Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1143
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Làm sao? Lúc các người chia tiên kiếm lợi ích, đều chủ động hơn người khác!" "Bây giờ nhà họ Thanh đang gặp khủng hoảng, tất cả đều trở nên chết lặng, đúng không?" Bà cụ Thanh Kiều chống nạng đập mạnh xuống đất, cả người run lên vì tức giận.Mọi người lúc này đều cúi thấp đầu, và không ai có thể trả lời câu hỏi này cả.Vì đây là điêu họ không ngờ tới! "Bây giờ các người nói đi! Phải làm gì với tất cả những thứ này? Làm thế nào để dọn dẹp đống hỗn độn này?" Bà cụ Thanh Kiều tiếp tục rõng lên."Bà ơi, cháu nghĩ trong chuyện này chúng ta đều bị con tiện nhân Trịnh Tuyết Dương lừa!" "Cháu cho rằng, ngay từ đầu chúng ta buột miệng nhắc tới, muốn mạng của Bùi Nguyên Minh, là phải đưa tất cả cổ phiếu cho chúng tai" "Nhưng vấn đề là số cổ phiếu này trị giá hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ.Người đàn ông nào có thể có giá trị như vậy?”"Kết quả là, Trịnh Tuyết Dương đã trực tiếp cho chúng ta những cổ phiếu này!" "Cháu đoán là cô ấy cố tình làm vậy.Lúc đó cô ấy biết công ty Bạch Vân là một mớ hỗn độn nên mới đồng ý!" "Hơn nữa sau đó, cô ấy hoàn toàn không có ý gia hạn tài khoản, lúc ký hợp đồng, đó gọi là sảng khoái!" "Vào thời điểm đó chúng ta không nhìn ra vấn đề, nhưng bây giờ nhìn lại, tình hình đã không còn ổn nữa!" "Trịnh Tuyết Dương quá bình tĩnh!" "Người bình thường mất hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ như vậy cũng không thể không thấy đau lòng, thấy đủ tồi tệ sao? Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vẫn còn có thể vui vẻ được!" Giờ phút này, nhà họ Thanh đang lấy mình đo người, suy bụng ta ra bụng người, bàn tán luyên thuyên.Bà cụ Thanh Kiêu vẻ mặt ảm đạm, hung hăng cầm lấy một tách trà, hồi lâu mới lạnh lùng nói: "Nói như vậy, Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này đã lâu không quản nổi công ty nữa, cho nên mới đi tìm ai đó chống lưng cho!" "Mà nhà họ Thanh của chúng ta đã đụng phải nó!" "Có vẻ như chúng ta đang tính toán bọn họ.Trên thực tế, Trịnh Tuyết Dương đang tính toán nhà họ Thanh của chúng ta!" "Chúng ta là người chống lưng cho nhà họ!" Thanh Kiều Chinh lạnh lùng nói: "Bà nội, trước cháu đã nói rôi mà, đừng thấy Trịnh Tuyết Dương này dáng vẻ xinh đẹp thật ra là một người phụ nữ có lòng dạ nham hiểm!" "Cô ta sắp đẩy nhà họ Thanh của chúng ta vào chỗ chết rồi!" Bà cụ Thanh Kiêu cả giận run lên, nghiến răng nghiền lợi nói: "Tôi hận không thể xé xác con tiện nhân này!" "Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này!" "Chúng tôi hận không thể đánh chết cô!"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Làm sao? Lúc các người chia tiên kiếm lợi ích, đều chủ động hơn người khác!" "Bây giờ nhà họ Thanh đang gặp khủng hoảng, tất cả đều trở nên chết lặng, đúng không?" Bà cụ Thanh Kiều chống nạng đập mạnh xuống đất, cả người run lên vì tức giận.
Mọi người lúc này đều cúi thấp đầu, và không ai có thể trả lời câu hỏi này cả.
Vì đây là điêu họ không ngờ tới! "Bây giờ các người nói đi! Phải làm gì với tất cả những thứ này? Làm thế nào để dọn dẹp đống hỗn độn này?" Bà cụ Thanh Kiều tiếp tục rõng lên.
"Bà ơi, cháu nghĩ trong chuyện này chúng ta đều bị con tiện nhân Trịnh Tuyết Dương lừa!" "Cháu cho rằng, ngay từ đầu chúng ta buột miệng nhắc tới, muốn mạng của Bùi Nguyên Minh, là phải đưa tất cả cổ phiếu cho chúng tai" "Nhưng vấn đề là số cổ phiếu này trị giá hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ.
Người đàn ông nào có thể có giá trị như vậy?”
"Kết quả là, Trịnh Tuyết Dương đã trực tiếp cho chúng ta những cổ phiếu này!" "Cháu đoán là cô ấy cố tình làm vậy.
