Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 46: Chương 46

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Khổng đạo bưng bát rượu lên mở đầu phát biểu, ngồi bên cạnh ông là nam chính Cố Thần Vũ và tam đại ảnh hậu Gia Mẫn đóng vai mẹ của nam chính. Nói chung một bàn nhìn vào toàn là gương mặt gạo cội, Sơ Ảnh được xem như vai vế kém nhất trong đây.Cô nhìn lát cá được thái mỏng với một đường dao, thớ thịt xen kẽ mới chỉ nhìn vào đã thấy ngon miệng. Sau khi nhúng vào nước lẩu cay, thịt cá thấm gia vị đậm đà cay cay, tươi ngọt đầy hương.Vân Mộng Hạ Vũ“Ngon quá. Đầu bếp có đao pháp thật tốt, lát cá thái mỏng không hề thua kém cửa hàng sashimi nào cả. Nước lẩu cay tê đậm đà, không dầu cũng không khó chịu. Ăn vào chỉ muốn ăn tiếp.”“Cô rất thích nước lẩu không cay. Thịt cừu thái lát dày vừa đủ, nhúng vào lẩu thơm lừng hương liệu. Thịt vai như muốn tan ra trong miệng, phần bắp và m.ô.n.g cừu thì dai giòn ngon miệng. Uống nước thấy ấm bụng dễ chịu, trong miệng cũng toàn hương thơm. Lẩu ở đây làm rất đặc biệt.”“Trời ơi viên sụn heo đúng là chân ái của lẩu cừu. Ăn vào giòn dai ngấm nước lẩu, chấm thêm nước chấm dầu mè cay. Hu hu hu ngon quá.”Những người đến ăn ngồi trong phòng, theo gió mùi thơm của lẩu bay vào thơm nức mũi. Nhìn những miếng thịt cừu tươi ngon ngập trong sốt cùng với gương mặt thỏa mãn của người đang ăn. Không ít người nhìn theo mà nuốt nước miếng, có người còn tự động há miệng lúc nào không hay.Không khí tối hôm nay tại Đàm Gia chia làm hai thái cực rõ rệt. Một là oán khí ngập trời cùng ánh mắt tủi thân của khách ngồi trong phòng. Hai là trường phái nhộn nhịp cười nói vui vẻ thưởng thức món ăn thỏa mãn khen ngợi.Cũng giống như tiệc đóng máy của đoàn trước, trên Hoành Điếm Trạm lại có bài bán thảm. Họ còn miêu tả chi tiết hương vị và màu sắc món ăn như thế nào, đến nỗi những người không đến cũng cảm thấy thèm. Tuy nhiên ảnh chụp không có, đều mơ màng tự tưởng tượng trong đầu.Nhưng không cần họ vắt óc suy nghĩ, nữ diễn viên đỉnh lưu tiểu hoa Sơ Ảnh tối hôm đó đăng dòng trạng thái mới trên weibo. Bài viết chúc mừng bộ phim đóng máy thành công, đăng vài bức ảnh có không khí vui vẻ lên.Trong đó có 2 bức ảnh ở Đàm Gia. Một là bàn ăn màu sắc đẹp mắt, khói lẩu đang tỏa hương thơm. Hai là không gian bên ngoài sân của đoàn làm phim. Dù chỉ nhìn ảnh nhưng vẫn có thể cảm nhận phần nào không khí náo nhiệt khi ấy.[Mị nhớ không lầm lần trước đã nhìn thấy bàn ăn thế này ở đâu rồi. Cái não cá vàng của mị đã quên mất tiêu rồi. Để bình luận ở đây nếu nhớ sẽ quay lại. Cơ mà nhìn bàn ăn này hấp dẫn quá.][Lầu trên không cần suy nghĩ nữa. Chính là Đàm Gia mới đóng máy đoàn phim Công Lược Nam Chính đó. Nhưng mà lần trước là vịt quay, lần này là lẩu. Ta nói nhìn nồi lẩu kìa, muốn chảy nước miếng.][Không ai để ý đến các món ăn để nhúng lẩu à. Hãy nhìn lát cá được cắt mỏng và thịt cừu được bày thành hình hoa mẫu đơn kìa. Trời ơi nhìn đẹp mắt quá. Muốn ăn quá đi anh em…]

Khổng đạo bưng bát rượu lên mở đầu phát biểu, ngồi bên cạnh ông là nam chính Cố Thần Vũ và tam đại ảnh hậu Gia Mẫn đóng vai mẹ của nam chính. Nói chung một bàn nhìn vào toàn là gương mặt gạo cội, Sơ Ảnh được xem như vai vế kém nhất trong đây.

