Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 305: Chương 305

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Haiz, rốt cuộc là xã hội này vẫn quá đáng sợ. Không thể đánh giá bất cứ điều gì , bất cứ người nào qua dáng vẻ bề ngoài .]Kỷ Dao Quang nhìn Vương Khải Lạc: "Anh yên tâm, không liên quan đến người khác, chỉ liên quan đến anh thôi. Cậu nam sinh mà anh đã đánh một trận ấy, sau đó có phải cậu ta ghi hận anh, cũng đã thử trả thù anh, nhưng đều không thành công, đúng không ?"Vương Khải Lạc gật đầu: "Đúng là như vậy, cậu ta còn nhỏ, chắc chắn không phải đối thủ của tôi, sao vậy, chẳng lẽ cậu ta lại muốn ra tay với tôi?""Đúng vậy." Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Anh có lẽ không biết , dù nhìn còn nhỏ như vậy anh cũng sẽ gặp hậu quả nghiêm trọng khi chọc giận cậu ta . Anh tưởng mình là đàn ông nên không có vấn đề gì lớn. Nhưng khi một người nảy sinh lòng trả thù, dù chỉ là một đứa trẻ, cũng là một chuyện rất đáng sợ. Huống chi ở một nơi bất chấp những chuẩn mực về đạo đức và coi thường những quy định của pháp luật như vậy , anh còn dùng suy nghĩ thông thường để đánh giá là đã phạm sai lầm lớn đấy ."Vương Khải Lạc nghe Kỷ Dao Quang nói mà mặt mày tái mét: "Ý cô là sao?"Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó thản nhiên nói: "Cậu ta sắp sửa đưa cha và ông nội đến, nói anh dẫn bạn học bắt nạt cậu ta, đánh cậu ta. Sau đó sẽ đưa anh đến đồn cảnh sát.""Tôi không có!" Vương Khải Lạc đập bàn, tức giận nói: "Tuy tôi thực sự có động tay, nhưng một lần là vì cậu ta bắt nạt cô giáo, còn một lần là vì cậu ta đánh người khác. Cho dù đến đồn cảnh sát, tôi cũng có lý, tôi có bằng chứng, tôi không tin!""Đúng vậy, anh nghĩ như vậy, cho nên c.h.ế.t càng nhanh, bởi vì trong đồn cảnh sát cũng có người của bọn họ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Vừa nghe Kỷ Dao Quang nói xong, Vương Khải Lạc lại ngẩn người."Sao có thể? Giữa ban ngày ban mặt, chẳng lẽ bọn họ muốn ép tôi nhận tội?"Vương Khải Lạc không thể tin nổi.[Chàng trai trẻ à, đã bảo rồi, cậu còn quá non và xanh!!][Người thanh niên này đúng là cuộc sống quá suôn sẻ , chưa từng có nhận thức chính xác về các thế lực có m.á.u mặt ở địa phương . Thông thường , ở những nơi xa xôi hẻo lánh , hay những nơi pháp luật không thể cai quản đến , sẽ có những người cậy quyền, cậy thế tác oai tác quái. Chỉ có anh không dám nghĩ đến , chứ không có họ không dám làm ! Ở cái xóm nhỏ như làng chúng tôi, dạo trước có mấy gã thanh niên ban đêm luân phiên cưỡng h.i.ế.p một cô gái. Sau đó, chỉ cần bỏ ra mười mấy vạn tệ là dàn xếp êm xuôi mọi chuyện. Bố mẹ cô gái muốn đi kiện cáo cũng chẳng thể bước chân ra khỏi làng. Đây chính là bài học từ người thật việc thật luôn đấy !]

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Haiz, rốt cuộc là xã hội này vẫn quá đáng sợ. Không thể đánh giá bất cứ điều gì , bất cứ người nào qua dáng vẻ bề ngoài .]Kỷ Dao Quang nhìn Vương Khải Lạc: "Anh yên tâm, không liên quan đến người khác, chỉ liên quan đến anh thôi. Cậu nam sinh mà anh đã đánh một trận ấy, sau đó có phải cậu ta ghi hận anh, cũng đã thử trả thù anh, nhưng đều không thành công, đúng không ?"Vương Khải Lạc gật đầu: "Đúng là như vậy, cậu ta còn nhỏ, chắc chắn không phải đối thủ của tôi, sao vậy, chẳng lẽ cậu ta lại muốn ra tay với tôi?""Đúng vậy." Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Anh có lẽ không biết , dù nhìn còn nhỏ như vậy anh cũng sẽ gặp hậu quả nghiêm trọng khi chọc giận cậu ta . Anh tưởng mình là đàn ông nên không có vấn đề gì lớn. Nhưng khi một người nảy sinh lòng trả thù, dù chỉ là một đứa trẻ, cũng là một chuyện rất đáng sợ. Huống chi ở một nơi bất chấp những chuẩn mực về đạo đức và coi thường những quy định của pháp luật như vậy , anh còn dùng suy nghĩ thông thường để đánh giá là đã phạm sai lầm lớn đấy ."Vương Khải Lạc nghe Kỷ Dao Quang nói mà mặt mày tái mét: "Ý cô là sao?"Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó thản nhiên nói: "Cậu ta sắp sửa đưa cha và ông nội đến, nói anh dẫn bạn học bắt nạt cậu ta, đánh cậu ta. Sau đó sẽ đưa anh đến đồn cảnh sát.""Tôi không có!" Vương Khải Lạc đập bàn, tức giận nói: "Tuy tôi thực sự có động tay, nhưng một lần là vì cậu ta bắt nạt cô giáo, còn một lần là vì cậu ta đánh người khác. Cho dù đến đồn cảnh sát, tôi cũng có lý, tôi có bằng chứng, tôi không tin!""Đúng vậy, anh nghĩ như vậy, cho nên c.h.ế.t càng nhanh, bởi vì trong đồn cảnh sát cũng có người của bọn họ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Vừa nghe Kỷ Dao Quang nói xong, Vương Khải Lạc lại ngẩn người."Sao có thể? Giữa ban ngày ban mặt, chẳng lẽ bọn họ muốn ép tôi nhận tội?"Vương Khải Lạc không thể tin nổi.[Chàng trai trẻ à, đã bảo rồi, cậu còn quá non và xanh!!][Người thanh niên này đúng là cuộc sống quá suôn sẻ , chưa từng có nhận thức chính xác về các thế lực có m.á.u mặt ở địa phương . Thông thường , ở những nơi xa xôi hẻo lánh , hay những nơi pháp luật không thể cai quản đến , sẽ có những người cậy quyền, cậy thế tác oai tác quái. Chỉ có anh không dám nghĩ đến , chứ không có họ không dám làm ! Ở cái xóm nhỏ như làng chúng tôi, dạo trước có mấy gã thanh niên ban đêm luân phiên cưỡng h.i.ế.p một cô gái. Sau đó, chỉ cần bỏ ra mười mấy vạn tệ là dàn xếp êm xuôi mọi chuyện. Bố mẹ cô gái muốn đi kiện cáo cũng chẳng thể bước chân ra khỏi làng. Đây chính là bài học từ người thật việc thật luôn đấy !]

