Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 196: Chương 196
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vào thời khắc mấu chốt, Kỷ Dao Quang xuất ra một sợi hồn phác , từ trong điện thoại bay ra, sau đó trực tiếp đến bên cạnh Vương Xuân Hoa."Hừ, hại c.h.ế.t cháu gái mình còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại con của người khác?"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói, vỗ một cái vào người Vương Xuân Hoa, Vương Xuân Hoa lập tức ngã xuống đất.Kỷ Dao Quang ôm lấy đứa bé, đứa bé cảm nhận được hơi người, liền òa khóc.Nhưng ngoại trừ người trong phòng livestream và Lâm Tuyết Nhi, mọi người đều không nhìn thấy cảnh này, chỉ thấy đứa bé không biết bị ai bỏ ở đây.Lâm Tuyết Nhi ôm lấy con, đau lòng không thôi, "Ô ô ô, bà già c.h.ế.t tiệt này !"Nếu hôm nay con trai cô xảy ra chuyện gì, dù bà ta là người hay là quỷ , cô cũng sẽ liều mạng với bà ta.Lâm Tuyết Nhi đã tiếp đứa tre , Kỷ Dao Quang lúc này mới rảnh rỗi quay ra nhìn Vương Xuân Hoa.Từ khí thế toả ra trên sợi hồn phách , Vương Xuân Hoa biết mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, liền bắt đầu giở bài cầu xin, "Đại sư, là cô ta tự nói, là cô ta nói đưa đứa bé cho tôi.""Đưa cho tôi rồi thì là của tôi , vậy tôi đưa đứa bé đi, có gì sai sao?" Vương Xuân Hoa nói rất hùng hồn.Lâm Tuyết Nhi suýt chút nữa tức hộc máu, "Bà nói bậy, tôi căn bản không hề nói vậy!""Không phải cô nói con trai cô chính là cháu trai nuôi của tôi sao, cháu trai nuôi của tôi và cháu trai tôi , không phải cũng giống nhau sao? Cháu trai tôi thì tôi mang đi thôi !"Vương Xuân Hoa nói rất đương nhiên.NgaLâm Tuyết Nhi nghiến răng nghiến lợi, "Đó đều là lời khách sáo!""Tôi không quan tâm, dù sao cô cũng nói như vậy , và tôi cũng tin là thật rồi."Vương Xuân Hoa trợn trắng mắt tính toán dở trò cãi cùn , dù sao cũng chỉ có Lâm Tuyết Nhi và bà ta biết sự thật là chuyện như thế nào , bà ta cứ ngậm chặt răng nói là Lâm Tuyết Nhi cho bà ta rồi , ai có thể chứng minh đúng sai thế nào đâu .Kỷ Dao Quang thấy cùng Vương Xuân Hoa nói lý lẽ giống như nói với cái thùng rỗng , nói bao nhiêu vang lại bấy nhiêu , một chút cũng không có ý tứ tiếp thu , cảm thấy còn tiếp tục như vậy thật vô nghĩa , dứt khoát tay vừa lật , trực tiếp thu Vương Xuân Hoa đang già mồm cãi láo lại."Vợ, em đang nói chuyện với ai vậy?"Thẩm Long hơi sợ hãi.Lúc trước, Lâm Tuyết Nhi nói với anh có một bà cụ, là mẹ chồng của bà bầu bên cạnh, anh còn tưởng Lâm Tuyết Nhi đang nói đùa.
Vào thời khắc mấu chốt, Kỷ Dao Quang xuất ra một sợi hồn phác , từ trong điện thoại bay ra, sau đó trực tiếp đến bên cạnh Vương Xuân Hoa.
"Hừ, hại c.h.ế.t cháu gái mình còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại con của người khác?"
Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói, vỗ một cái vào người Vương Xuân Hoa, Vương Xuân Hoa lập tức ngã xuống đất.
Kỷ Dao Quang ôm lấy đứa bé, đứa bé cảm nhận được hơi người, liền òa khóc.
Nhưng ngoại trừ người trong phòng livestream và Lâm Tuyết Nhi, mọi người đều không nhìn thấy cảnh này, chỉ thấy đứa bé không biết bị ai bỏ ở đây.
Lâm Tuyết Nhi ôm lấy con, đau lòng không thôi, "Ô ô ô, bà già c.h.ế.t tiệt này !"
Nếu hôm nay con trai cô xảy ra chuyện gì, dù bà ta là người hay là quỷ , cô cũng sẽ liều mạng với bà ta.
Lâm Tuyết Nhi đã tiếp đứa tre , Kỷ Dao Quang lúc này mới rảnh rỗi quay ra nhìn Vương Xuân Hoa.
Từ khí thế toả ra trên sợi hồn phách , Vương Xuân Hoa biết mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, liền bắt đầu giở bài cầu xin, "Đại sư, là cô ta tự nói, là cô ta nói đưa đứa bé cho tôi."
"Đưa cho tôi rồi thì là của tôi , vậy tôi đưa đứa bé đi, có gì sai sao?"
Vương Xuân Hoa nói rất hùng hồn.
