Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1208
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà cụ Thanh Kiều là vui sướng rồi.Nhà họ Thanh ở Dương Thành khi nào lại oai phong như thế chứ? Khi Thanh Khánh còn ở đây, cũng chưa từng oai phong như vậy.Bởi vì Thanh Khánh lúc ấy, chỉ có một chút địa phủ ở chính phủ, nhưng tài sản thì không đủ, trong lòng người khác cũng không coi trọng.Nhưng mọi thứ bây giờ đã khác rôi.Có nhà họ Thanh nước Mỹ làm hậu thuẫn, người nào cũng phải nịnh nọt họ.Vẻ mặt của Thanh Quốc Bân, người phụ trách tiếp đón vô cùng đắc chí, trước đây nhiều cậu chủ nhà giàu coi thường anh ta, đều phải tỏ ra ưu ái anh ta.Một số thiên kim tiểu thư nhà giàu thậm chí còn chủ động để lại thông tin liên lạc, gợi ý rằng sau này có thể làm tình bạn thêm sâu sắc.Những điều này khiến cho Thanh Quốc Bân giống như là đang ở trong mơ vậy.Còn Thanh Kiều Chinh thì có được sự tung hô của vô số người, bởi vì trong mắt của những người này, cô ta là người phụ nữ sắp kết hôn với Tổng giáo đầu.Bây giờ nhất định phải có quan hệ tốt với cô ta, nếu không, sau này có nịnh bợ cũng đã muộn.Đợi đến khi đám đông tản ra một chút, Thanh Kiêu Chinh xúc động nói rằng: “Không ngờ nhà họ Thanh chúng ta cũng có được ngày này, thật sự quá thể diện rồi!”Thanh Quốc Bân hào hứng nói rằng: “Đúng vậy! Trước đây nhiêu cậu chủ nhà giàu mà anh đã gặp được khi còn đang du học ở nước ngoài, đến nói chuyện người ta cũng không muốn nói chuyện với anh.”“Còn bây giời Ai nấy đều muốn đến mức sắp phải quỳ xuống!”Thanh Kiều Chinh gật đầu lia lịa, nói: “Có thể là người của nhà họ Thanh, đúng là vinh dự của em mài”Thanh Quốc Bân nở một nụ cười nịnh bợ, nói: “Thanh Kiều Chinh này, em quả là ngôi sao may mắn của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng ta mà, sau đêm nay, em chính là một trong những phụ nữ có quyên lực nhất ở cả cái Đại Hại”“Đến lúc đấy, em tuyệt đối đừng quên người anh trai này nhé!”“Có chuyện gì, cứ nói, vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ!”Thanh Kiều Chinh cười khiêm tốn và nói: “Dù sao chúng ta cũng là anh em họ, người trong nhà không cần phải khách sáo, chỉ cần một ngày em có ở đây, thì địa vị của anh sẽ rất vững vàng!”Thanh Quốc Bân hai mắt sáng lên, ngửi thấy một luồng khí, lúc này nhỏ giọng nói: “Thanh Kiêu Chinh, Thanh Quốc Lai dù sao cũng là lớn lên ở trong nước, không giống với hai chúng ta”“Nếu như, anh có thể trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, hoặc thậm chí là người làm chủ của nhà họ Thanh, về sau, nhà họ Thanh ở Dương Thành sẽ là lực lượng tinh nhuệ của em!”Dễ dàng nhận thấy, dã tâm của Thanh Quốc Bân rất lớn, từ lâu đã muốn trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, chỉ là anh ta không tìm được cơ hội, nên chưa từng thể hiện ra bên ngoài.- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà cụ Thanh Kiều là vui sướng rồi.
Nhà họ Thanh ở Dương Thành khi nào lại oai phong như thế chứ? Khi Thanh Khánh còn ở đây, cũng chưa từng oai phong như vậy.
Bởi vì Thanh Khánh lúc ấy, chỉ có một chút địa phủ ở chính phủ, nhưng tài sản thì không đủ, trong lòng người khác cũng không coi trọng.
Nhưng mọi thứ bây giờ đã khác rôi.
Có nhà họ Thanh nước Mỹ làm hậu thuẫn, người nào cũng phải nịnh nọt họ.
Vẻ mặt của Thanh Quốc Bân, người phụ trách tiếp đón vô cùng đắc chí, trước đây nhiều cậu chủ nhà giàu coi thường anh ta, đều phải tỏ ra ưu ái anh ta.
Một số thiên kim tiểu thư nhà giàu thậm chí còn chủ động để lại thông tin liên lạc, gợi ý rằng sau này có thể làm tình bạn thêm sâu sắc.
Những điều này khiến cho Thanh Quốc Bân giống như là đang ở trong mơ vậy.
Còn Thanh Kiều Chinh thì có được sự tung hô của vô số người, bởi vì trong mắt của những người này, cô ta là người phụ nữ sắp kết hôn với Tổng giáo đầu.
Bây giờ nhất định phải có quan hệ tốt với cô ta, nếu không, sau này có nịnh bợ cũng đã muộn.
Đợi đến khi đám đông tản ra một chút, Thanh Kiêu Chinh xúc động nói rằng: “Không ngờ nhà họ Thanh chúng ta cũng có được ngày này, thật sự quá thể diện rồi!”
Thanh Quốc Bân hào hứng nói rằng: “Đúng vậy! Trước đây nhiêu cậu chủ nhà giàu mà anh đã gặp được khi còn đang du học ở nước ngoài, đến nói chuyện người ta cũng không muốn nói chuyện với anh.”