Lúc đó cô ấy biết công ty Bạch Vân là một mớ hỗn độn nên mới đồng ý!" "Hơn nữa sau đó, cô ấy hoàn toàn không có ý gia hạn tài khoản, lúc ký hợp đồng, đó gọi là sảng khoái!" "Vào thời điểm đó chúng ta không nhìn ra vấn đề, nhưng bây giờ nhìn lại, tình hình đã không còn ổn nữa!" "Trịnh Tuyết Dương quá bình tĩnh!" "Người bình thường mất hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ như vậy cũng không thể không thấy đau lòng, thấy đủ tồi tệ sao? Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vẫn còn có thể vui vẻ được!" Giờ phút này, nhà họ Thanh đang lấy mình đo người, suy bụng ta ra bụng người, bàn tán luyên thuyên.
Bà cụ Thanh Kiêu vẻ mặt ảm đạm, hung hăng cầm lấy một tách trà, hồi lâu mới lạnh lùng nói: "Nói như vậy, Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này đã lâu không quản nổi công ty nữa, cho nên mới đi tìm ai đó chống lưng cho!" "Mà nhà họ Thanh của chúng ta đã đụng phải nó!" "Có vẻ như chúng ta đang tính toán bọn họ.
Trên thực tế, Trịnh Tuyết Dương đang tính toán nhà họ Thanh của chúng ta!" "Chúng ta là người chống lưng cho nhà họ!" Thanh Kiều Chinh lạnh lùng nói: "Bà nội, trước cháu đã nói rôi mà, đừng thấy Trịnh Tuyết Dương này dáng vẻ xinh đẹp thật ra là một người phụ nữ có lòng dạ nham hiểm!" "Cô ta sắp đẩy nhà họ Thanh của chúng ta vào chỗ chết rồi!" Bà cụ Thanh Kiêu cả giận run lên, nghiến răng nghiền lợi nói: "Tôi hận không thể xé xác con tiện nhân này!" "Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này!" "Chúng tôi hận không thể đánh chết cô!"
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Làm sao? Lúc các người chia tiên kiếm lợi ích, đều chủ động hơn người khác!" "Bây giờ nhà họ Thanh đang gặp khủng hoảng, tất cả đều trở nên chết lặng, đúng không?" Bà cụ Thanh Kiều chống nạng đập mạnh xuống đất, cả người run lên vì tức giận.Mọi người lúc này đều cúi thấp đầu, và không ai có thể trả lời câu hỏi này cả.Vì đây là điêu họ không ngờ tới! "Bây giờ các người nói đi! Phải làm gì với tất cả những thứ này? Làm thế nào để dọn dẹp đống hỗn độn này?" Bà cụ Thanh Kiều tiếp tục rõng lên."Bà ơi, cháu nghĩ trong chuyện này chúng ta đều bị con tiện nhân Trịnh Tuyết Dương lừa!" "Cháu cho rằng, ngay từ đầu chúng ta buột miệng nhắc tới, muốn mạng của Bùi Nguyên Minh, là phải đưa tất cả cổ phiếu cho chúng tai" "Nhưng vấn đề là số cổ phiếu này trị giá hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ.Người đàn ông nào có thể có giá trị như vậy?”"Kết quả là, Trịnh Tuyết Dương đã trực tiếp cho chúng ta những cổ phiếu này!" "Cháu đoán là cô ấy cố tình làm vậy.Lúc đó cô ấy biết công ty Bạch Vân là một mớ hỗn độn nên mới đồng ý!" "Hơn nữa sau đó, cô ấy hoàn toàn không có ý gia hạn tài khoản, lúc ký hợp đồng, đó gọi là sảng khoái!" "Vào thời điểm đó chúng ta không nhìn ra vấn đề, nhưng bây giờ nhìn lại, tình hình đã không còn ổn nữa!" "Trịnh Tuyết Dương quá bình tĩnh!" "Người bình thường mất hơn bảy trăm nghìn tỷ VNĐ như vậy cũng không thể không thấy đau lòng, thấy đủ tồi tệ sao? Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vẫn còn có thể vui vẻ được!" Giờ phút này, nhà họ Thanh đang lấy mình đo người, suy bụng ta ra bụng người, bàn tán luyên thuyên.Bà cụ Thanh Kiêu vẻ mặt ảm đạm, hung hăng cầm lấy một tách trà, hồi lâu mới lạnh lùng nói: "Nói như vậy, Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này đã lâu không quản nổi công ty nữa, cho nên mới đi tìm ai đó chống lưng cho!" "Mà nhà họ Thanh của chúng ta đã đụng phải nó!" "Có vẻ như chúng ta đang tính toán bọn họ.Trên thực tế, Trịnh Tuyết Dương đang tính toán nhà họ Thanh của chúng ta!" "Chúng ta là người chống lưng cho nhà họ!" Thanh Kiều Chinh lạnh lùng nói: "Bà nội, trước cháu đã nói rôi mà, đừng thấy Trịnh Tuyết Dương này dáng vẻ xinh đẹp thật ra là một người phụ nữ có lòng dạ nham hiểm!" "Cô ta sắp đẩy nhà họ Thanh của chúng ta vào chỗ chết rồi!" Bà cụ Thanh Kiêu cả giận run lên, nghiến răng nghiền lợi nói: "Tôi hận không thể xé xác con tiện nhân này!" "Trịnh Tuyết Dương, con tiện nhân này!" "Chúng tôi hận không thể đánh chết cô!"