Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 276: Chương 276

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi đi xem sao."Tư Lâm nói xong, định đi qua, kết quả bị Kỷ Dao Quang nắm lấy, "Đừng đi. Chúng ta đợi một chút , xem có chuyện gì xảy ra đã ."Cô đột nhiên có một suy nghĩ táo bạo, những người gặp chuyện trước đó, không phải lên nhầm tàu, mà giống như những người lúc này đang đứng ở đây , bị một thứ gì đó điều khiển dụ hoặc, trong lúc vô thức bị đưa đến đây .Đang đang đang.Một hồi chuông vang lên, tiếng tàu hỏa ầm ầm lao tới."Đây là âm thanh báo tàu vào ga, nhưng là được sử dụng cách đây mười năm. Hiện tại đã không còn nhà ga nào sử dụng nữa ."Tư Lâm cau mày, điều này chứng tỏ, sự việc lần này không phải do quỷ hồn gây án, rất có thể có người đứng sau mô phỏng chuyến tàu mười năm trước !Tàu dừng lại, những người đó xách vali lên tàu. Kỷ Dao Quang và Tư Lâm theo sát phía sau, ở nơi họ không nhìn thấy, có một người cũng lén lút lên tàu.Sau khi lên tàu, Kỷ Dao Quang cau mày, chỉ thấy trên tàu chật kín quỷ hồn .Nhìn trang phục của họ, rõ ràng là những người đã c.h.ế.t cách đây ba mươi năm trong sự kiện chuyến tàu bị trật đường ray rơi xuống vách núi không có một ai sống sót .Còn những người vừa lên tàu, hành động tự giác như những con rối , bị điều khiển , ngồi vào những chỗ trống. Kỷ Dao Quang và Tư Lâm cũng tìm hai chỗ trống ngồi xuống.Quỷ hồn bên cạnh nhìn họ, cười khẩy, "Ha ha ha, lại có người đến rồi, ba mươi năm rồi, đến bao giờ mới đến lượt chúng ta đầu thai đây.""Các ngươi nhỏ giọng thôi, đừng để bọn họ nghe thấy . Nếu để những người đó biết được, thì khả năng thời gian chờ đợi sẽ lại càng kéo dài .""Ồ ồ đúng đúng đúng."Kỷ Dao Quang nghe những quỷ hồn lời qua tiếng lại , cau mày.Tàu hỏa chạy dọc theo đường ray, cứ thế chạy mãi, không biết chạy bao lâu, cuối cùng đến bên bờ vực."Á!"Tiếng hét vang lên, Kỷ Dao Quang nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, tàu hỏa rung lắc dữ dội, sau đó, cứ thế mà rơi thẳng xuống vực !Giữa chừng, những người bình thường vừa lên tàu đột nhiên tỉnh lại giống như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị , còn chưa kịp làm rõ mình đang ở đâu, trước hết liền phát hiện mình sắp c.h.ế.t !Sự sợ hãi khi đối mặt cái ch.ết khiến họ mất hết lý trí cùng năng lực tự hỏi , chỉ còn hành động theo bản năng , họ la hét chạy tán loạn . Tàu hỏa vì hành động của họ mà càng rơi nhanh hơn.Nga"Dừng lại ! Tất cả bình tình một chút ! Đừng ai động đậy!"Kỷ Dao Quang hét lên, sau đó ném lá bùa trên tay ra ngoài, rơi chính xác vào mỗi người. 

"Tôi đi xem sao."

Tư Lâm nói xong, định đi qua, kết quả bị Kỷ Dao Quang nắm lấy, "Đừng đi. Chúng ta đợi một chút , xem có chuyện gì xảy ra đã ."

Cô đột nhiên có một suy nghĩ táo bạo, những người gặp chuyện trước đó, không phải lên nhầm tàu, mà giống như những người lúc này đang đứng ở đây , bị một thứ gì đó điều khiển dụ hoặc, trong lúc vô thức bị đưa đến đây .

Đang đang đang.

Một hồi chuông vang lên, tiếng tàu hỏa ầm ầm lao tới.

"Đây là âm thanh báo tàu vào ga, nhưng là được sử dụng cách đây mười năm. Hiện tại đã không còn nhà ga nào sử dụng nữa ."

Tư Lâm cau mày, điều này chứng tỏ, sự việc lần này không phải do quỷ hồn gây án, rất có thể có người đứng sau mô phỏng chuyến tàu mười năm trước !

Tàu dừng lại, những người đó xách vali lên tàu. Kỷ Dao Quang và Tư Lâm theo sát phía sau, ở nơi họ không nhìn thấy, có một người cũng lén lút lên tàu.

Sau khi lên tàu, Kỷ Dao Quang cau mày, chỉ thấy trên tàu chật kín quỷ hồn .

Nhìn trang phục của họ, rõ ràng là những người đã c.h.ế.t cách đây ba mươi năm trong sự kiện chuyến tàu bị trật đường ray rơi xuống vách núi không có một ai sống sót .

Còn những người vừa lên tàu, hành động tự giác như những con rối , bị điều khiển , ngồi vào những chỗ trống.

