Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 227: Chương 227

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tiểu Trị, Tiểu Trị, là bố đây!"Mặt Nhan Anh Huân bị bóp đến đỏ bừng, lời nói ra cũng không rõ ràng.Hạ Kiến Đồng vội vàng đi gỡ ra, nhưng Nhan Trị phát điên lúc này có sức mạnh rất lớn, hất một cái , lại có thể trực tiếp khiến cho Hạ Kiến Đồng văng ra ngoài .Nhan Anh Huân hô hấp khó khăn , trực tiếp ngất xỉu.Nhan Trị lại nhìn chằm chằm vào Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang nhìn thứ trên người Nhan Trị, bất đắc dĩ."Ta khuyên ngươi mau ra khỏi người cậu ấy, nếu không đừng trách ta không khách khí."Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.Thứ trong cơ thể Nhan Trị nghe thấy giọng nói này, cười ha hả, "Ha ha ha ha, ra ngoài? Cô là cái thá gì, tôi nói cho cô biết, hôm nay mạng của thằng nhóc này, tôi nhất định phải lấy!"Nó cực kỳ ngông cuồng, thấy Kỷ Dao Quang tuổi còn trẻ, chắc chỉ là một tiểu đồ đệ.Người như vậy, nó một tay là có thể xử lý!Nó nói xong, liền bất ngờ ném Nhan Anh Huân xuống , phát động công kích về phía Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang khi thấy nó dám không coi ai ra gì , trực tiếp nhập vào người Nhan Trị trước mặt mình, đã vô cùng khó chịu rồi.Bây giờ thấy nó lại còn dám chủ động đến trước mặt mình .Thật đúng là ' thiên đường mở lối không ai đến , địa ngục cài then lại lấn vào ' !Một chữ chính là ' xuẩn ' ! Hai chữ chính là ' quá xuẩn ' ! Kỷ Dao Quang không hề nương tay, một quyền đánh vào người Nhan Trị, trực tiếp đánh nó bay ra ngoài.Nhập vào người Nhan trị là một lão quỷ có tướng mạo cực kỳ xấu xí , đánh giá quần áo trên người, chắc là của vài thập niên trước."Xin lỗi xin lỗi! Tôi sai rồi! Tôi không muốn hại người!"Lão quỷ cũng là co được giãn được , thấy mình bản lĩnh không bằng người liền nhận thua rất nhanh.Kỷ Dao Quang đá nó một cái, sau đó thu nó lại, nhìn lướt qua vô số bức tranh, cuối cùng vẫn quyết định đánh thức Nhan Anh Huân và Hạ Kiến Đồng trước.Hai người tỉnh lại, việc đầu tiên là đi xem Nhan Trị."Tiểu Trị thế nào rồi?"Nhan Anh Huân vội vàng hỏi.Kỷ Dao Quang nói: "Yên tâm đi, thứ dơ bẩn đó đã bị tôi thu lại rồi, bây giờ, chúng ta có thể nói chuyện về cách chữa trị cho cậu ấy.""Trước đó, ngài hãy nói cho tôi, mấy người đã cứu cậu ấy như thế nào."Theo bát tự của cậu ấy, cậu ấy đã c.h.ế.t từ lâu rồi."Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Nhan Anh Huân nhắm mắt, Hạ Kiến Đồng mím môi, "Cô không phải đã nhìn ra rồi sao, cô lợi hại như vậy, Tiểu Trị sống lại như thế nào, chắc chắn cũng biết chứ.""Đoán ra được một chút, nhưng càng muốn mấy người nói cho tôi biết."Kỷ Dao Quang cười nói.  

"Tiểu Trị, Tiểu Trị, là bố đây!"

Mặt Nhan Anh Huân bị bóp đến đỏ bừng, lời nói ra cũng không rõ ràng.

Hạ Kiến Đồng vội vàng đi gỡ ra, nhưng Nhan Trị phát điên lúc này có sức mạnh rất lớn, hất một cái , lại có thể trực tiếp khiến cho Hạ Kiến Đồng văng ra ngoài .

Nhan Anh Huân hô hấp khó khăn , trực tiếp ngất xỉu.

Nhan Trị lại nhìn chằm chằm vào Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang nhìn thứ trên người Nhan Trị, bất đắc dĩ.

"Ta khuyên ngươi mau ra khỏi người cậu ấy, nếu không đừng trách ta không khách khí."

Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.

Thứ trong cơ thể Nhan Trị nghe thấy giọng nói này, cười ha hả, "Ha ha ha ha, ra ngoài? Cô là cái thá gì, tôi nói cho cô biết, hôm nay mạng của thằng nhóc này, tôi nhất định phải lấy!"

Nó cực kỳ ngông cuồng, thấy Kỷ Dao Quang tuổi còn trẻ, chắc chỉ là một tiểu đồ đệ.

Người như vậy, nó một tay là có thể xử lý!

Nó nói xong, liền bất ngờ ném Nhan Anh Huân xuống , phát động công kích về phía Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang khi thấy nó dám không coi ai ra gì , trực tiếp nhập vào người Nhan Trị trước mặt mình, đã vô cùng khó chịu rồi.

Bây giờ thấy nó lại còn dám chủ động đến trước mặt mình .

Thật đúng là ' thiên đường mở lối không ai đến , địa ngục cài then lại lấn vào ' !

Một chữ chính là ' xuẩn ' !

 

Hai chữ chính là ' quá xuẩn ' !

