Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 207: Chương 207

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lục Xuyên Văn giật mình, Kỷ Dao Quang sẽ không lợi hại đến mức nhìn một cái là biết chứ?Chuyện như vậy, chắc là không thể nhìn ra được.Lục Xuyên Văn tự an ủi mình như vậy, rồi tiếp tục nói: "Tôi muốn xem thanh mai trúc mã của tôi đang ở đâu, tôi muốn tìm cô ấy."[Trời ơi, Lục Xuyên Văn, sao lại có thể có người đạp trúng gu thẩm mỹ của tôi mà lớn lên vậy nhỉ ?! Không khoa học , quá không khoa học !][Hu hu hu, khuôn mặt này thật sự đẹp trai, những nam chính trong tiểu thuyết thanh mai trúc mã tôi đọc cuối cùng cũng có mặt mũi rồi. Đẹp trai như vậy, còn chung tình nữa, đây chẳng phải là nam chính đó sao .][Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy sắc mặt của Kỷ đại sư không tốt lắm sao? nếu tôi nhớ không nhầm , lần trước nhìn thấy sắc mặt Kỷ đại sư như vậy, là khi đối diện với đại lão giới thời trang ngoại tình Hoàng Mạnh Vĩnh ?][Lầu trên ! Đừng nói nữa, thật sự đừng nói nữa ! ][Chàng trai trẻ này tiêu rồi, sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy . Trong tâm có tấm màn đen lại dám chủ động xuất hiện trước mặt Kỷ Sư của chúng ta . Nói là fan của Kỷ Sư mà lại không rõ năng lực của Kỷ Sư sao . Lần này đúng là đụng phải tấm ván sắt rồi. Không biết bây giờ tự cầu phúc còn kịp không ?] Lục Xuyên Văn nhìn thấy làn đạn , nhưng trên khuôn mặt đẹp trai, không hề có chút biến hoá nào.Anh ta bình tĩnh nhìn Kỷ Dao Quang, tiếp tục nói: "Thanh mai trúc mã của tôi tên là Vương Giai Giai, cô ấy cùng tôi lớn lên từ nhỏ.""Chúng tôi đều thích đối phương, nhưng khi học cấp ba, chuyện chúng tôi yêu nhau bị gia đình phát hiện . Để chia rẽ chúng tôi , bố mẹ cô ấy đã quyết định đưa cô ấy đi, rời xa tôi.""Cách đây không lâu, tôi vất vả lắm mới được ở bên cô ấy một lần nữa, nhưng một lần nữa bị người nhà của cô ấy phát hiện . Bọn họ vẫn phản đối việc chúng tôi yêu nhau . Nên cô ấy một lần nữa lại bị người nhà giấu đi rồi .""Tôi đã dùng rất nhiều cách để tìm kiếm tung tích của cô ấy , có điều đều là vô ích . Hết cách , tôi đến tận nhà tìm bố mẹ cô ấy để nói chuyện , bố mẹ cô ấy còn giả vờ cô ấy không có ở nhà , hiện tại bọn họ cũng không biết cô ấy ở đâu .""Tôi thật sự không còn cách nào khác, lại được chứng kiến năng lực của cô rất nhiều lần , nên muốn tìm cô tính một quẻ , xem có thể tìm ra cô ấy hay không ."  

Lục Xuyên Văn giật mình, Kỷ Dao Quang sẽ không lợi hại đến mức nhìn một cái là biết chứ?

Chuyện như vậy, chắc là không thể nhìn ra được.

Lục Xuyên Văn tự an ủi mình như vậy, rồi tiếp tục nói: "Tôi muốn xem thanh mai trúc mã của tôi đang ở đâu, tôi muốn tìm cô ấy."

[Trời ơi, Lục Xuyên Văn, sao lại có thể có người đạp trúng gu thẩm mỹ của tôi mà lớn lên vậy nhỉ ?! Không khoa học , quá không khoa học !]

[Hu hu hu, khuôn mặt này thật sự đẹp trai, những nam chính trong tiểu thuyết thanh mai trúc mã tôi đọc cuối cùng cũng có mặt mũi rồi. Đẹp trai như vậy, còn chung tình nữa, đây chẳng phải là nam chính đó sao .]

[Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy sắc mặt của Kỷ đại sư không tốt lắm sao? nếu tôi nhớ không nhầm , lần trước nhìn thấy sắc mặt Kỷ đại sư như vậy, là khi đối diện với đại lão giới thời trang ngoại tình Hoàng Mạnh Vĩnh ?]

[Lầu trên ! Đừng nói nữa, thật sự đừng nói nữa ! ]

[Chàng trai trẻ này tiêu rồi, sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy . Trong tâm có tấm màn đen lại dám chủ động xuất hiện trước mặt Kỷ Sư của chúng ta . Nói là fan của Kỷ Sư mà lại không rõ năng lực của Kỷ Sư sao . Lần này đúng là đụng phải tấm ván sắt rồi. Không biết bây giờ tự cầu phúc còn kịp không ?]