 

Kỷ Dao Quang và Tư Lâm cũng tìm hai chỗ trống ngồi xuống.

Quỷ hồn bên cạnh nhìn họ, cười khẩy, "Ha ha ha, lại có người đến rồi, ba mươi năm rồi, đến bao giờ mới đến lượt chúng ta đầu thai đây."

"Các ngươi nhỏ giọng thôi, đừng để bọn họ nghe thấy . Nếu để những người đó biết được, thì khả năng thời gian chờ đợi sẽ lại càng kéo dài ."

"Ồ ồ đúng đúng đúng."

Kỷ Dao Quang nghe những quỷ hồn lời qua tiếng lại , cau mày.

Tàu hỏa chạy dọc theo đường ray, cứ thế chạy mãi, không biết chạy bao lâu, cuối cùng đến bên bờ vực.

"Á!"

Tiếng hét vang lên, Kỷ Dao Quang nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, tàu hỏa rung lắc dữ dội, sau đó, cứ thế mà rơi thẳng xuống vực !

Giữa chừng, những người bình thường vừa lên tàu đột nhiên tỉnh lại giống như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị , còn chưa kịp làm rõ mình đang ở đâu, trước hết liền phát hiện mình sắp c.h.ế.t !

Sự sợ hãi khi đối mặt cái ch.ết khiến họ mất hết lý trí cùng năng lực tự hỏi , chỉ còn hành động theo bản năng , họ la hét chạy tán loạn . Tàu hỏa vì hành động của họ mà càng rơi nhanh hơn.

Nga

"Dừng lại ! Tất cả bình tình một chút ! Đừng ai động đậy!"

Kỷ Dao Quang hét lên, sau đó ném lá bùa trên tay ra ngoài, rơi chính xác vào mỗi người.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi đi xem sao."Tư Lâm nói xong, định đi qua, kết quả bị Kỷ Dao Quang nắm lấy, "Đừng đi. Chúng ta đợi một chút , xem có chuyện gì xảy ra đã ."Cô đột nhiên có một suy nghĩ táo bạo, những người gặp chuyện trước đó, không phải lên nhầm tàu, mà giống như những người lúc này đang đứng ở đây , bị một thứ gì đó điều khiển dụ hoặc, trong lúc vô thức bị đưa đến đây .Đang đang đang.Một hồi chuông vang lên, tiếng tàu hỏa ầm ầm lao tới."Đây là âm thanh báo tàu vào ga, nhưng là được sử dụng cách đây mười năm. Hiện tại đã không còn nhà ga nào sử dụng nữa ."Tư Lâm cau mày, điều này chứng tỏ, sự việc lần này không phải do quỷ hồn gây án, rất có thể có người đứng sau mô phỏng chuyến tàu mười năm trước !Tàu dừng lại, những người đó xách vali lên tàu. Kỷ Dao Quang và Tư Lâm theo sát phía sau, ở nơi họ không nhìn thấy, có một người cũng lén lút lên tàu.Sau khi lên tàu, Kỷ Dao Quang cau mày, chỉ thấy trên tàu chật kín quỷ hồn .Nhìn trang phục của họ, rõ ràng là những người đã c.h.ế.t cách đây ba mươi năm trong sự kiện chuyến tàu bị trật đường ray rơi xuống vách núi không có một ai sống sót .Còn những người vừa lên tàu, hành động tự giác như những con rối , bị điều khiển , ngồi vào những chỗ trống. Kỷ Dao Quang và Tư Lâm cũng tìm hai chỗ trống ngồi xuống.Quỷ hồn bên cạnh nhìn họ, cười khẩy, "Ha ha ha, lại có người đến rồi, ba mươi năm rồi, đến bao giờ mới đến lượt chúng ta đầu thai đây.""Các ngươi nhỏ giọng thôi, đừng để bọn họ nghe thấy . Nếu để những người đó biết được, thì khả năng thời gian chờ đợi sẽ lại càng kéo dài .""Ồ ồ đúng đúng đúng."Kỷ Dao Quang nghe những quỷ hồn lời qua tiếng lại , cau mày.Tàu hỏa chạy dọc theo đường ray, cứ thế chạy mãi, không biết chạy bao lâu, cuối cùng đến bên bờ vực."Á!"Tiếng hét vang lên, Kỷ Dao Quang nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, tàu hỏa rung lắc dữ dội, sau đó, cứ thế mà rơi thẳng xuống vực !Giữa chừng, những người bình thường vừa lên tàu đột nhiên tỉnh lại giống như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị , còn chưa kịp làm rõ mình đang ở đâu, trước hết liền phát hiện mình sắp c.h.ế.t !Sự sợ hãi khi đối mặt cái ch.ết khiến họ mất hết lý trí cùng năng lực tự hỏi , chỉ còn hành động theo bản năng , họ la hét chạy tán loạn . Tàu hỏa vì hành động của họ mà càng rơi nhanh hơn.Nga"Dừng lại ! Tất cả bình tình một chút ! Đừng ai động đậy!"Kỷ Dao Quang hét lên, sau đó ném lá bùa trên tay ra ngoài, rơi chính xác vào mỗi người. 

Chương 276: Chương 276