Cô nhìn lát cá được thái mỏng với một đường dao, thớ thịt xen kẽ mới chỉ nhìn vào đã thấy ngon miệng. Sau khi nhúng vào nước lẩu cay, thịt cá thấm gia vị đậm đà cay cay, tươi ngọt đầy hương.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ngon quá. Đầu bếp có đao pháp thật tốt, lát cá thái mỏng không hề thua kém cửa hàng sashimi nào cả. Nước lẩu cay tê đậm đà, không dầu cũng không khó chịu. Ăn vào chỉ muốn ăn tiếp.”

“Cô rất thích nước lẩu không cay. Thịt cừu thái lát dày vừa đủ, nhúng vào lẩu thơm lừng hương liệu. Thịt vai như muốn tan ra trong miệng, phần bắp và m.ô.n.g cừu thì dai giòn ngon miệng. Uống nước thấy ấm bụng dễ chịu, trong miệng cũng toàn hương thơm. Lẩu ở đây làm rất đặc biệt.”

“Trời ơi viên sụn heo đúng là chân ái của lẩu cừu. Ăn vào giòn dai ngấm nước lẩu, chấm thêm nước chấm dầu mè cay. Hu hu hu ngon quá.”

Những người đến ăn ngồi trong phòng, theo gió mùi thơm của lẩu bay vào thơm nức mũi. Nhìn những miếng thịt cừu tươi ngon ngập trong sốt cùng với gương mặt thỏa mãn của người đang ăn. Không ít người nhìn theo mà nuốt nước miếng, có người còn tự động há miệng lúc nào không hay.

Không khí tối hôm nay tại Đàm Gia chia làm hai thái cực rõ rệt. Một là oán khí ngập trời cùng ánh mắt tủi thân của khách ngồi trong phòng. Hai là trường phái nhộn nhịp cười nói vui vẻ thưởng thức món ăn thỏa mãn khen ngợi.

Cũng giống như tiệc đóng máy của đoàn trước, trên Hoành Điếm Trạm lại có bài bán thảm. Họ còn miêu tả chi tiết hương vị và màu sắc món ăn như thế nào, đến nỗi những người không đến cũng cảm thấy thèm. Tuy nhiên ảnh chụp không có, đều mơ màng tự tưởng tượng trong đầu.

Nhưng không cần họ vắt óc suy nghĩ, nữ diễn viên đỉnh lưu tiểu hoa Sơ Ảnh tối hôm đó đăng dòng trạng thái mới trên weibo. Bài viết chúc mừng bộ phim đóng máy thành công, đăng vài bức ảnh có không khí vui vẻ lên.

Trong đó có 2 bức ảnh ở Đàm Gia. Một là bàn ăn màu sắc đẹp mắt, khói lẩu đang tỏa hương thơm. Hai là không gian bên ngoài sân của đoàn làm phim. Dù chỉ nhìn ảnh nhưng vẫn có thể cảm nhận phần nào không khí náo nhiệt khi ấy.

[Mị nhớ không lầm lần trước đã nhìn thấy bàn ăn thế này ở đâu rồi. Cái não cá vàng của mị đã quên mất tiêu rồi. Để bình luận ở đây nếu nhớ sẽ quay lại. Cơ mà nhìn bàn ăn này hấp dẫn quá.]

[Lầu trên không cần suy nghĩ nữa. Chính là Đàm Gia mới đóng máy đoàn phim Công Lược Nam Chính đó. Nhưng mà lần trước là vịt quay, lần này là lẩu. Ta nói nhìn nồi lẩu kìa, muốn chảy nước miếng.]

