Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1250
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Qua điện thoại, Dương Định Quốc lập tức đổ mồ hôi lạnh. Tuy rằng ông ta biết loại tranh giành này trong giới kinh doanh luôn giết người không thấy máu, nhưng ông ta không ngờ lại có thể đến mức này. Vào lúc này, Dương Định Quốc liền tập trung tâm trí, nói vào một chủ đề: "Chủ tịch Minh, tôi xin nói thẳng”"Gần đây, giới kinh doanh ở Dương Thành náo loạn quá, không cẩn thận nó sẽ ảnh hưởng đến sinh kế của người dân Dương Thành. "Chính phủ đã tổ chức một số cuộc họp và cuối cùng quyết định tổ chức một hội nghị xúc tiến đầu tư để xem liệu chúng ta có thể thu hút một số công ty nước ngoài chất lượng cao và các công ty nước ngoài tài trợ.' "Dĩ nhiên, những thương nhân có ý đồ xấu chắc chắn không được hoan nghênh ở Dương Thành.Tôi không biết chủ tịch Minh nghĩ thế nào?" Biểu hiện của Dương Định Quốc vẫn tôn tính như vậy, ngay cả khi nói chuyện qua điện thoại. Trước mặt người này, ông ta không dám tỏ ra bất kính. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rôi nói: “Ông Quốc, ông có ý kiến rất hay”“Cộng đồng doanh nghiệp ở Dương Thành thực sự cần tái hòa nhập một số nguồn lực, và tốt nhất là nên có những công ty chất lượng cao đầu tư. “Nếu như mọi người đã thảo luận rồi thì tôi ủng hộ." Dương Định Quốc do dự một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng Chủ tịch Minh, tôi có một mối lo!" “Nếu Hiệp hội doanh nghiệp được mở ra, tất cả những con rồng mạnh sẽ đến, và ngay cả mười gia tộc hàng đầu cũng sẽ cử người đến ngay!" “Chủ tịch Minh cũng biết rằng danh tính và chống lưng của những người này là ở đó.Tôi không đủ tư cách để đấu với họ chút nào!" "Vì vậy, tôi muốn Chủ tịch Minh làm cố vấn đầu tư cho Dương Thành, và để Chủ tịch Minh chịu toàn bộ trách nhiệm về công việc của Hiệp hội xúc tiến Đầu tư, như vậy có được không?”Dương Định Quốc lộ vẻ lo lắng, vì sợ rằng Bùi Nguyên Minh sẽ từ chối. Dù gì thì ông ta cũng biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nên để một người lớn như anh làm chuyên gia tư vấn quả thật là quá mức cần thiết. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, mới nói: "Hỗn loạn trong giới kinh doanh Dương Thành có liên quan rất nhiều đến tôi, việc này cứ giao cho tôi" “Tốt quá, nếu anh ra tay thì tôi có thể yên tâm rồi!" Dương Định Quốc thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên, thu hút đầu tư là điều tốt, nhưng có quá nhiều con rồng mạnh, nếu không ai có thể trấn áp chúng thì có thể khiến thị trường Dương Thành thêm hỗn loạn. Bây giờ Tổng giáo đầu tới giúp một tay với tư cách là một nhà tư vấn, Dương Định Quốc có thể ngủ yên. Bởi vì sự hiện diện của vị đại thân này nên bất
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Qua điện thoại, Dương Định Quốc lập tức đổ mồ hôi lạnh. Tuy rằng ông ta biết loại tranh giành này trong giới kinh doanh luôn giết người không thấy máu, nhưng ông ta không ngờ lại có thể đến mức này. Vào lúc này, Dương Định Quốc liền tập trung tâm trí, nói vào một chủ đề: "Chủ tịch Minh, tôi xin nói thẳng”
"Gần đây, giới kinh doanh ở Dương Thành náo loạn quá, không cẩn thận nó sẽ ảnh hưởng đến sinh kế của người dân Dương Thành. "Chính phủ đã tổ chức một số cuộc họp và cuối cùng quyết định tổ chức một hội nghị xúc tiến đầu tư để xem liệu chúng ta có thể thu hút một số công ty nước ngoài chất lượng cao và các công ty nước ngoài tài trợ.
' "Dĩ nhiên, những thương nhân có ý đồ xấu chắc chắn không được hoan nghênh ở Dương Thành.
Tôi không biết chủ tịch Minh nghĩ thế nào?" Biểu hiện của Dương Định Quốc vẫn tôn tính như vậy, ngay cả khi nói chuyện qua điện thoại. Trước mặt người này, ông ta không dám tỏ ra bất kính. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rôi nói: “Ông Quốc, ông có ý kiến rất hay”
“Cộng đồng doanh nghiệp ở Dương Thành thực sự cần tái hòa nhập một số nguồn lực, và tốt nhất là nên có những công ty chất lượng cao đầu tư. “Nếu như mọi người đã thảo luận rồi thì tôi ủng hộ." Dương Định Quốc do dự một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng Chủ tịch Minh, tôi có một mối lo!" “Nếu Hiệp hội doanh nghiệp được mở ra, tất cả những con rồng mạnh sẽ đến, và ngay cả mười gia tộc hàng đầu cũng sẽ cử người đến ngay!" “Chủ tịch Minh cũng biết rằng danh tính và chống lưng của những người này là ở đó.
