Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 41: Chương 41
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Mọi người vừa mới vui vẻ vì được ăn vịt nướng, ngày hôm sau chủ quán thông báo sẽ nghỉ hai ngày cuối tháng. Giấy cũng dán ở cửa rồi thì họ phải làm sao. Hàng ngày ăn cơm Đàm Gia quen rồi, một ngày không ăn đã không chịu được chứ đừng nói hai ngày.Vậy nên những ngày gần nghỉ khách đến đông hơn thường ngày. Ngày cuối cùng mãi đến tối muộn mới xong việc. Nguyên liệu thức ăn hết sạch không còn thừa chút nào, cho dù là của cơm rang cũng không còn.Đàm Đàmmuốn làm lễ 100 ngày cho ông ngoại, thời gian còn lại thì dọn dẹp một phòng cho Cố Thần Vũ đến ở. Vì ông Trầm và ông Khổng đều thân quen với cô và ông Vạn, thêm Cố Thần Vũ và Cao Văn cũng hay lui tới cho đồ, cô làm một mâm cơm mời mọi người tới ăn cùng cho vui.Vân Mộng Hạ VũTối hôm đó Cố Thần Vũ và Cao Văn đến đưa giỏ trái cây và bánh cho tiểu Đào, còn có hai ly trà sữa hai vị của hai người thích. Anh Đào thấy vậy cười vui vẻ cảm ơn, không chờ được đã cắm ống hút uống luôn.Đàm Đàmđứng trong bếp nấu ăn, hương thơm theo gió lan ra bên ngoài. Cố Thần Vũ đi vào hỏi cô có uống không, Đàm Đàmnói mình uống sau nhờ anh cất vào tủ lạnh dùm.Ba người trẻ còn lại thay nhau sắp đồ ăn lên, trên bàn gỗ bày biện đa dạng món ăn, Trầm đạo là người mê ăn uống, vừa nhìn vào đã nhận ra điều kì diệu của bàn ăn này.“Tiểu Đàm ơi ông không ngờ cháu còn có tay nghề cấp bậc đại sư như vậy. Tám đại trường phái ẩm thực đều đang hiện diện trên bàn gỗ mộc mạc, nhưng ý nghĩa đằng sau lại không hề đơn giản. Để ông thử kể xem đúng không. Cá chép chua ngọt của Sơn Đông, đậu phụ ma bà Tứ Xuyên, cua hấp vi cá Quảng Đông, đầu sư tử hầm Giang Tô, tôm đầu rồng đuôi phụng Phúc Kiến, gà ăn mày Chiết Giang, sườn heo cay gừng Hồ Nam, bồ câu hầm Hoàng Sơn của An Huy. Lần trước ông mới chỉ ăn được 5 trường phái của đại sư phụ Hoa Ảnh Các làm. Phải gọi là như được bước qua hương vị khắp giang nam cõi bắc. Không ngờ cháu có thể nấu cả 8 trường phái. Hôm nay ông xem như được hưởng lộc rồi.”Mọi người không ngờ bàn ăn tám món lại có ý nghĩa to lớn như vậy. Cao Văn chỉ biết tròn mắt nhìn món nào cũng bày biện trang trí đẹp mắt, không hề thua kém bất kỳ nhà hàng nổi tiếng nào.“Vào những ngày có ý nghĩa lớn như vậy nhà cháu đều nấu bàn 8 món khác nhau. Mời mọi người thưởng thức. Ba ông uống ăn cua hấp vi cá trước cho ấm bụng nhé.”Đàm Đàmmúc ba bát mời ba ông dùng. Sau đó mời mỗi người ly rượu bắt đầu bữa tiệc.Cao Văn từ nãy đến giờ nhìn cá chép chua ngọt đến mức mắt không rời đi. Con cá cong đuôi ngẩng cổ như đang bơi lội dưới nước vậy. Làm sao có thể tạo được hình dạng như thế.Nhìn thịt cá chiên vàng giòn phủ nước sốt chua ngọt đỏ cam đẹp mắt. Miệng còn ngậm bông hoa nhỏ sinh động được tỉa từ cà rốt. Hình thức bắt mắt nhìn thôi đã thấy ngon miệng.Lấy đũa tách thịt cá, nước sốt vẫn giữ lại trên da. Khi cho vào miệng cảm nhận được độ chua ngọt đặc trưng của giấm và đường, thoang thoảng mùi rượu gạo. Da cá bên ngoài giòn tan bên trong mềm mại, vị ngọt dịu nhẹ thơm mùi thịt cá rất dễ chịu. Trời ơi ngon quá đi.
