Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 270: Chương 270
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Không sao."Kỷ Dao Quang ngẩng đầu nhìn Nhan Trị, "Cậu hẳn là biết, cậu cần phải ở lại đạo quán bốn ngày mỗi tháng, đã suy nghĩ kỹ chưa, hôm nay ở lại không?""Hôm nay hơi vội, để hôm khác vậy."Nhan Trị trả lời.Kỷ Dao Quang cũng không sao cả, dù sao đối với cô, cậu ta ở lại cùng không cũng không khác gì nhau , mệnh là của cậu ta , muốn giữ lại thì cậu ta mới là người nên lo lắng .Nhan Anh Huân lại quyên góp không ít tiền hương khói .Sau khi hai người rời đi, Kỷ Dao Quang tính toán một chút, số tiền kiếm được từ xem bói trước đó, cộng với lần này của Nhan Anh Huân, chắc cũng được khoảng ba ngàn vạn , cho nên còn thiếu 870 trăm triệu.Đáng sợ quá.Kỷ Dao Quang giống như người bình thường gặp quỷ , vội vàng gập lại, không xem nữa, không xem nữa.Trưa hôm đó, Kỷ Dao Quang vốn định tiếp tục livestream làm công kiếm tiền , kết quả bấm đốt ngón tay tính toán, có việc khác đến, vì vậy cũng không livestream.NgaCửa đạo quan bị gõ."Xin chào, đại sư có ở đó không?"Chưa thấy người, đã nghe thấy tiếng, Kỷ Dao Quang biết là ai."Tư phó cục trưởng, bình thường khá rảnh rỗi nhỉ."Kỷ Dao Quang nói.Tư Lâm mỉm cười, "Lần sau gặp tôi thì gọi là cục trưởng đi, gọi phó cục trưởng gì đó, nghe không hay."Kỷ Dao Quang cạn lời. "Cô tính được tôi sẽ đến?"Tư Lâm nhìn hai tách trà đã được chuẩn bị sẵn, đoán.Kỷ Dao Quang gật đầu, nói thẳng vào vấn đề, "Vậy có việc riêng gì sao?""Nói gì mà việc riêng với không việc riêng, quan hệ chúng ta như vậy , cô nói như thế khó nghe quá . Tôi đây là có việc muốn nhờ đại sư giúp đỡ."Tư Lâm cười nói."Tôi nói trước, tôi ra ngoài hành động , đều là giá cả rõ ràng đã được niêm yết , từ chối mặc cả ."Kỷ Dao Quang nói trước.Nếu Tư Lâm muốn cô làm việc miễn phí, đó là hoàn toàn không thể.Tư Lâm gật đầu, "Cô yên tâm, tôi biết cô còn nợ một đống nợ, sao có thể ' vắt cổ chày ra nước ' , mặt dày để cô làm việc miễn phí được.""Vậy được, anh nói đi."Kỷ Dao Quang nói.Tư Lâm nói: "Cô biết nhà ga Bắc Kinh Thị không?""Biết."Kỷ Dao Quang gật đầu, "Nhưng mà bên đó hơi xa, đã không còn nhiều tuyến tàu đi qua đó nữa, sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?""Ừ."Tư Lâm gật đầu, "Mặc dù khá xa, thời gian di chuyển sẽ kéo dài , nhưng vì giá cả rẻ hơn, vẫn có một số người chọn đi tàu hỏa, nhưng cách đây không lâu, chúng tôi nhận được yêu cầu hỗ trợ từ phía cảnh sát.""Hiện tại đã có mười người báo án, người nhà của họ sau khi vào nhà ga, đã biến mất."
"Không sao."
Kỷ Dao Quang ngẩng đầu nhìn Nhan Trị, "Cậu hẳn là biết, cậu cần phải ở lại đạo quán bốn ngày mỗi tháng, đã suy nghĩ kỹ chưa, hôm nay ở lại không?"
"Hôm nay hơi vội, để hôm khác vậy."
Nhan Trị trả lời.
Kỷ Dao Quang cũng không sao cả, dù sao đối với cô, cậu ta ở lại cùng không cũng không khác gì nhau , mệnh là của cậu ta , muốn giữ lại thì cậu ta mới là người nên lo lắng .
Nhan Anh Huân lại quyên góp không ít tiền hương khói .
Sau khi hai người rời đi, Kỷ Dao Quang tính toán một chút, số tiền kiếm được từ xem bói trước đó, cộng với lần này của Nhan Anh Huân, chắc cũng được khoảng ba ngàn vạn , cho nên còn thiếu 870 trăm triệu.
Đáng sợ quá.
Kỷ Dao Quang giống như người bình thường gặp quỷ , vội vàng gập lại, không xem nữa, không xem nữa.
Trưa hôm đó, Kỷ Dao Quang vốn định tiếp tục livestream làm công kiếm tiền , kết quả bấm đốt ngón tay tính toán, có việc khác đến, vì vậy cũng không livestream.
Nga
Cửa đạo quan bị gõ.
"Xin chào, đại sư có ở đó không?"
Chưa thấy người, đã nghe thấy tiếng, Kỷ Dao Quang biết là ai.
"Tư phó cục trưởng, bình thường khá rảnh rỗi nhỉ."
Kỷ Dao Quang nói.
Tư Lâm mỉm cười, "Lần sau gặp tôi thì gọi là cục trưởng đi, gọi phó cục trưởng gì đó, nghe không hay."
