Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 162: Chương 162
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng Kỷ Dao Quang không phải người thích chiếm tiện nghi của người khác, đã lấy tiền của Ngụy Kiến Minh rồi, sẽ không lấy thêm nữa.Vì vậy, phần còn lại, Kỷ Dao Quang làm thêm một lá bùa hộ mệnh nhỏ cho Ngụy Kiến Minh.Ngụy Kiến Minh nhận được, trong lòng vô cùng khâm phục Kỷ Dao Quang, đồng thời cảm thấy có thể qua lại nhiều hơn với Kỷ Dao Quang, tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại .Còn mẹ của Ngụy Kiến Minh, sau khi đeo bùa bình an, mắt thường có thể trông thấy sức khỏe ngày càng tốt hơn, một tháng sau, bác sĩ kinh ngạc nói có thể xuất viện rồi.NgaNgụy Kiến Minh biết tin vui này, lại đến đạo quan của Kỷ Dao Quang "tiêu tiền" một phen, ' đóng góp ' không ít hương khói .…Sau khi Ngụy Kiến Minh rời đi, Vu Ái Hoa dẫn theo Chu Ngọc Đường, nói đúng hơn hiện giờ đã là Vu Ngọc Đường đến.Sau khi thắp nhang, Vu Ái Hoa kể lại tình hình."Tôi và chồng cũ đã ly hôn rồi, lúc đầu ông ta không chịu ly hôn, sợ tôi chia tài sản của ông ta." "Ông ta là người làm ăn lâu như vậy , nhưng có lẽ đầu óc đã bị cuộc sống xa hoa và những người đàn bà đó làm cho mụ mị , ngoại tình lại ngoại tình một cách công khai như vậy , thật sự tưởng tôi sống thiếu ông ta thì không được , là quả hồng mềm mặc ông ta nắn trong bóp dẹt . Tôi đã thuê luật sư, thu thập bằng chứng ngoại tình của ông ta và nộp lên, muốn ly hôn hay không ly hôn cũng không phải là việc ông ta có thể quyết định ."Kỷ Dao Quang gật đầu, "Mừng là bà đã thông suốt rồi.""Đúng vậy, Ngọc Đường xem như đã xuống địa phủ đi dạo một vòng , may mắn còn có thể quay lại . Trong tình hình như vậy, tôi còn không nghĩ thông, thì tôi còn là người nữa sao?"Vu Ái Hoa nhìn con trai mình, "Trước kia chưa ly hôn, mỗi ngày tôi chỉ nghĩ làm sao để con trai thi đỗ đại học tốt, rồi khiến chồng cũ hồi tâm chuyển ý.""Bây giờ tôi đã nghĩ thông rồi, đàn ông đã ăn phân rồi, có hồi tâm chuyển ý quay lại cũng chỉ khiến người ta cảm thấy ghê tởm, còn con cái, khỏe mạnh tồn tại là tốt rồi. Còn những việc khác , liền tuỳ nó đi thôi ."Kỷ Dao Quang rất tán thành suy nghĩ hiện tại của Vu Ái Hoa.Cô vẫy tay với Vu Ngọc Đường, Vu Ngọc Đường hơi đỏ mặt, chị gái này, thật xinh đẹp."Bạn nhỏ." Kỷ Dao Quang xoa đầu Vu Ngọc Đường, "Sau này, phải ngoan ngoãn , cùng mẹ sống thật tốt , biết không ?""Vâng vâng, chị , em biết rồi, em sẽ chiếu cố mẹ thật tốt, không để ai bắt nạt mẹ!"Vu Ngọc Đường kiên định nói.
Nhưng Kỷ Dao Quang không phải người thích chiếm tiện nghi của người khác, đã lấy tiền của Ngụy Kiến Minh rồi, sẽ không lấy thêm nữa.
Vì vậy, phần còn lại, Kỷ Dao Quang làm thêm một lá bùa hộ mệnh nhỏ cho Ngụy Kiến Minh.
Ngụy Kiến Minh nhận được, trong lòng vô cùng khâm phục Kỷ Dao Quang, đồng thời cảm thấy có thể qua lại nhiều hơn với Kỷ Dao Quang, tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại .
Còn mẹ của Ngụy Kiến Minh, sau khi đeo bùa bình an, mắt thường có thể trông thấy sức khỏe ngày càng tốt hơn, một tháng sau, bác sĩ kinh ngạc nói có thể xuất viện rồi.
Nga
Ngụy Kiến Minh biết tin vui này, lại đến đạo quan của Kỷ Dao Quang "tiêu tiền" một phen, ' đóng góp ' không ít hương khói .
…
Sau khi Ngụy Kiến Minh rời đi, Vu Ái Hoa dẫn theo Chu Ngọc Đường, nói đúng hơn hiện giờ đã là Vu Ngọc Đường đến.
Sau khi thắp nhang, Vu Ái Hoa kể lại tình hình.
"Tôi và chồng cũ đã ly hôn rồi, lúc đầu ông ta không chịu ly hôn, sợ tôi chia tài sản của ông ta."
"Ông ta là người làm ăn lâu như vậy , nhưng có lẽ đầu óc đã bị cuộc sống xa hoa và những người đàn bà đó làm cho mụ mị , ngoại tình lại ngoại tình một cách công khai như vậy , thật sự tưởng tôi sống thiếu ông ta thì không được , là quả hồng mềm mặc ông ta nắn trong bóp dẹt . Tôi đã thuê luật sư, thu thập bằng chứng ngoại tình của ông ta và nộp lên, muốn ly hôn hay không ly hôn cũng không phải là việc ông ta có thể quyết định ."
