Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 267: Chương 267

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Không , họ hoàn toàn không hề vô tội !Khuông Vũ Đình còn nhớ, lúc đó cô bị Đặng Lý Toàn chặn hoàn toàn phương thức liên hệ , không tìm được Đặng Lý Toàn, liền tra địa chỉ nhà , tìm bố mẹ hắn ta nói chuyện , tưởng rằng bố mẹ hắn ta là trưởng bối sẽ hiểu chuyện và chịu trách nhiệm .Ai ngờ, mẹ Đặng Lý Toàn lại vênh váo nói: "Cô gái, nếu tôi là cô thì lúc này sẽ biết xấu hổ mà che che giấu giấu tự mình đi phá thai sợ có người biết đến , chứ không phải đến nhà đối phương ăn vạ không sợ làm to chuyện .""Cô không tự trọng, không có danh phận lại tự nguyện cùng con trai tôi lắn giường , còn cố tình lưu lại hậu quả rồi tìm đến cửa nhà chúng tôi ăn vạ , tôi không mắng cô đã là may mắn lắm rồi. Cô không biết bản thân mình là ai sao ? Loại phụ nữ như cô, đừng nói là con trai tôi xoá phương thức liên hệ của cô , cho dù con trai tôi muốn cưới cô vào cửa , tôi cũng sẽ không bao giờ đồng ý."Cho đến lúc này , khi đã chiếm đoạt thân xác của Đặng Lý Toàn , đứng trên ban công nhà hắn , Khuông Vũ Đình vẫn không hiểu, rõ ràng mẹ Đặng Lý Toàn cũng là phụ nữ, tại sao bà lại không có chút mềm lòng nào dành cho cô?Thậm chí, ngay cả tiền phá thai cũng không bố thí cho cô.Đúng vậy, cô đúng là ti tiện, nếu không ti tiện, sao có thể để ý đến Đặng Lý Toàn!Mẹ Đặng Lý Toàn từ bên dưới thấy con trai đứng ở nơi nguy hiểm như vậy thì vội lên tiếng ngăn cản con trai , gọi lại thần trí hắn . "Con trai, con trai, con rốt cuộc làm sao vậy?"Mẹ Đặng Lý Toàn không hiểu, tại sao con trai mình ngày hôm qua vẫn hoàn toàn bình thường , chỉ trong một đêm lại trở nên như vậy.Lần này, Khuông Vũ Đình nhìn bà từ trên cao xuống, "Tại sao lúc trước cô ấy tìm bà, bà không giúp cô ấy?"NgaMẹ Đặng ngẩn người, sau đó phản ứng lại, Đặng Lý Toàn đang nói đến Khuông Vũ Đình."Con trai, cô ta nhìn qua cũng biết là hạng phụ nữ không đứng đắn, muốn câu dẫn con, bám lấy nhà chúng ta, sao mẹ có thể giúp cô ta được!"Mẹ Đặng đau khổ nói.Khuông Vũ Đình cười nhạo, "Đúng vậy, vì vậy bây giờ cô ấy quay lại tìm tôi rồi.""Cô ấy không có tiền, làm sai chuyện rồi cũng không còn mặt mũi nào tìm bố mẹ hỏi khoản tiền này , cuối cùng chỉ có thể liều mạng đến phòng khám nhỏ, cuối cùng một đi không trở lại . Mẹ nợ cô ấy , tôi nợ cô ấy, vì vậy bây giờ cô ấy đến tìm tôi đòi nợ . Một mạng trả một mạng , công bằng !""Tôi đáng ch.ế.t! Đáng lắm !" 

Không , họ hoàn toàn không hề vô tội !

Khuông Vũ Đình còn nhớ, lúc đó cô bị Đặng Lý Toàn chặn hoàn toàn phương thức liên hệ , không tìm được Đặng Lý Toàn, liền tra địa chỉ nhà , tìm bố mẹ hắn ta nói chuyện , tưởng rằng bố mẹ hắn ta là trưởng bối sẽ hiểu chuyện và chịu trách nhiệm .

Ai ngờ, mẹ Đặng Lý Toàn lại vênh váo nói: "Cô gái, nếu tôi là cô thì lúc này sẽ biết xấu hổ mà che che giấu giấu tự mình đi phá thai sợ có người biết đến , chứ không phải đến nhà đối phương ăn vạ không sợ làm to chuyện ."

"Cô không tự trọng, không có danh phận lại tự nguyện cùng con trai tôi lắn giường , còn cố tình lưu lại hậu quả rồi tìm đến cửa nhà chúng tôi ăn vạ , tôi không mắng cô đã là may mắn lắm rồi. Cô không biết bản thân mình là ai sao ? Loại phụ nữ như cô, đừng nói là con trai tôi xoá phương thức liên hệ của cô , cho dù con trai tôi muốn cưới cô vào cửa , tôi cũng sẽ không bao giờ đồng ý."

Cho đến lúc này , khi đã chiếm đoạt thân xác của Đặng Lý Toàn , đứng trên ban công nhà hắn , Khuông Vũ Đình vẫn không hiểu, rõ ràng mẹ Đặng Lý Toàn cũng là phụ nữ, tại sao bà lại không có chút mềm lòng nào dành cho cô?

Thậm chí, ngay cả tiền phá thai cũng không bố thí cho cô.