 

Kỷ Dao Quang không hề nương tay, một quyền đánh vào người Nhan Trị, trực tiếp đánh nó bay ra ngoài.

Nhập vào người Nhan trị là một lão quỷ có tướng mạo cực kỳ xấu xí , đánh giá quần áo trên người, chắc là của vài thập niên trước.

"Xin lỗi xin lỗi! Tôi sai rồi! Tôi không muốn hại người!"

Lão quỷ cũng là co được giãn được , thấy mình bản lĩnh không bằng người liền nhận thua rất nhanh.

Kỷ Dao Quang đá nó một cái, sau đó thu nó lại, nhìn lướt qua vô số bức tranh, cuối cùng vẫn quyết định đánh thức Nhan Anh Huân và Hạ Kiến Đồng trước.

Hai người tỉnh lại, việc đầu tiên là đi xem Nhan Trị.

"Tiểu Trị thế nào rồi?"

Nhan Anh Huân vội vàng hỏi.

Kỷ Dao Quang nói: "Yên tâm đi, thứ dơ bẩn đó đã bị tôi thu lại rồi, bây giờ, chúng ta có thể nói chuyện về cách chữa trị cho cậu ấy."

"Trước đó, ngài hãy nói cho tôi, mấy người đã cứu cậu ấy như thế nào.

"Theo bát tự của cậu ấy, cậu ấy đã c.h.ế.t từ lâu rồi."

Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.

Nhan Anh Huân nhắm mắt, Hạ Kiến Đồng mím môi, "Cô không phải đã nhìn ra rồi sao, cô lợi hại như vậy, Tiểu Trị sống lại như thế nào, chắc chắn cũng biết chứ."

"Đoán ra được một chút, nhưng càng muốn mấy người nói cho tôi biết."

Kỷ Dao Quang cười nói.

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tiểu Trị, Tiểu Trị, là bố đây!"Mặt Nhan Anh Huân bị bóp đến đỏ bừng, lời nói ra cũng không rõ ràng.Hạ Kiến Đồng vội vàng đi gỡ ra, nhưng Nhan Trị phát điên lúc này có sức mạnh rất lớn, hất một cái , lại có thể trực tiếp khiến cho Hạ Kiến Đồng văng ra ngoài .Nhan Anh Huân hô hấp khó khăn , trực tiếp ngất xỉu.Nhan Trị lại nhìn chằm chằm vào Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang nhìn thứ trên người Nhan Trị, bất đắc dĩ."Ta khuyên ngươi mau ra khỏi người cậu ấy, nếu không đừng trách ta không khách khí."Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói.Thứ trong cơ thể Nhan Trị nghe thấy giọng nói này, cười ha hả, "Ha ha ha ha, ra ngoài? Cô là cái thá gì, tôi nói cho cô biết, hôm nay mạng của thằng nhóc này, tôi nhất định phải lấy!"Nó cực kỳ ngông cuồng, thấy Kỷ Dao Quang tuổi còn trẻ, chắc chỉ là một tiểu đồ đệ.Người như vậy, nó một tay là có thể xử lý!Nó nói xong, liền bất ngờ ném Nhan Anh Huân xuống , phát động công kích về phía Kỷ Dao Quang, Kỷ Dao Quang khi thấy nó dám không coi ai ra gì , trực tiếp nhập vào người Nhan Trị trước mặt mình, đã vô cùng khó chịu rồi.Bây giờ thấy nó lại còn dám chủ động đến trước mặt mình .Thật đúng là ' thiên đường mở lối không ai đến , địa ngục cài then lại lấn vào ' !Một chữ chính là ' xuẩn ' ! Hai chữ chính là ' quá xuẩn ' ! Kỷ Dao Quang không hề nương tay, một quyền đánh vào người Nhan Trị, trực tiếp đánh nó bay ra ngoài.Nhập vào người Nhan trị là một lão quỷ có tướng mạo cực kỳ xấu xí , đánh giá quần áo trên người, chắc là của vài thập niên trước."Xin lỗi xin lỗi! Tôi sai rồi! Tôi không muốn hại người!"Lão quỷ cũng là co được giãn được , thấy mình bản lĩnh không bằng người liền nhận thua rất nhanh.Kỷ Dao Quang đá nó một cái, sau đó thu nó lại, nhìn lướt qua vô số bức tranh, cuối cùng vẫn quyết định đánh thức Nhan Anh Huân và Hạ Kiến Đồng trước.Hai người tỉnh lại, việc đầu tiên là đi xem Nhan Trị."Tiểu Trị thế nào rồi?"Nhan Anh Huân vội vàng hỏi.Kỷ Dao Quang nói: "Yên tâm đi, thứ dơ bẩn đó đã bị tôi thu lại rồi, bây giờ, chúng ta có thể nói chuyện về cách chữa trị cho cậu ấy.""Trước đó, ngài hãy nói cho tôi, mấy người đã cứu cậu ấy như thế nào."Theo bát tự của cậu ấy, cậu ấy đã c.h.ế.t từ lâu rồi."Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Nhan Anh Huân nhắm mắt, Hạ Kiến Đồng mím môi, "Cô không phải đã nhìn ra rồi sao, cô lợi hại như vậy, Tiểu Trị sống lại như thế nào, chắc chắn cũng biết chứ.""Đoán ra được một chút, nhưng càng muốn mấy người nói cho tôi biết."Kỷ Dao Quang cười nói.  

Chương 227: Chương 227