Kỷ Dao Quang cạn lời.
"Cô tính được tôi sẽ đến?"
Tư Lâm nhìn hai tách trà đã được chuẩn bị sẵn, đoán.
Kỷ Dao Quang gật đầu, nói thẳng vào vấn đề, "Vậy có việc riêng gì sao?"
"Nói gì mà việc riêng với không việc riêng, quan hệ chúng ta như vậy , cô nói như thế khó nghe quá . Tôi đây là có việc muốn nhờ đại sư giúp đỡ."
Tư Lâm cười nói.
"Tôi nói trước, tôi ra ngoài hành động , đều là giá cả rõ ràng đã được niêm yết , từ chối mặc cả ."
Kỷ Dao Quang nói trước.
Nếu Tư Lâm muốn cô làm việc miễn phí, đó là hoàn toàn không thể.
Tư Lâm gật đầu, "Cô yên tâm, tôi biết cô còn nợ một đống nợ, sao có thể ' vắt cổ chày ra nước ' , mặt dày để cô làm việc miễn phí được."
"Vậy được, anh nói đi."
Kỷ Dao Quang nói.
Tư Lâm nói: "Cô biết nhà ga Bắc Kinh Thị không?"
"Biết."
Kỷ Dao Quang gật đầu, "Nhưng mà bên đó hơi xa, đã không còn nhiều tuyến tàu đi qua đó nữa, sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"
"Ừ."
Tư Lâm gật đầu, "Mặc dù khá xa, thời gian di chuyển sẽ kéo dài , nhưng vì giá cả rẻ hơn, vẫn có một số người chọn đi tàu hỏa, nhưng cách đây không lâu, chúng tôi nhận được yêu cầu hỗ trợ từ phía cảnh sát."
"Hiện tại đã có mười người báo án, người nhà của họ sau khi vào nhà ga, đã biến mất."
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Không sao."Kỷ Dao Quang ngẩng đầu nhìn Nhan Trị, "Cậu hẳn là biết, cậu cần phải ở lại đạo quán bốn ngày mỗi tháng, đã suy nghĩ kỹ chưa, hôm nay ở lại không?""Hôm nay hơi vội, để hôm khác vậy."Nhan Trị trả lời.Kỷ Dao Quang cũng không sao cả, dù sao đối với cô, cậu ta ở lại cùng không cũng không khác gì nhau , mệnh là của cậu ta , muốn giữ lại thì cậu ta mới là người nên lo lắng .Nhan Anh Huân lại quyên góp không ít tiền hương khói .Sau khi hai người rời đi, Kỷ Dao Quang tính toán một chút, số tiền kiếm được từ xem bói trước đó, cộng với lần này của Nhan Anh Huân, chắc cũng được khoảng ba ngàn vạn , cho nên còn thiếu 870 trăm triệu.Đáng sợ quá.Kỷ Dao Quang giống như người bình thường gặp quỷ , vội vàng gập lại, không xem nữa, không xem nữa.Trưa hôm đó, Kỷ Dao Quang vốn định tiếp tục livestream làm công kiếm tiền , kết quả bấm đốt ngón tay tính toán, có việc khác đến, vì vậy cũng không livestream.NgaCửa đạo quan bị gõ."Xin chào, đại sư có ở đó không?"Chưa thấy người, đã nghe thấy tiếng, Kỷ Dao Quang biết là ai."Tư phó cục trưởng, bình thường khá rảnh rỗi nhỉ."Kỷ Dao Quang nói.Tư Lâm mỉm cười, "Lần sau gặp tôi thì gọi là cục trưởng đi, gọi phó cục trưởng gì đó, nghe không hay."Kỷ Dao Quang cạn lời. "Cô tính được tôi sẽ đến?"Tư Lâm nhìn hai tách trà đã được chuẩn bị sẵn, đoán.Kỷ Dao Quang gật đầu, nói thẳng vào vấn đề, "Vậy có việc riêng gì sao?""Nói gì mà việc riêng với không việc riêng, quan hệ chúng ta như vậy , cô nói như thế khó nghe quá . Tôi đây là có việc muốn nhờ đại sư giúp đỡ."Tư Lâm cười nói."Tôi nói trước, tôi ra ngoài hành động , đều là giá cả rõ ràng đã được niêm yết , từ chối mặc cả ."Kỷ Dao Quang nói trước.Nếu Tư Lâm muốn cô làm việc miễn phí, đó là hoàn toàn không thể.Tư Lâm gật đầu, "Cô yên tâm, tôi biết cô còn nợ một đống nợ, sao có thể ' vắt cổ chày ra nước ' , mặt dày để cô làm việc miễn phí được.""Vậy được, anh nói đi."Kỷ Dao Quang nói.Tư Lâm nói: "Cô biết nhà ga Bắc Kinh Thị không?""Biết."Kỷ Dao Quang gật đầu, "Nhưng mà bên đó hơi xa, đã không còn nhiều tuyến tàu đi qua đó nữa, sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?""Ừ."Tư Lâm gật đầu, "Mặc dù khá xa, thời gian di chuyển sẽ kéo dài , nhưng vì giá cả rẻ hơn, vẫn có một số người chọn đi tàu hỏa, nhưng cách đây không lâu, chúng tôi nhận được yêu cầu hỗ trợ từ phía cảnh sát.""Hiện tại đã có mười người báo án, người nhà của họ sau khi vào nhà ga, đã biến mất."