Đúng vậy, cô đúng là ti tiện, nếu không ti tiện, sao có thể để ý đến Đặng Lý Toàn!

Mẹ Đặng Lý Toàn từ bên dưới thấy con trai đứng ở nơi nguy hiểm như vậy thì vội lên tiếng ngăn cản con trai , gọi lại thần trí hắn .

 

"Con trai, con trai, con rốt cuộc làm sao vậy?"

Mẹ Đặng Lý Toàn không hiểu, tại sao con trai mình ngày hôm qua vẫn hoàn toàn bình thường , chỉ trong một đêm lại trở nên như vậy.

Lần này, Khuông Vũ Đình nhìn bà từ trên cao xuống, "Tại sao lúc trước cô ấy tìm bà, bà không giúp cô ấy?"

Nga

Mẹ Đặng ngẩn người, sau đó phản ứng lại, Đặng Lý Toàn đang nói đến Khuông Vũ Đình.

"Con trai, cô ta nhìn qua cũng biết là hạng phụ nữ không đứng đắn, muốn câu dẫn con, bám lấy nhà chúng ta, sao mẹ có thể giúp cô ta được!"

Mẹ Đặng đau khổ nói.

Khuông Vũ Đình cười nhạo, "Đúng vậy, vì vậy bây giờ cô ấy quay lại tìm tôi rồi."

"Cô ấy không có tiền, làm sai chuyện rồi cũng không còn mặt mũi nào tìm bố mẹ hỏi khoản tiền này , cuối cùng chỉ có thể liều mạng đến phòng khám nhỏ, cuối cùng một đi không trở lại . Mẹ nợ cô ấy , tôi nợ cô ấy, vì vậy bây giờ cô ấy đến tìm tôi đòi nợ . Một mạng trả một mạng , công bằng !"

"Tôi đáng ch.ế.t! Đáng lắm !"

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Không , họ hoàn toàn không hề vô tội !Khuông Vũ Đình còn nhớ, lúc đó cô bị Đặng Lý Toàn chặn hoàn toàn phương thức liên hệ , không tìm được Đặng Lý Toàn, liền tra địa chỉ nhà , tìm bố mẹ hắn ta nói chuyện , tưởng rằng bố mẹ hắn ta là trưởng bối sẽ hiểu chuyện và chịu trách nhiệm .Ai ngờ, mẹ Đặng Lý Toàn lại vênh váo nói: "Cô gái, nếu tôi là cô thì lúc này sẽ biết xấu hổ mà che che giấu giấu tự mình đi phá thai sợ có người biết đến , chứ không phải đến nhà đối phương ăn vạ không sợ làm to chuyện .""Cô không tự trọng, không có danh phận lại tự nguyện cùng con trai tôi lắn giường , còn cố tình lưu lại hậu quả rồi tìm đến cửa nhà chúng tôi ăn vạ , tôi không mắng cô đã là may mắn lắm rồi. Cô không biết bản thân mình là ai sao ? Loại phụ nữ như cô, đừng nói là con trai tôi xoá phương thức liên hệ của cô , cho dù con trai tôi muốn cưới cô vào cửa , tôi cũng sẽ không bao giờ đồng ý."Cho đến lúc này , khi đã chiếm đoạt thân xác của Đặng Lý Toàn , đứng trên ban công nhà hắn , Khuông Vũ Đình vẫn không hiểu, rõ ràng mẹ Đặng Lý Toàn cũng là phụ nữ, tại sao bà lại không có chút mềm lòng nào dành cho cô?Thậm chí, ngay cả tiền phá thai cũng không bố thí cho cô.Đúng vậy, cô đúng là ti tiện, nếu không ti tiện, sao có thể để ý đến Đặng Lý Toàn!Mẹ Đặng Lý Toàn từ bên dưới thấy con trai đứng ở nơi nguy hiểm như vậy thì vội lên tiếng ngăn cản con trai , gọi lại thần trí hắn . "Con trai, con trai, con rốt cuộc làm sao vậy?"Mẹ Đặng Lý Toàn không hiểu, tại sao con trai mình ngày hôm qua vẫn hoàn toàn bình thường , chỉ trong một đêm lại trở nên như vậy.Lần này, Khuông Vũ Đình nhìn bà từ trên cao xuống, "Tại sao lúc trước cô ấy tìm bà, bà không giúp cô ấy?"NgaMẹ Đặng ngẩn người, sau đó phản ứng lại, Đặng Lý Toàn đang nói đến Khuông Vũ Đình."Con trai, cô ta nhìn qua cũng biết là hạng phụ nữ không đứng đắn, muốn câu dẫn con, bám lấy nhà chúng ta, sao mẹ có thể giúp cô ta được!"Mẹ Đặng đau khổ nói.Khuông Vũ Đình cười nhạo, "Đúng vậy, vì vậy bây giờ cô ấy quay lại tìm tôi rồi.""Cô ấy không có tiền, làm sai chuyện rồi cũng không còn mặt mũi nào tìm bố mẹ hỏi khoản tiền này , cuối cùng chỉ có thể liều mạng đến phòng khám nhỏ, cuối cùng một đi không trở lại . Mẹ nợ cô ấy , tôi nợ cô ấy, vì vậy bây giờ cô ấy đến tìm tôi đòi nợ . Một mạng trả một mạng , công bằng !""Tôi đáng ch.ế.t! Đáng lắm !" 

Chương 267: Chương 267