Mọi người vừa mới vui vẻ vì được ăn vịt nướng, ngày hôm sau chủ quán thông báo sẽ nghỉ hai ngày cuối tháng. Giấy cũng dán ở cửa rồi thì họ phải làm sao. Hàng ngày ăn cơm Đàm Gia quen rồi, một ngày không ăn đã không chịu được chứ đừng nói hai ngày.
Vậy nên những ngày gần nghỉ khách đến đông hơn thường ngày. Ngày cuối cùng mãi đến tối muộn mới xong việc. Nguyên liệu thức ăn hết sạch không còn thừa chút nào, cho dù là của cơm rang cũng không còn.
Đàm Đàmmuốn làm lễ 100 ngày cho ông ngoại, thời gian còn lại thì dọn dẹp một phòng cho Cố Thần Vũ đến ở. Vì ông Trầm và ông Khổng đều thân quen với cô và ông Vạn, thêm Cố Thần Vũ và Cao Văn cũng hay lui tới cho đồ, cô làm một mâm cơm mời mọi người tới ăn cùng cho vui.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tối hôm đó Cố Thần Vũ và Cao Văn đến đưa giỏ trái cây và bánh cho tiểu Đào, còn có hai ly trà sữa hai vị của hai người thích. Anh Đào thấy vậy cười vui vẻ cảm ơn, không chờ được đã cắm ống hút uống luôn.
Đàm Đàmđứng trong bếp nấu ăn, hương thơm theo gió lan ra bên ngoài. Cố Thần Vũ đi vào hỏi cô có uống không, Đàm Đàmnói mình uống sau nhờ anh cất vào tủ lạnh dùm.
Ba người trẻ còn lại thay nhau sắp đồ ăn lên, trên bàn gỗ bày biện đa dạng món ăn, Trầm đạo là người mê ăn uống, vừa nhìn vào đã nhận ra điều kì diệu của bàn ăn này.
“Tiểu Đàm ơi ông không ngờ cháu còn có tay nghề cấp bậc đại sư như vậy. Tám đại trường phái ẩm thực đều đang hiện diện trên bàn gỗ mộc mạc, nhưng ý nghĩa đằng sau lại không hề đơn giản. Để ông thử kể xem đúng không. Cá chép chua ngọt của Sơn Đông, đậu phụ ma bà Tứ Xuyên, cua hấp vi cá Quảng Đông, đầu sư tử hầm Giang Tô, tôm đầu rồng đuôi phụng Phúc Kiến, gà ăn mày Chiết Giang, sườn heo cay gừng Hồ Nam, bồ câu hầm Hoàng Sơn của An Huy. Lần trước ông mới chỉ ăn được 5 trường phái của đại sư phụ Hoa Ảnh Các làm. Phải gọi là như được bước qua hương vị khắp giang nam cõi bắc. Không ngờ cháu có thể nấu cả 8 trường phái. Hôm nay ông xem như được hưởng lộc rồi.”
Mọi người không ngờ bàn ăn tám món lại có ý nghĩa to lớn như vậy. Cao Văn chỉ biết tròn mắt nhìn món nào cũng bày biện trang trí đẹp mắt, không hề thua kém bất kỳ nhà hàng nổi tiếng nào.
“Vào những ngày có ý nghĩa lớn như vậy nhà cháu đều nấu bàn 8 món khác nhau. Mời mọi người thưởng thức. Ba ông uống ăn cua hấp vi cá trước cho ấm bụng nhé.”
Đàm Đàmmúc ba bát mời ba ông dùng. Sau đó mời mỗi người ly rượu bắt đầu bữa tiệc.
Cao Văn từ nãy đến giờ nhìn cá chép chua ngọt đến mức mắt không rời đi. Con cá cong đuôi ngẩng cổ như đang bơi lội dưới nước vậy. Làm sao có thể tạo được hình dạng như thế.
Nhìn thịt cá chiên vàng giòn phủ nước sốt chua ngọt đỏ cam đẹp mắt. Miệng còn ngậm bông hoa nhỏ sinh động được tỉa từ cà rốt. Hình thức bắt mắt nhìn thôi đã thấy ngon miệng.