Tôi không đủ tư cách để đấu với họ chút nào!" "Vì vậy, tôi muốn Chủ tịch Minh làm cố vấn đầu tư cho Dương Thành, và để Chủ tịch Minh chịu toàn bộ trách nhiệm về công việc của Hiệp hội xúc tiến Đầu tư, như vậy có được không?”
Dương Định Quốc lộ vẻ lo lắng, vì sợ rằng Bùi Nguyên Minh sẽ từ chối. Dù gì thì ông ta cũng biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nên để một người lớn như anh làm chuyên gia tư vấn quả thật là quá mức cần thiết. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, mới nói: "Hỗn loạn trong giới kinh doanh Dương Thành có liên quan rất nhiều đến tôi, việc này cứ giao cho tôi" “Tốt quá, nếu anh ra tay thì tôi có thể yên tâm rồi!" Dương Định Quốc thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên, thu hút đầu tư là điều tốt, nhưng có quá nhiều con rồng mạnh, nếu không ai có thể trấn áp chúng thì có thể khiến thị trường Dương Thành thêm hỗn loạn. Bây giờ Tổng giáo đầu tới giúp một tay với tư cách là một nhà tư vấn, Dương Định Quốc có thể ngủ yên. Bởi vì sự hiện diện của vị đại thân này nên bất
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Qua điện thoại, Dương Định Quốc lập tức đổ mồ hôi lạnh. Tuy rằng ông ta biết loại tranh giành này trong giới kinh doanh luôn giết người không thấy máu, nhưng ông ta không ngờ lại có thể đến mức này. Vào lúc này, Dương Định Quốc liền tập trung tâm trí, nói vào một chủ đề: "Chủ tịch Minh, tôi xin nói thẳng”"Gần đây, giới kinh doanh ở Dương Thành náo loạn quá, không cẩn thận nó sẽ ảnh hưởng đến sinh kế của người dân Dương Thành. "Chính phủ đã tổ chức một số cuộc họp và cuối cùng quyết định tổ chức một hội nghị xúc tiến đầu tư để xem liệu chúng ta có thể thu hút một số công ty nước ngoài chất lượng cao và các công ty nước ngoài tài trợ.' "Dĩ nhiên, những thương nhân có ý đồ xấu chắc chắn không được hoan nghênh ở Dương Thành.Tôi không biết chủ tịch Minh nghĩ thế nào?" Biểu hiện của Dương Định Quốc vẫn tôn tính như vậy, ngay cả khi nói chuyện qua điện thoại. Trước mặt người này, ông ta không dám tỏ ra bất kính. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rôi nói: “Ông Quốc, ông có ý kiến rất hay”“Cộng đồng doanh nghiệp ở Dương Thành thực sự cần tái hòa nhập một số nguồn lực, và tốt nhất là nên có những công ty chất lượng cao đầu tư. “Nếu như mọi người đã thảo luận rồi thì tôi ủng hộ." Dương Định Quốc do dự một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng Chủ tịch Minh, tôi có một mối lo!" “Nếu Hiệp hội doanh nghiệp được mở ra, tất cả những con rồng mạnh sẽ đến, và ngay cả mười gia tộc hàng đầu cũng sẽ cử người đến ngay!" “Chủ tịch Minh cũng biết rằng danh tính và chống lưng của những người này là ở đó.Tôi không đủ tư cách để đấu với họ chút nào!" "Vì vậy, tôi muốn Chủ tịch Minh làm cố vấn đầu tư cho Dương Thành, và để Chủ tịch Minh chịu toàn bộ trách nhiệm về công việc của Hiệp hội xúc tiến Đầu tư, như vậy có được không?”Dương Định Quốc lộ vẻ lo lắng, vì sợ rằng Bùi Nguyên Minh sẽ từ chối. Dù gì thì ông ta cũng biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nên để một người lớn như anh làm chuyên gia tư vấn quả thật là quá mức cần thiết. Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, mới nói: "Hỗn loạn trong giới kinh doanh Dương Thành có liên quan rất nhiều đến tôi, việc này cứ giao cho tôi" “Tốt quá, nếu anh ra tay thì tôi có thể yên tâm rồi!" Dương Định Quốc thở phào nhẹ nhõm. Tất nhiên, thu hút đầu tư là điều tốt, nhưng có quá nhiều con rồng mạnh, nếu không ai có thể trấn áp chúng thì có thể khiến thị trường Dương Thành thêm hỗn loạn. Bây giờ Tổng giáo đầu tới giúp một tay với tư cách là một nhà tư vấn, Dương Định Quốc có thể ngủ yên. Bởi vì sự hiện diện của vị đại thân này nên bất