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Haiz, rốt cuộc là xã hội này vẫn quá đáng sợ. Không thể đánh giá bất cứ điều gì , bất cứ người nào qua dáng vẻ bề ngoài .]Kỷ Dao Quang nhìn Vương Khải Lạc: "Anh yên tâm, không liên quan đến người khác, chỉ liên quan đến anh thôi. Cậu nam sinh mà anh đã đánh một trận ấy, sau đó có phải cậu ta ghi hận anh, cũng đã thử trả thù anh, nhưng đều không thành công, đúng không ?"Vương Khải Lạc gật đầu: "Đúng là như vậy, cậu ta còn nhỏ, chắc chắn không phải đối thủ của tôi, sao vậy, chẳng lẽ cậu ta lại muốn ra tay với tôi?""Đúng vậy." Kỷ Dao Quang tiếp tục nói: "Anh có lẽ không biết , dù nhìn còn nhỏ như vậy anh cũng sẽ gặp hậu quả nghiêm trọng khi chọc giận cậu ta . Anh tưởng mình là đàn ông nên không có vấn đề gì lớn. Nhưng khi một người nảy sinh lòng trả thù, dù chỉ là một đứa trẻ, cũng là một chuyện rất đáng sợ. Huống chi ở một nơi bất chấp những chuẩn mực về đạo đức và coi thường những quy định của pháp luật như vậy , anh còn dùng suy nghĩ thông thường để đánh giá là đã phạm sai lầm lớn đấy ."Vương Khải Lạc nghe Kỷ Dao Quang nói mà mặt mày tái mét: "Ý cô là sao?"Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó thản nhiên nói: "Cậu ta sắp sửa đưa cha và ông nội đến, nói anh dẫn bạn học bắt nạt cậu ta, đánh cậu ta. Sau đó sẽ đưa anh đến đồn cảnh sát.""Tôi không có!" Vương Khải Lạc đập bàn, tức giận nói: "Tuy tôi thực sự có động tay, nhưng một lần là vì cậu ta bắt nạt cô giáo, còn một lần là vì cậu ta đánh người khác. Cho dù đến đồn cảnh sát, tôi cũng có lý, tôi có bằng chứng, tôi không tin!""Đúng vậy, anh nghĩ như vậy, cho nên c.h.ế.t càng nhanh, bởi vì trong đồn cảnh sát cũng có người của bọn họ." Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.Vừa nghe Kỷ Dao Quang nói xong, Vương Khải Lạc lại ngẩn người."Sao có thể? Giữa ban ngày ban mặt, chẳng lẽ bọn họ muốn ép tôi nhận tội?"Vương Khải Lạc không thể tin nổi.[Chàng trai trẻ à, đã bảo rồi, cậu còn quá non và xanh!!][Người thanh niên này đúng là cuộc sống quá suôn sẻ , chưa từng có nhận thức chính xác về các thế lực có m.á.u mặt ở địa phương . Thông thường , ở những nơi xa xôi hẻo lánh , hay những nơi pháp luật không thể cai quản đến , sẽ có những người cậy quyền, cậy thế tác oai tác quái. Chỉ có anh không dám nghĩ đến , chứ không có họ không dám làm ! Ở cái xóm nhỏ như làng chúng tôi, dạo trước có mấy gã thanh niên ban đêm luân phiên cưỡng h.i.ế.p một cô gái. Sau đó, chỉ cần bỏ ra mười mấy vạn tệ là dàn xếp êm xuôi mọi chuyện. Bố mẹ cô gái muốn đi kiện cáo cũng chẳng thể bước chân ra khỏi làng. Đây chính là bài học từ người thật việc thật luôn đấy !]

Chương 305: Chương 305