Lấy đũa tách thịt cá, nước sốt vẫn giữ lại trên da. Khi cho vào miệng cảm nhận được độ chua ngọt đặc trưng của giấm và đường, thoang thoảng mùi rượu gạo. Da cá bên ngoài giòn tan bên trong mềm mại, vị ngọt dịu nhẹ thơm mùi thịt cá rất dễ chịu. Trời ơi ngon quá đi.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Mọi người vừa mới vui vẻ vì được ăn vịt nướng, ngày hôm sau chủ quán thông báo sẽ nghỉ hai ngày cuối tháng. Giấy cũng dán ở cửa rồi thì họ phải làm sao. Hàng ngày ăn cơm Đàm Gia quen rồi, một ngày không ăn đã không chịu được chứ đừng nói hai ngày.Vậy nên những ngày gần nghỉ khách đến đông hơn thường ngày. Ngày cuối cùng mãi đến tối muộn mới xong việc. Nguyên liệu thức ăn hết sạch không còn thừa chút nào, cho dù là của cơm rang cũng không còn.Đàm Đàmmuốn làm lễ 100 ngày cho ông ngoại, thời gian còn lại thì dọn dẹp một phòng cho Cố Thần Vũ đến ở. Vì ông Trầm và ông Khổng đều thân quen với cô và ông Vạn, thêm Cố Thần Vũ và Cao Văn cũng hay lui tới cho đồ, cô làm một mâm cơm mời mọi người tới ăn cùng cho vui.Vân Mộng Hạ VũTối hôm đó Cố Thần Vũ và Cao Văn đến đưa giỏ trái cây và bánh cho tiểu Đào, còn có hai ly trà sữa hai vị của hai người thích. Anh Đào thấy vậy cười vui vẻ cảm ơn, không chờ được đã cắm ống hút uống luôn.Đàm Đàmđứng trong bếp nấu ăn, hương thơm theo gió lan ra bên ngoài. Cố Thần Vũ đi vào hỏi cô có uống không, Đàm Đàmnói mình uống sau nhờ anh cất vào tủ lạnh dùm.Ba người trẻ còn lại thay nhau sắp đồ ăn lên, trên bàn gỗ bày biện đa dạng món ăn, Trầm đạo là người mê ăn uống, vừa nhìn vào đã nhận ra điều kì diệu của bàn ăn này.“Tiểu Đàm ơi ông không ngờ cháu còn có tay nghề cấp bậc đại sư như vậy. Tám đại trường phái ẩm thực đều đang hiện diện trên bàn gỗ mộc mạc, nhưng ý nghĩa đằng sau lại không hề đơn giản. Để ông thử kể xem đúng không. Cá chép chua ngọt của Sơn Đông, đậu phụ ma bà Tứ Xuyên, cua hấp vi cá Quảng Đông, đầu sư tử hầm Giang Tô, tôm đầu rồng đuôi phụng Phúc Kiến, gà ăn mày Chiết Giang, sườn heo cay gừng Hồ Nam, bồ câu hầm Hoàng Sơn của An Huy. Lần trước ông mới chỉ ăn được 5 trường phái của đại sư phụ Hoa Ảnh Các làm. Phải gọi là như được bước qua hương vị khắp giang nam cõi bắc. Không ngờ cháu có thể nấu cả 8 trường phái. Hôm nay ông xem như được hưởng lộc rồi.”Mọi người không ngờ bàn ăn tám món lại có ý nghĩa to lớn như vậy. Cao Văn chỉ biết tròn mắt nhìn món nào cũng bày biện trang trí đẹp mắt, không hề thua kém bất kỳ nhà hàng nổi tiếng nào.“Vào những ngày có ý nghĩa lớn như vậy nhà cháu đều nấu bàn 8 món khác nhau. Mời mọi người thưởng thức. Ba ông uống ăn cua hấp vi cá trước cho ấm bụng nhé.”Đàm Đàmmúc ba bát mời ba ông dùng. Sau đó mời mỗi người ly rượu bắt đầu bữa tiệc.Cao Văn từ nãy đến giờ nhìn cá chép chua ngọt đến mức mắt không rời đi. Con cá cong đuôi ngẩng cổ như đang bơi lội dưới nước vậy. Làm sao có thể tạo được hình dạng như thế.Nhìn thịt cá chiên vàng giòn phủ nước sốt chua ngọt đỏ cam đẹp mắt. Miệng còn ngậm bông hoa nhỏ sinh động được tỉa từ cà rốt. Hình thức bắt mắt nhìn thôi đã thấy ngon miệng.Lấy đũa tách thịt cá, nước sốt vẫn giữ lại trên da. Khi cho vào miệng cảm nhận được độ chua ngọt đặc trưng của giấm và đường, thoang thoảng mùi rượu gạo. Da cá bên ngoài giòn tan bên trong mềm mại, vị ngọt dịu nhẹ thơm mùi thịt cá rất dễ chịu. Trời ơi ngon quá đi.