Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 258: Chương 258

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ban đầu bà cụ còn tưởng là họ nhặt được t.h.i t.h.ể ở đâu đó, không ngờ lại là bỏ tiền ra mua, cộng thêm việc được cảnh sát giải thích và phổ cập hành vi như vậy theo quy định của pháp luật chính là hành vi buôn bán trái phép và xúc phạm thân thể của người khác, nên bà cụ lập tức nhận dẫn đường cho mọi người đi tìm t.h.i t.h.ể cô gái xấu số .Mấy người liền theo bà cụ đến nhà đi đón dâu."Nghe nói là tìm đại sư tính quá , không thể trực tiếp rước vào nhà , phải đi vòng một vòng, sau đó mới quay lại đón."Bà cụ chỉ vào căn nhà không xa, "Đấy, chính là cái đó."Nhìn thấy Bao Diệp Úc, chồng của Lục Thanh Hàm ở cửa, Trần Hân Nghiên tức giận đến mức muốn xông lên đá cho hai cái.Bao Diệp Úc còn chưa biết có người đến, anh ta nhìn xung quanh, cảm thấy rợn người."Bố, mẹ, chúng ta đều đã bán cho họ . Tại sao còn nhất định phải chúng ta đến đây?"Bao Diệp Úc không hiểu.Họ đã đưa t.h.i t.h.ể cho gia đình kia rồi , tiền cũng đã nhận rồi, tiền trao cháo múc , chẳng phải rõ ràng rồi sao ? Nếu đã rõ ràng thì cũng coi như đã hoàn thành giao dịch rồi , còn dây dưa gì đến bọn họ nữa . Tại sao lại còn phải ở đây vào ban đêm ??"Con biết gì chứ, chỉ một đêm nay thôi, qua đêm nay là được rồi."NgaMẹ Bao nhỏ giọng nói.Bao Diệp Úc không còn cách nào khác, thuộc tính ' mẹ bảo ' khiến anh ta chỉ có thể gật đầu, ngoan ngoãn vâng lời .Bên kia, nhà trai đi vòng một vòng, quay lại. "Đón dâu!"Có người hô lên.Bố mẹ nhà trai chỉ huy người khiêng t.h.i t.h.ể con trai mình vào trong.Ngay lúc đó, Trần Hân Nghiên và cảnh sát, cùng bố mẹ Lục Thanh Hàm, tất cả đều xông ra."Dừng lại ! Chúng tôi là cảnh sát ! Tất cả đều dừng hoạt động tại chỗ ! Không ai được động đậy!"Cảnh sát lấy s.ú.n.g ra, tất cả mọi người hoảng loạn, theo bản năng ôm đầu, ngồi xổm xuống."Thanh Hàm a ! Thanh Hàm của bố mẹ ! Chúng ta đến đón con rồi đây . Chúng ta đến đưa con về nhà ! "Mẹ Lục vừa nói, vừa chạy vào trong nhà.Trong phòng đặt một chiếc quan tài, người nằm bên trong chính là Lục Thanh Hàm.Lục Thanh Hàm mặc áo cưới minh hôn, trên mặt còn được trang điểm cô dâu trông rất có không khí vui mừng , nhìn thấy t.h.i t.h.ể con gái như vậy , mẹ Lục tức giận đến mức hai mắt trợn trắng, suýt nữa ngất xỉu."Bao Diệp Úc! Anh là đồ súc sinh!"Bố Lục nghiến răng nghiến lợi.Người Hoa Quốc đều rất xem trọng việc thờ cúng tổ tiên, người đã khuất . 

Ban đầu bà cụ còn tưởng là họ nhặt được t.h.i t.h.ể ở đâu đó, không ngờ lại là bỏ tiền ra mua, cộng thêm việc được cảnh sát giải thích và phổ cập hành vi như vậy theo quy định của pháp luật chính là hành vi buôn bán trái phép và xúc phạm thân thể của người khác, nên bà cụ lập tức nhận dẫn đường cho mọi người đi tìm t.h.i t.h.ể cô gái xấu số .

Mấy người liền theo bà cụ đến nhà đi đón dâu.

"Nghe nói là tìm đại sư tính quá , không thể trực tiếp rước vào nhà , phải đi vòng một vòng, sau đó mới quay lại đón."

Bà cụ chỉ vào căn nhà không xa, "Đấy, chính là cái đó."

Nhìn thấy Bao Diệp Úc, chồng của Lục Thanh Hàm ở cửa, Trần Hân Nghiên tức giận đến mức muốn xông lên đá cho hai cái.

Bao Diệp Úc còn chưa biết có người đến, anh ta nhìn xung quanh, cảm thấy rợn người.

"Bố, mẹ, chúng ta đều đã bán cho họ . Tại sao còn nhất định phải chúng ta đến đây?"

Bao Diệp Úc không hiểu.

Họ đã đưa t.h.i t.h.ể cho gia đình kia rồi , tiền cũng đã nhận rồi, tiền trao cháo múc , chẳng phải rõ ràng rồi sao ? Nếu đã rõ ràng thì cũng coi như đã hoàn thành giao dịch rồi , còn dây dưa gì đến bọn họ nữa . Tại sao lại còn phải ở đây vào ban đêm ??

"Con biết gì chứ, chỉ một đêm nay thôi, qua đêm nay là được rồi."

