Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 322: Chương 322
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Hiểu Hà cười lạnh, không trả lời bố mẹ Ngô Đình, chỉ nhìn cảnh sát, rất bình tĩnh nói : "Người là do tôi giết, tôi nhận, đưa tôi đi đi."Triệu Hiểu Hà giống như cũng biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này , lúc trước làm giãy giụa chỉ là sự phản kháng cuối cùng của cô ta .Có điều , cho đến tận lúc này , vẫn không có bất kỳ một biểu cảm nào trên gương mặt của cô ta đủ để có thể khiến cho người ta biết rằng cô ta còn có chút lương tâm , còn biết sám hối vì hành động của mình.Khi bị đưa đi, Triệu Hiểu Hà còn quay đầu nhìn Hạ Sơ, ánh mắt đó khiến người ta sợ hãi.[A a a, người phụ nữ này là kẻ điên sao, ánh mắt này của cô ta, chẳng lẽ còn muốn trả thù?][Đáng sợ quá, nhất định phải phạt tử hình, nếu thả ra, chẳng phải sẽ gây họa cho gia đình cô gái đã ch.ế.t và cô gái Hạ Sơ này hay sao ?][Mọi người yên tâm , người phụ nữ này phạm tội g.i.ế.t người, không thoát được đâu , nặng thì tử hình , nhẹ cũng chung thân. Dù sao cũng là một mạng người , sao có thể chỉ trả giá mấy năm tù giam có thời hạn là xong được chứ .]Sau khi mọi người đi rồi, mẹ Hạ dìu Hạ Sơ: "Sơ Sơ, may mà con không sao, nếu con xảy ra chuyện gì, mẹ biết làm sao đây." Hạ Sơ cũng nghĩ như vậy, nghĩ đến việc mình đã ở riêng với kẻ g.i.ế.t người trong thời gian dài như vậy, cô liền nổi da gà."Đại sư, cảm ơn cô." Hạ Sơ nhìn vào ống kính, nghiêm túc nói với Kỷ Dao Quang."Không cần khách sáo." Kỷ Dao Quang nói: "Trước đây cô không phải bị mộng du, mà là do hồn phách của Ngô Đình điều khiển cô, muốn cô giúp cô ấy điều tra rõ sự thật. Muốn cô giúp cô ấy về nhà , về bên bố mẹ cô ấy .""Bây giờ cô ấy đã gặp được bố mẹ, hơn nữa sự thật đã được phơi bày, sau này cô sẽ không xuất hiện ở trước cửa hàng tạp hoá khi tỉnh giấc nữa ."Hạ Sơ ngẩn người, lại nói lời cảm ơn, đồng thời trong lòng có chút sợ hãi.Hôm nay nếu không gặp được Kỷ Dao Quang, cô không chắc Ngô Đình có vì nóng lòng sốt ruột mà điều khiển cơ thể cô đi tìm t.h.i t.h.ể của cô ấy hay không , phơi bày chân tướng về cái ch.ế.t của cô ấy , nhưng việc chưa thành lại bị Triệu Hiểu Hà phát hiện, sau đó ngay cả cô cũng cùng xuống đó chơi với cô ấy , biết đâu hai người còn được nằm chung trong một cái bao . Không thể không nói, Hạ Sơ đã đoán đúng.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Hiểu Hà cười lạnh, không trả lời bố mẹ Ngô Đình, chỉ nhìn cảnh sát, rất bình tĩnh nói : "Người là do tôi giết, tôi nhận, đưa tôi đi đi."Triệu Hiểu Hà giống như cũng biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này , lúc trước làm giãy giụa chỉ là sự phản kháng cuối cùng của cô ta .Có điều , cho đến tận lúc này , vẫn không có bất kỳ một biểu cảm nào trên gương mặt của cô ta đủ để có thể khiến cho người ta biết rằng cô ta còn có chút lương tâm , còn biết sám hối vì hành động của mình.Khi bị đưa đi, Triệu Hiểu Hà còn quay đầu nhìn Hạ Sơ, ánh mắt đó khiến người ta sợ hãi.[A a a, người phụ nữ này là kẻ điên sao, ánh mắt này của cô ta, chẳng lẽ còn muốn trả thù?][Đáng sợ quá, nhất định phải phạt tử hình, nếu thả ra, chẳng phải sẽ gây họa cho gia đình cô gái đã ch.ế.t và cô gái Hạ Sơ này hay sao ?][Mọi người yên tâm , người phụ nữ này phạm tội g.i.