 

Lục Xuyên Văn nhìn thấy làn đạn , nhưng trên khuôn mặt đẹp trai, không hề có chút biến hoá nào.

Anh ta bình tĩnh nhìn Kỷ Dao Quang, tiếp tục nói: "Thanh mai trúc mã của tôi tên là Vương Giai Giai, cô ấy cùng tôi lớn lên từ nhỏ."

"Chúng tôi đều thích đối phương, nhưng khi học cấp ba, chuyện chúng tôi yêu nhau bị gia đình phát hiện . Để chia rẽ chúng tôi , bố mẹ cô ấy đã quyết định đưa cô ấy đi, rời xa tôi."

"Cách đây không lâu, tôi vất vả lắm mới được ở bên cô ấy một lần nữa, nhưng một lần nữa bị người nhà của cô ấy phát hiện . Bọn họ vẫn phản đối việc chúng tôi yêu nhau . Nên cô ấy một lần nữa lại bị người nhà giấu đi rồi ."

"Tôi đã dùng rất nhiều cách để tìm kiếm tung tích của cô ấy , có điều đều là vô ích . Hết cách , tôi đến tận nhà tìm bố mẹ cô ấy để nói chuyện , bố mẹ cô ấy còn giả vờ cô ấy không có ở nhà , hiện tại bọn họ cũng không biết cô ấy ở đâu ."

"Tôi thật sự không còn cách nào khác, lại được chứng kiến năng lực của cô rất nhiều lần , nên muốn tìm cô tính một quẻ , xem có thể tìm ra cô ấy hay không ."

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lục Xuyên Văn giật mình, Kỷ Dao Quang sẽ không lợi hại đến mức nhìn một cái là biết chứ?Chuyện như vậy, chắc là không thể nhìn ra được.Lục Xuyên Văn tự an ủi mình như vậy, rồi tiếp tục nói: "Tôi muốn xem thanh mai trúc mã của tôi đang ở đâu, tôi muốn tìm cô ấy."[Trời ơi, Lục Xuyên Văn, sao lại có thể có người đạp trúng gu thẩm mỹ của tôi mà lớn lên vậy nhỉ ?! Không khoa học , quá không khoa học !][Hu hu hu, khuôn mặt này thật sự đẹp trai, những nam chính trong tiểu thuyết thanh mai trúc mã tôi đọc cuối cùng cũng có mặt mũi rồi. Đẹp trai như vậy, còn chung tình nữa, đây chẳng phải là nam chính đó sao .][Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy sắc mặt của Kỷ đại sư không tốt lắm sao? nếu tôi nhớ không nhầm , lần trước nhìn thấy sắc mặt Kỷ đại sư như vậy, là khi đối diện với đại lão giới thời trang ngoại tình Hoàng Mạnh Vĩnh ?][Lầu trên ! Đừng nói nữa, thật sự đừng nói nữa ! ][Chàng trai trẻ này tiêu rồi, sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy . Trong tâm có tấm màn đen lại dám chủ động xuất hiện trước mặt Kỷ Sư của chúng ta . Nói là fan của Kỷ Sư mà lại không rõ năng lực của Kỷ Sư sao . Lần này đúng là đụng phải tấm ván sắt rồi. Không biết bây giờ tự cầu phúc còn kịp không ?] Lục Xuyên Văn nhìn thấy làn đạn , nhưng trên khuôn mặt đẹp trai, không hề có chút biến hoá nào.Anh ta bình tĩnh nhìn Kỷ Dao Quang, tiếp tục nói: "Thanh mai trúc mã của tôi tên là Vương Giai Giai, cô ấy cùng tôi lớn lên từ nhỏ.""Chúng tôi đều thích đối phương, nhưng khi học cấp ba, chuyện chúng tôi yêu nhau bị gia đình phát hiện . Để chia rẽ chúng tôi , bố mẹ cô ấy đã quyết định đưa cô ấy đi, rời xa tôi.""Cách đây không lâu, tôi vất vả lắm mới được ở bên cô ấy một lần nữa, nhưng một lần nữa bị người nhà của cô ấy phát hiện . Bọn họ vẫn phản đối việc chúng tôi yêu nhau . Nên cô ấy một lần nữa lại bị người nhà giấu đi rồi .""Tôi đã dùng rất nhiều cách để tìm kiếm tung tích của cô ấy , có điều đều là vô ích . Hết cách , tôi đến tận nhà tìm bố mẹ cô ấy để nói chuyện , bố mẹ cô ấy còn giả vờ cô ấy không có ở nhà , hiện tại bọn họ cũng không biết cô ấy ở đâu .""Tôi thật sự không còn cách nào khác, lại được chứng kiến năng lực của cô rất nhiều lần , nên muốn tìm cô tính một quẻ , xem có thể tìm ra cô ấy hay không ."  

Chương 207: Chương 207