Nga

Mẹ Bao nhỏ giọng nói.

Bao Diệp Úc không còn cách nào khác, thuộc tính ' mẹ bảo ' khiến anh ta chỉ có thể gật đầu, ngoan ngoãn vâng lời .

Bên kia, nhà trai đi vòng một vòng, quay lại.

 

"Đón dâu!"

Có người hô lên.

Bố mẹ nhà trai chỉ huy người khiêng t.h.i t.h.ể con trai mình vào trong.

Ngay lúc đó, Trần Hân Nghiên và cảnh sát, cùng bố mẹ Lục Thanh Hàm, tất cả đều xông ra.

"Dừng lại ! Chúng tôi là cảnh sát ! Tất cả đều dừng hoạt động tại chỗ ! Không ai được động đậy!"

Cảnh sát lấy s.ú.n.g ra, tất cả mọi người hoảng loạn, theo bản năng ôm đầu, ngồi xổm xuống.

"Thanh Hàm a ! Thanh Hàm của bố mẹ ! Chúng ta đến đón con rồi đây . Chúng ta đến đưa con về nhà ! "

Mẹ Lục vừa nói, vừa chạy vào trong nhà.

Trong phòng đặt một chiếc quan tài, người nằm bên trong chính là Lục Thanh Hàm.

Lục Thanh Hàm mặc áo cưới minh hôn, trên mặt còn được trang điểm cô dâu trông rất có không khí vui mừng , nhìn thấy t.h.i t.h.ể con gái như vậy , mẹ Lục tức giận đến mức hai mắt trợn trắng, suýt nữa ngất xỉu.

"Bao Diệp Úc! Anh là đồ súc sinh!"

Bố Lục nghiến răng nghiến lợi.

Người Hoa Quốc đều rất xem trọng việc thờ cúng tổ tiên, người đã khuất .

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Ban đầu bà cụ còn tưởng là họ nhặt được t.h.i t.h.ể ở đâu đó, không ngờ lại là bỏ tiền ra mua, cộng thêm việc được cảnh sát giải thích và phổ cập hành vi như vậy theo quy định của pháp luật chính là hành vi buôn bán trái phép và xúc phạm thân thể của người khác, nên bà cụ lập tức nhận dẫn đường cho mọi người đi tìm t.h.i t.h.ể cô gái xấu số .Mấy người liền theo bà cụ đến nhà đi đón dâu."Nghe nói là tìm đại sư tính quá , không thể trực tiếp rước vào nhà , phải đi vòng một vòng, sau đó mới quay lại đón."Bà cụ chỉ vào căn nhà không xa, "Đấy, chính là cái đó."Nhìn thấy Bao Diệp Úc, chồng của Lục Thanh Hàm ở cửa, Trần Hân Nghiên tức giận đến mức muốn xông lên đá cho hai cái.Bao Diệp Úc còn chưa biết có người đến, anh ta nhìn xung quanh, cảm thấy rợn người."Bố, mẹ, chúng ta đều đã bán cho họ . Tại sao còn nhất định phải chúng ta đến đây?"Bao Diệp Úc không hiểu.Họ đã đưa t.h.i t.h.ể cho gia đình kia rồi , tiền cũng đã nhận rồi, tiền trao cháo múc , chẳng phải rõ ràng rồi sao ? Nếu đã rõ ràng thì cũng coi như đã hoàn thành giao dịch rồi , còn dây dưa gì đến bọn họ nữa . Tại sao lại còn phải ở đây vào ban đêm ??"Con biết gì chứ, chỉ một đêm nay thôi, qua đêm nay là được rồi."NgaMẹ Bao nhỏ giọng nói.Bao Diệp Úc không còn cách nào khác, thuộc tính ' mẹ bảo ' khiến anh ta chỉ có thể gật đầu, ngoan ngoãn vâng lời .Bên kia, nhà trai đi vòng một vòng, quay lại. "Đón dâu!"Có người hô lên.Bố mẹ nhà trai chỉ huy người khiêng t.h.i t.h.ể con trai mình vào trong.Ngay lúc đó, Trần Hân Nghiên và cảnh sát, cùng bố mẹ Lục Thanh Hàm, tất cả đều xông ra."Dừng lại ! Chúng tôi là cảnh sát ! Tất cả đều dừng hoạt động tại chỗ ! Không ai được động đậy!"Cảnh sát lấy s.ú.n.g ra, tất cả mọi người hoảng loạn, theo bản năng ôm đầu, ngồi xổm xuống."Thanh Hàm a ! Thanh Hàm của bố mẹ ! Chúng ta đến đón con rồi đây . Chúng ta đến đưa con về nhà ! "Mẹ Lục vừa nói, vừa chạy vào trong nhà.Trong phòng đặt một chiếc quan tài, người nằm bên trong chính là Lục Thanh Hàm.Lục Thanh Hàm mặc áo cưới minh hôn, trên mặt còn được trang điểm cô dâu trông rất có không khí vui mừng , nhìn thấy t.h.i t.h.ể con gái như vậy , mẹ Lục tức giận đến mức hai mắt trợn trắng, suýt nữa ngất xỉu."Bao Diệp Úc! Anh là đồ súc sinh!"Bố Lục nghiến răng nghiến lợi.Người Hoa Quốc đều rất xem trọng việc thờ cúng tổ tiên, người đã khuất . 

Chương 258: Chương 258