[Không ai để ý đến các món ăn để nhúng lẩu à. Hãy nhìn lát cá được cắt mỏng và thịt cừu được bày thành hình hoa mẫu đơn kìa. Trời ơi nhìn đẹp mắt quá. Muốn ăn quá đi anh em…]

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Khổng đạo bưng bát rượu lên mở đầu phát biểu, ngồi bên cạnh ông là nam chính Cố Thần Vũ và tam đại ảnh hậu Gia Mẫn đóng vai mẹ của nam chính. Nói chung một bàn nhìn vào toàn là gương mặt gạo cội, Sơ Ảnh được xem như vai vế kém nhất trong đây.Cô nhìn lát cá được thái mỏng với một đường dao, thớ thịt xen kẽ mới chỉ nhìn vào đã thấy ngon miệng. Sau khi nhúng vào nước lẩu cay, thịt cá thấm gia vị đậm đà cay cay, tươi ngọt đầy hương.Vân Mộng Hạ Vũ“Ngon quá. Đầu bếp có đao pháp thật tốt, lát cá thái mỏng không hề thua kém cửa hàng sashimi nào cả. Nước lẩu cay tê đậm đà, không dầu cũng không khó chịu. Ăn vào chỉ muốn ăn tiếp.”“Cô rất thích nước lẩu không cay. Thịt cừu thái lát dày vừa đủ, nhúng vào lẩu thơm lừng hương liệu. Thịt vai như muốn tan ra trong miệng, phần bắp và m.ô.n.g cừu thì dai giòn ngon miệng. Uống nước thấy ấm bụng dễ chịu, trong miệng cũng toàn hương thơm. Lẩu ở đây làm rất đặc biệt.”“Trời ơi viên sụn heo đúng là chân ái của lẩu cừu. Ăn vào giòn dai ngấm nước lẩu, chấm thêm nước chấm dầu mè cay. Hu hu hu ngon quá.”Những người đến ăn ngồi trong phòng, theo gió mùi thơm của lẩu bay vào thơm nức mũi. Nhìn những miếng thịt cừu tươi ngon ngập trong sốt cùng với gương mặt thỏa mãn của người đang ăn. Không ít người nhìn theo mà nuốt nước miếng, có người còn tự động há miệng lúc nào không hay.Không khí tối hôm nay tại Đàm Gia chia làm hai thái cực rõ rệt. Một là oán khí ngập trời cùng ánh mắt tủi thân của khách ngồi trong phòng. Hai là trường phái nhộn nhịp cười nói vui vẻ thưởng thức món ăn thỏa mãn khen ngợi.Cũng giống như tiệc đóng máy của đoàn trước, trên Hoành Điếm Trạm lại có bài bán thảm. Họ còn miêu tả chi tiết hương vị và màu sắc món ăn như thế nào, đến nỗi những người không đến cũng cảm thấy thèm. Tuy nhiên ảnh chụp không có, đều mơ màng tự tưởng tượng trong đầu.Nhưng không cần họ vắt óc suy nghĩ, nữ diễn viên đỉnh lưu tiểu hoa Sơ Ảnh tối hôm đó đăng dòng trạng thái mới trên weibo. Bài viết chúc mừng bộ phim đóng máy thành công, đăng vài bức ảnh có không khí vui vẻ lên.Trong đó có 2 bức ảnh ở Đàm Gia. Một là bàn ăn màu sắc đẹp mắt, khói lẩu đang tỏa hương thơm. Hai là không gian bên ngoài sân của đoàn làm phim. Dù chỉ nhìn ảnh nhưng vẫn có thể cảm nhận phần nào không khí náo nhiệt khi ấy.[Mị nhớ không lầm lần trước đã nhìn thấy bàn ăn thế này ở đâu rồi. Cái não cá vàng của mị đã quên mất tiêu rồi. Để bình luận ở đây nếu nhớ sẽ quay lại. Cơ mà nhìn bàn ăn này hấp dẫn quá.][Lầu trên không cần suy nghĩ nữa. Chính là Đàm Gia mới đóng máy đoàn phim Công Lược Nam Chính đó. Nhưng mà lần trước là vịt quay, lần này là lẩu. Ta nói nhìn nồi lẩu kìa, muốn chảy nước miếng.][Không ai để ý đến các món ăn để nhúng lẩu à. Hãy nhìn lát cá được cắt mỏng và thịt cừu được bày thành hình hoa mẫu đơn kìa. Trời ơi nhìn đẹp mắt quá. Muốn ăn quá đi anh em…]

Chương 46: Chương 46