Lâm Tuyết Nhi suýt chút nữa tức hộc máu, "Bà nói bậy, tôi căn bản không hề nói vậy!"
"Không phải cô nói con trai cô chính là cháu trai nuôi của tôi sao, cháu trai nuôi của tôi và cháu trai tôi , không phải cũng giống nhau sao? Cháu trai tôi thì tôi mang đi thôi !"
Vương Xuân Hoa nói rất đương nhiên.
Nga
Lâm Tuyết Nhi nghiến răng nghiến lợi, "Đó đều là lời khách sáo!"
"Tôi không quan tâm, dù sao cô cũng nói như vậy , và tôi cũng tin là thật rồi."
Vương Xuân Hoa trợn trắng mắt tính toán dở trò cãi cùn , dù sao cũng chỉ có Lâm Tuyết Nhi và bà ta biết sự thật là chuyện như thế nào , bà ta cứ ngậm chặt răng nói là Lâm Tuyết Nhi cho bà ta rồi , ai có thể chứng minh đúng sai thế nào đâu .
Kỷ Dao Quang thấy cùng Vương Xuân Hoa nói lý lẽ giống như nói với cái thùng rỗng , nói bao nhiêu vang lại bấy nhiêu , một chút cũng không có ý tứ tiếp thu , cảm thấy còn tiếp tục như vậy thật vô nghĩa , dứt khoát tay vừa lật , trực tiếp thu Vương Xuân Hoa đang già mồm cãi láo lại.
"Vợ, em đang nói chuyện với ai vậy?"
Thẩm Long hơi sợ hãi.
Lúc trước, Lâm Tuyết Nhi nói với anh có một bà cụ, là mẹ chồng của bà bầu bên cạnh, anh còn tưởng Lâm Tuyết Nhi đang nói đùa.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vào thời khắc mấu chốt, Kỷ Dao Quang xuất ra một sợi hồn phác , từ trong điện thoại bay ra, sau đó trực tiếp đến bên cạnh Vương Xuân Hoa."Hừ, hại c.h.ế.t cháu gái mình còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại con của người khác?"Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói, vỗ một cái vào người Vương Xuân Hoa, Vương Xuân Hoa lập tức ngã xuống đất.Kỷ Dao Quang ôm lấy đứa bé, đứa bé cảm nhận được hơi người, liền òa khóc.Nhưng ngoại trừ người trong phòng livestream và Lâm Tuyết Nhi, mọi người đều không nhìn thấy cảnh này, chỉ thấy đứa bé không biết bị ai bỏ ở đây.Lâm Tuyết Nhi ôm lấy con, đau lòng không thôi, "Ô ô ô, bà già c.h.ế.t tiệt này !"Nếu hôm nay con trai cô xảy ra chuyện gì, dù bà ta là người hay là quỷ , cô cũng sẽ liều mạng với bà ta.Lâm Tuyết Nhi đã tiếp đứa tre , Kỷ Dao Quang lúc này mới rảnh rỗi quay ra nhìn Vương Xuân Hoa.Từ khí thế toả ra trên sợi hồn phách , Vương Xuân Hoa biết mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, liền bắt đầu giở bài cầu xin, "Đại sư, là cô ta tự nói, là cô ta nói đưa đứa bé cho tôi.""Đưa cho tôi rồi thì là của tôi , vậy tôi đưa đứa bé đi, có gì sai sao?" Vương Xuân Hoa nói rất hùng hồn.Lâm Tuyết Nhi suýt chút nữa tức hộc máu, "Bà nói bậy, tôi căn bản không hề nói vậy!""Không phải cô nói con trai cô chính là cháu trai nuôi của tôi sao, cháu trai nuôi của tôi và cháu trai tôi , không phải cũng giống nhau sao? Cháu trai tôi thì tôi mang đi thôi !"Vương Xuân Hoa nói rất đương nhiên.NgaLâm Tuyết Nhi nghiến răng nghiến lợi, "Đó đều là lời khách sáo!""Tôi không quan tâm, dù sao cô cũng nói như vậy , và tôi cũng tin là thật rồi."Vương Xuân Hoa trợn trắng mắt tính toán dở trò cãi cùn , dù sao cũng chỉ có Lâm Tuyết Nhi và bà ta biết sự thật là chuyện như thế nào , bà ta cứ ngậm chặt răng nói là Lâm Tuyết Nhi cho bà ta rồi , ai có thể chứng minh đúng sai thế nào đâu .Kỷ Dao Quang thấy cùng Vương Xuân Hoa nói lý lẽ giống như nói với cái thùng rỗng , nói bao nhiêu vang lại bấy nhiêu , một chút cũng không có ý tứ tiếp thu , cảm thấy còn tiếp tục như vậy thật vô nghĩa , dứt khoát tay vừa lật , trực tiếp thu Vương Xuân Hoa đang già mồm cãi láo lại."Vợ, em đang nói chuyện với ai vậy?"Thẩm Long hơi sợ hãi.Lúc trước, Lâm Tuyết Nhi nói với anh có một bà cụ, là mẹ chồng của bà bầu bên cạnh, anh còn tưởng Lâm Tuyết Nhi đang nói đùa.