẽ xem bốn quẻ nhé!”[ Cảm ơn đạo trưởng !][ Xoa tay hầm hè, các vị , tôi đã chuẩn bị xong! ][ Người dậy sớm có cơ hội đoạt được túi phúc của Kỷ Sư ! ]Kỷ Dao Quang phát một túi phúc . Lúc này chính là lúc phát huy tốc độ tay được luyện thành sau nhiều trận chiến giành phúc lợi , giành trang bị ở các loại sự kiện lớn nhỏ của nhóm võng hữu, sau khi trên màn hình biểu hiện túi phúc đã được phát đi , ngay lập tức hàng loạt người tiến vào trạng thái, một cái click chuột , tên người chiến thắng được hệ thống thông báo :“Chúc mừng người dùng có tên 【 Hưng Thịnh Ngũ Kim Lão Tổng 】đã may mắn nhận được túi phúc !”Kỷ Dao Quang ấn vào kết nối , màn hình chia đôi.Đối diện là một người đàn ông trung niên đầu đinh, mặc áo polo. Gương mặt ông hiện rõ vẻ phấn khích. “Đạo trưởng! Trời ơi, tôi thật sự được chọn rồi sao? Chào cô, chào cô!”“Chào ông.”Nụ cười của Kỷ Dao Quang thoáng nhạt đi khi ánh mắt cô quan sát tướng mạo người đàn ông.“Ông muốn tôi tính quá khứ trước, rồi xem đến tương lai , hay tính hiện tại ?”Đã phát sóng trực tiếp nhiều lần , Kỷ Dao Quang hiện giờ đối với lưu trình và các loại thao tác đều thuần thục . Người đàn ông trung niên nghe Kỷ Dao Quang nói liền cười đáp: “Đạo trưởng lợi hại như vậy, vậy tính thử quá khứ của tôi trước đi.” [Sách, đây chắc là người mới nhỉ? Trừ lần đầu phát sóng, về sau những người rút được túi phúc của Kỷ Sư đều là nhờ Kỷ Sư trực tiếp tính mình muốn biết . ][ Nói trắng ra là còn không tin Kỷ Sư của chúng ta có năng lực thần thông quảng đại chứ sao . ][ Cũng không hẳn vậy , người có tuổi , đặc biệt là nam giới, thường không dễ tiếp thu những chuyện có tính chất tâm linh thế này. Hơn nữa, Kỷ Sư cũng cho người ta quyền lựa chọn , vậy thì người ta muốn cô ấy tính quá khứ cũng không phải là không thể , đúng không ? ][ Chính là tôi nhìn người này có dáng vẻ không chân thành , giống như không có việc gì cố ý tìm việc ấy .]Kỷ Dao Quang không chú ý đến làn đạn, mà nhìn vào gương mặt của người đàn ông trung niên, khóe môi cô hơi cong lên: “Đương nhiên có thể, để tôi tính thử quá khứ của anh.”
Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười nhìn những dòng bình luận liên tiếp nhảy ra trên làn đạn.
“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một số việc , để mọi người phải chờ lâu rồi.”
Cô cúi đầu nhẹ, tỏ ý xin lỗi.
“Để tỏ thành ý , hôm nay tôi sẽ phát phúc lợi, đó là tăng thêm một túi phúc nữa. Tổng cộng, chúng ta sẽ xem bốn quẻ nhé!”
[ Cảm ơn đạo trưởng !]
[ Xoa tay hầm hè, các vị , tôi đã chuẩn bị xong! ]
[ Người dậy sớm có cơ hội đoạt được túi phúc của Kỷ Sư ! ]
Kỷ Dao Quang phát một túi phúc . Lúc này chính là lúc phát huy tốc độ tay được luyện thành sau nhiều trận chiến giành phúc lợi , giành trang bị ở các loại sự kiện lớn nhỏ của nhóm võng hữu, sau khi trên màn hình biểu hiện túi phúc đã được phát đi , ngay lập tức hàng loạt người tiến vào trạng thái, một cái click chuột , tên người chiến thắng được hệ thống thông báo :
“Chúc mừng người dùng có tên 【 Hưng Thịnh Ngũ Kim Lão Tổng 】đã may mắn nhận được túi phúc !”
Kỷ Dao Quang ấn vào kết nối , màn hình chia đôi.
Đối diện là một người đàn ông trung niên đầu đinh, mặc áo polo. Gương mặt ông hiện rõ vẻ phấn khích.
“Đạo trưởng! Trời ơi, tôi thật sự được chọn rồi sao? Chào cô, chào cô!”
“Chào ông.”
Nụ cười của Kỷ Dao Quang thoáng nhạt đi khi ánh mắt cô quan sát tướng mạo người đàn ông.
“Ông muốn tôi tính quá khứ trước, rồi xem đến tương lai , hay tính hiện tại ?”