“Còn bây giời Ai nấy đều muốn đến mức sắp phải quỳ xuống!”
Thanh Kiều Chinh gật đầu lia lịa, nói: “Có thể là người của nhà họ Thanh, đúng là vinh dự của em mài”
Thanh Quốc Bân nở một nụ cười nịnh bợ, nói: “Thanh Kiều Chinh này, em quả là ngôi sao may mắn của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng ta mà, sau đêm nay, em chính là một trong những phụ nữ có quyên lực nhất ở cả cái Đại Hại”
“Đến lúc đấy, em tuyệt đối đừng quên người anh trai này nhé!”
“Có chuyện gì, cứ nói, vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ!”
Thanh Kiều Chinh cười khiêm tốn và nói: “Dù sao chúng ta cũng là anh em họ, người trong nhà không cần phải khách sáo, chỉ cần một ngày em có ở đây, thì địa vị của anh sẽ rất vững vàng!”
Thanh Quốc Bân hai mắt sáng lên, ngửi thấy một luồng khí, lúc này nhỏ giọng nói: “Thanh Kiêu Chinh, Thanh Quốc Lai dù sao cũng là lớn lên ở trong nước, không giống với hai chúng ta”
“Nếu như, anh có thể trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, hoặc thậm chí là người làm chủ của nhà họ Thanh, về sau, nhà họ Thanh ở Dương Thành sẽ là lực lượng tinh nhuệ của em!”
Dễ dàng nhận thấy, dã tâm của Thanh Quốc Bân rất lớn, từ lâu đã muốn trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, chỉ là anh ta không tìm được cơ hội, nên chưa từng thể hiện ra bên ngoài.
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà cụ Thanh Kiều là vui sướng rồi.Nhà họ Thanh ở Dương Thành khi nào lại oai phong như thế chứ? Khi Thanh Khánh còn ở đây, cũng chưa từng oai phong như vậy.Bởi vì Thanh Khánh lúc ấy, chỉ có một chút địa phủ ở chính phủ, nhưng tài sản thì không đủ, trong lòng người khác cũng không coi trọng.Nhưng mọi thứ bây giờ đã khác rôi.Có nhà họ Thanh nước Mỹ làm hậu thuẫn, người nào cũng phải nịnh nọt họ.Vẻ mặt của Thanh Quốc Bân, người phụ trách tiếp đón vô cùng đắc chí, trước đây nhiều cậu chủ nhà giàu coi thường anh ta, đều phải tỏ ra ưu ái anh ta.Một số thiên kim tiểu thư nhà giàu thậm chí còn chủ động để lại thông tin liên lạc, gợi ý rằng sau này có thể làm tình bạn thêm sâu sắc.Những điều này khiến cho Thanh Quốc Bân giống như là đang ở trong mơ vậy.Còn Thanh Kiều Chinh thì có được sự tung hô của vô số người, bởi vì trong mắt của những người này, cô ta là người phụ nữ sắp kết hôn với Tổng giáo đầu.Bây giờ nhất định phải có quan hệ tốt với cô ta, nếu không, sau này có nịnh bợ cũng đã muộn.Đợi đến khi đám đông tản ra một chút, Thanh Kiêu Chinh xúc động nói rằng: “Không ngờ nhà họ Thanh chúng ta cũng có được ngày này, thật sự quá thể diện rồi!”Thanh Quốc Bân hào hứng nói rằng: “Đúng vậy! Trước đây nhiêu cậu chủ nhà giàu mà anh đã gặp được khi còn đang du học ở nước ngoài, đến nói chuyện người ta cũng không muốn nói chuyện với anh.”“Còn bây giời Ai nấy đều muốn đến mức sắp phải quỳ xuống!”Thanh Kiều Chinh gật đầu lia lịa, nói: “Có thể là người của nhà họ Thanh, đúng là vinh dự của em mài”Thanh Quốc Bân nở một nụ cười nịnh bợ, nói: “Thanh Kiều Chinh này, em quả là ngôi sao may mắn của nhà họ Thanh ở Dương Thành chúng ta mà, sau đêm nay, em chính là một trong những phụ nữ có quyên lực nhất ở cả cái Đại Hại”“Đến lúc đấy, em tuyệt đối đừng quên người anh trai này nhé!”“Có chuyện gì, cứ nói, vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ!”Thanh Kiều Chinh cười khiêm tốn và nói: “Dù sao chúng ta cũng là anh em họ, người trong nhà không cần phải khách sáo, chỉ cần một ngày em có ở đây, thì địa vị của anh sẽ rất vững vàng!”Thanh Quốc Bân hai mắt sáng lên, ngửi thấy một luồng khí, lúc này nhỏ giọng nói: “Thanh Kiêu Chinh, Thanh Quốc Lai dù sao cũng là lớn lên ở trong nước, không giống với hai chúng ta”“Nếu như, anh có thể trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, hoặc thậm chí là người làm chủ của nhà họ Thanh, về sau, nhà họ Thanh ở Dương Thành sẽ là lực lượng tinh nhuệ của em!”Dễ dàng nhận thấy, dã tâm của Thanh Quốc Bân rất lớn, từ lâu đã muốn trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh, chỉ là anh ta không tìm được cơ hội, nên chưa từng thể hiện ra bên ngoài.- -----------------