ế.t người, không thoát được đâu , nặng thì tử hình , nhẹ cũng chung thân. Dù sao cũng là một mạng người , sao có thể chỉ trả giá mấy năm tù giam có thời hạn là xong được chứ .]Sau khi mọi người đi rồi, mẹ Hạ dìu Hạ Sơ: "Sơ Sơ, may mà con không sao, nếu con xảy ra chuyện gì, mẹ biết làm sao đây." Hạ Sơ cũng nghĩ như vậy, nghĩ đến việc mình đã ở riêng với kẻ g.i.ế.t người trong thời gian dài như vậy, cô liền nổi da gà."Đại sư, cảm ơn cô." Hạ Sơ nhìn vào ống kính, nghiêm túc nói với Kỷ Dao Quang."Không cần khách sáo." Kỷ Dao Quang nói: "Trước đây cô không phải bị mộng du, mà là do hồn phách của Ngô Đình điều khiển cô, muốn cô giúp cô ấy điều tra rõ sự thật. Muốn cô giúp cô ấy về nhà , về bên bố mẹ cô ấy .""Bây giờ cô ấy đã gặp được bố mẹ, hơn nữa sự thật đã được phơi bày, sau này cô sẽ không xuất hiện ở trước cửa hàng tạp hoá khi tỉnh giấc nữa ."Hạ Sơ ngẩn người, lại nói lời cảm ơn, đồng thời trong lòng có chút sợ hãi.Hôm nay nếu không gặp được Kỷ Dao Quang, cô không chắc Ngô Đình có vì nóng lòng sốt ruột mà điều khiển cơ thể cô đi tìm t.h.i t.h.ể của cô ấy hay không , phơi bày chân tướng về cái ch.ế.t của cô ấy , nhưng việc chưa thành lại bị Triệu Hiểu Hà phát hiện, sau đó ngay cả cô cũng cùng xuống đó chơi với cô ấy , biết đâu hai người còn được nằm chung trong một cái bao . Không thể không nói, Hạ Sơ đã đoán đúng.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Hiểu Hà cười lạnh, không trả lời bố mẹ Ngô Đình, chỉ nhìn cảnh sát, rất bình tĩnh nói : "Người là do tôi giết, tôi nhận, đưa tôi đi đi."Triệu Hiểu Hà giống như cũng biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này , lúc trước làm giãy giụa chỉ là sự phản kháng cuối cùng của cô ta .Có điều , cho đến tận lúc này , vẫn không có bất kỳ một biểu cảm nào trên gương mặt của cô ta đủ để có thể khiến cho người ta biết rằng cô ta còn có chút lương tâm , còn biết sám hối vì hành động của mình.Khi bị đưa đi, Triệu Hiểu Hà còn quay đầu nhìn Hạ Sơ, ánh mắt đó khiến người ta sợ hãi.[A a a, người phụ nữ này là kẻ điên sao, ánh mắt này của cô ta, chẳng lẽ còn muốn trả thù?][Đáng sợ quá, nhất định phải phạt tử hình, nếu thả ra, chẳng phải sẽ gây họa cho gia đình cô gái đã ch.ế.t và cô gái Hạ Sơ này hay sao ?][Mọi người yên tâm , người phụ nữ này phạm tội g.i.ế.t người, không thoát được đâu , nặng thì tử hình , nhẹ cũng chung thân. Dù sao cũng là một mạng người , sao có thể chỉ trả giá mấy năm tù giam có thời hạn là xong được chứ .]Sau khi mọi người đi rồi, mẹ Hạ dìu Hạ Sơ: "Sơ Sơ, may mà con không sao, nếu con xảy ra chuyện gì, mẹ biết làm sao đây." Hạ Sơ cũng nghĩ như vậy, nghĩ đến việc mình đã ở riêng với kẻ g.i.ế.t người trong thời gian dài như vậy, cô liền nổi da gà."Đại sư, cảm ơn cô." Hạ Sơ nhìn vào ống kính, nghiêm túc nói với Kỷ Dao Quang."Không cần khách sáo." Kỷ Dao Quang nói: "Trước đây cô không phải bị mộng du, mà là do hồn phách của Ngô Đình điều khiển cô, muốn cô giúp cô ấy điều tra rõ sự thật. Muốn cô giúp cô ấy về nhà , về bên bố mẹ cô ấy .""Bây giờ cô ấy đã gặp được bố mẹ, hơn nữa sự thật đã được phơi bày, sau này cô sẽ không xuất hiện ở trước cửa hàng tạp hoá khi tỉnh giấc nữa ."Hạ Sơ ngẩn người, lại nói lời cảm ơn, đồng thời trong lòng có chút sợ hãi.Hôm nay nếu không gặp được Kỷ Dao Quang, cô không chắc Ngô Đình có vì nóng lòng sốt ruột mà điều khiển cơ thể cô đi tìm t.h.i t.h.ể của cô ấy hay không , phơi bày chân tướng về cái ch.ế.t của cô ấy , nhưng việc chưa thành lại bị Triệu Hiểu Hà phát hiện, sau đó ngay cả cô cũng cùng xuống đó chơi với cô ấy , biết đâu hai người còn được nằm chung trong một cái bao . Không thể không nói, Hạ Sơ đã đoán đúng.