Đã phát sóng trực tiếp nhiều lần , Kỷ Dao Quang hiện giờ đối với lưu trình và các loại thao tác đều thuần thục .
Người đàn ông trung niên nghe Kỷ Dao Quang nói liền cười đáp: “Đạo trưởng lợi hại như vậy, vậy tính thử quá khứ của tôi trước đi.”
[Sách, đây chắc là người mới nhỉ? Trừ lần đầu phát sóng, về sau những người rút được túi phúc của Kỷ Sư đều là nhờ Kỷ Sư trực tiếp tính mình muốn biết . ]
[ Nói trắng ra là còn không tin Kỷ Sư của chúng ta có năng lực thần thông quảng đại chứ sao . ]
[ Cũng không hẳn vậy , người có tuổi , đặc biệt là nam giới, thường không dễ tiếp thu những chuyện có tính chất tâm linh thế này. Hơn nữa, Kỷ Sư cũng cho người ta quyền lựa chọn , vậy thì người ta muốn cô ấy tính quá khứ cũng không phải là không thể , đúng không ? ]
[ Chính là tôi nhìn người này có dáng vẻ không chân thành , giống như không có việc gì cố ý tìm việc ấy .]
Kỷ Dao Quang không chú ý đến làn đạn, mà nhìn vào gương mặt của người đàn ông trung niên, khóe môi cô hơi cong lên: “Đương nhiên có thể, để tôi tính thử quá khứ của anh.”
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười nhìn những dòng bình luận liên tiếp nhảy ra trên làn đạn.“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một số việc , để mọi người phải chờ lâu rồi.”Cô cúi đầu nhẹ, tỏ ý xin lỗi.“Để tỏ thành ý , hôm nay tôi sẽ phát phúc lợi, đó là tăng thêm một túi phúc nữa. Tổng cộng, chúng ta sẽ xem bốn quẻ nhé!”[ Cảm ơn đạo trưởng !][ Xoa tay hầm hè, các vị , tôi đã chuẩn bị xong! ][ Người dậy sớm có cơ hội đoạt được túi phúc của Kỷ Sư ! ]Kỷ Dao Quang phát một túi phúc . Lúc này chính là lúc phát huy tốc độ tay được luyện thành sau nhiều trận chiến giành phúc lợi , giành trang bị ở các loại sự kiện lớn nhỏ của nhóm võng hữu, sau khi trên màn hình biểu hiện túi phúc đã được phát đi , ngay lập tức hàng loạt người tiến vào trạng thái, một cái click chuột , tên người chiến thắng được hệ thống thông báo :“Chúc mừng người dùng có tên 【 Hưng Thịnh Ngũ Kim Lão Tổng 】đã may mắn nhận được túi phúc !”Kỷ Dao Quang ấn vào kết nối , màn hình chia đôi.Đối diện là một người đàn ông trung niên đầu đinh, mặc áo polo. Gương mặt ông hiện rõ vẻ phấn khích. “Đạo trưởng! Trời ơi, tôi thật sự được chọn rồi sao? Chào cô, chào cô!”“Chào ông.”Nụ cười của Kỷ Dao Quang thoáng nhạt đi khi ánh mắt cô quan sát tướng mạo người đàn ông.“Ông muốn tôi tính quá khứ trước, rồi xem đến tương lai , hay tính hiện tại ?”Đã phát sóng trực tiếp nhiều lần , Kỷ Dao Quang hiện giờ đối với lưu trình và các loại thao tác đều thuần thục . Người đàn ông trung niên nghe Kỷ Dao Quang nói liền cười đáp: “Đạo trưởng lợi hại như vậy, vậy tính thử quá khứ của tôi trước đi.” [Sách, đây chắc là người mới nhỉ? Trừ lần đầu phát sóng, về sau những người rút được túi phúc của Kỷ Sư đều là nhờ Kỷ Sư trực tiếp tính mình muốn biết . ][ Nói trắng ra là còn không tin Kỷ Sư của chúng ta có năng lực thần thông quảng đại chứ sao . ][ Cũng không hẳn vậy , người có tuổi , đặc biệt là nam giới, thường không dễ tiếp thu những chuyện có tính chất tâm linh thế này. Hơn nữa, Kỷ Sư cũng cho người ta quyền lựa chọn , vậy thì người ta muốn cô ấy tính quá khứ cũng không phải là không thể , đúng không ? ][ Chính là tôi nhìn người này có dáng vẻ không chân thành , giống như không có việc gì cố ý tìm việc ấy .]Kỷ Dao Quang không chú ý đến làn đạn, mà nhìn vào gương mặt của người đàn ông trung niên, khóe môi cô hơi cong lên: “Đương nhiên có thể, để tôi tính thử quá khứ của anh.”