Kỷ Dao Quang gật đầu, "Mừng là bà đã thông suốt rồi."
"Đúng vậy, Ngọc Đường xem như đã xuống địa phủ đi dạo một vòng , may mắn còn có thể quay lại . Trong tình hình như vậy, tôi còn không nghĩ thông, thì tôi còn là người nữa sao?"
Vu Ái Hoa nhìn con trai mình, "Trước kia chưa ly hôn, mỗi ngày tôi chỉ nghĩ làm sao để con trai thi đỗ đại học tốt, rồi khiến chồng cũ hồi tâm chuyển ý."
"Bây giờ tôi đã nghĩ thông rồi, đàn ông đã ăn phân rồi, có hồi tâm chuyển ý quay lại cũng chỉ khiến người ta cảm thấy ghê tởm, còn con cái, khỏe mạnh tồn tại là tốt rồi. Còn những việc khác , liền tuỳ nó đi thôi ."
Kỷ Dao Quang rất tán thành suy nghĩ hiện tại của Vu Ái Hoa.
Cô vẫy tay với Vu Ngọc Đường, Vu Ngọc Đường hơi đỏ mặt, chị gái này, thật xinh đẹp.
"Bạn nhỏ." Kỷ Dao Quang xoa đầu Vu Ngọc Đường, "Sau này, phải ngoan ngoãn , cùng mẹ sống thật tốt , biết không ?"
"Vâng vâng, chị , em biết rồi, em sẽ chiếu cố mẹ thật tốt, không để ai bắt nạt mẹ!"
Vu Ngọc Đường kiên định nói.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhưng Kỷ Dao Quang không phải người thích chiếm tiện nghi của người khác, đã lấy tiền của Ngụy Kiến Minh rồi, sẽ không lấy thêm nữa.Vì vậy, phần còn lại, Kỷ Dao Quang làm thêm một lá bùa hộ mệnh nhỏ cho Ngụy Kiến Minh.Ngụy Kiến Minh nhận được, trong lòng vô cùng khâm phục Kỷ Dao Quang, đồng thời cảm thấy có thể qua lại nhiều hơn với Kỷ Dao Quang, tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại .Còn mẹ của Ngụy Kiến Minh, sau khi đeo bùa bình an, mắt thường có thể trông thấy sức khỏe ngày càng tốt hơn, một tháng sau, bác sĩ kinh ngạc nói có thể xuất viện rồi.NgaNgụy Kiến Minh biết tin vui này, lại đến đạo quan của Kỷ Dao Quang "tiêu tiền" một phen, ' đóng góp ' không ít hương khói .…Sau khi Ngụy Kiến Minh rời đi, Vu Ái Hoa dẫn theo Chu Ngọc Đường, nói đúng hơn hiện giờ đã là Vu Ngọc Đường đến.Sau khi thắp nhang, Vu Ái Hoa kể lại tình hình."Tôi và chồng cũ đã ly hôn rồi, lúc đầu ông ta không chịu ly hôn, sợ tôi chia tài sản của ông ta." "Ông ta là người làm ăn lâu như vậy , nhưng có lẽ đầu óc đã bị cuộc sống xa hoa và những người đàn bà đó làm cho mụ mị , ngoại tình lại ngoại tình một cách công khai như vậy , thật sự tưởng tôi sống thiếu ông ta thì không được , là quả hồng mềm mặc ông ta nắn trong bóp dẹt . Tôi đã thuê luật sư, thu thập bằng chứng ngoại tình của ông ta và nộp lên, muốn ly hôn hay không ly hôn cũng không phải là việc ông ta có thể quyết định ."Kỷ Dao Quang gật đầu, "Mừng là bà đã thông suốt rồi.""Đúng vậy, Ngọc Đường xem như đã xuống địa phủ đi dạo một vòng , may mắn còn có thể quay lại . Trong tình hình như vậy, tôi còn không nghĩ thông, thì tôi còn là người nữa sao?"Vu Ái Hoa nhìn con trai mình, "Trước kia chưa ly hôn, mỗi ngày tôi chỉ nghĩ làm sao để con trai thi đỗ đại học tốt, rồi khiến chồng cũ hồi tâm chuyển ý.""Bây giờ tôi đã nghĩ thông rồi, đàn ông đã ăn phân rồi, có hồi tâm chuyển ý quay lại cũng chỉ khiến người ta cảm thấy ghê tởm, còn con cái, khỏe mạnh tồn tại là tốt rồi. Còn những việc khác , liền tuỳ nó đi thôi ."Kỷ Dao Quang rất tán thành suy nghĩ hiện tại của Vu Ái Hoa.Cô vẫy tay với Vu Ngọc Đường, Vu Ngọc Đường hơi đỏ mặt, chị gái này, thật xinh đẹp."Bạn nhỏ." Kỷ Dao Quang xoa đầu Vu Ngọc Đường, "Sau này, phải ngoan ngoãn , cùng mẹ sống thật tốt , biết không ?""Vâng vâng, chị , em biết rồi, em sẽ chiếu cố mẹ thật tốt, không để ai bắt nạt mẹ!"Vu Ngọc Đường kiên định nói.