Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 326: Chương 326
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ồ, tình huống thế nào?"Kỷ Dao Quang hỏi.Trịnh Công Văn nói: "Nơi chúng tôi mới khai quật là lăng mộ Tây Cung, chủ nhân lăng mộ là một vị vương gia trong lịch sử, đã qua đời hàng nghìn năm.""Tuy nhiên, điều kỳ lạ là, mỗi lần xuống mộ, đội khảo cổ của chúng tôi đều nhìn thấy một bóng người, nhưng không ai bị thương, cũng không ai gặp chuyện gì .""Vì vậy, nhóm nghiên cứu không coi trọng lắm, nhưng tôi cảm thấy chuyện này rất có thể sẽ gây ra một số vấn đề ảnh hưởng đến sau này , nên mới đến tìm cô .""Cô xem cô có thể thu xếp thời gian đi cùng tôi một chuyến không?"Kỷ Dao Quang không biết nói sao, đã là quật mộ , lại có niên đại xa xăm , không có chút sự tình kỳ kỳ quái quái xảy ra mới càng kỳ quái ."Miếng huyết ngọc này là thù lao." Trịnh Công Văn có chút ngại ngùng: "Kinh phí eo hẹp, cấp trên chỉ có thể phê duyệt như vậy."Kỷ Dao Quang đương nhiên biết, những thứ đào được ở đây, ít nhiều gì cũng có chút vấn đề.Bây giờ đưa cho cô, vừa có thể giải quyết vấn đề, lại có thể xem như thù lao mời cô làm việc, một công đôi việc ."Được."Kỷ Dao Quang không do dự. Dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, miếng huyết ngọc này, đối với cô cũng là có hữu dụng , đến lúc đó chế thành bùa hộ mệnh, có thể bán được giá cao hơn.Trịnh Công Văn không ngờ Kỷ Dao Quang lại đồng ý nhanh như vậy.Tuy là có chút bất ngờ nhưng không thể không nói , đối với một giáo sư chuyên làm bạn với cổ vật như ông , muốn cùng người khác khua môi múa mép là chuyện cực kỳ khó khăn , cho nên viêc Kỷ Dao Quang không nói hai lời mà đã đồng ý cũng làm ông cảm thấy thở phào nhẹ nhõm .Kỷ Dao Quang thu dọn đồ đạc một chút rồi xuống núi cùng Trình Công Văn.Đến chân núi, Trịnh Công Văn đã lái xe đến, hai người đi thẳng đến lăng mộ vương gia.Đến nơi, Kỷ Dao Quang xuống xe, nhìn thấy những túp lều nhỏ được dựng lên ở phía xa."Kỷ đại sư , mời đi theo tôi."Trịnh Công Văn nói.Kỷ Dao Quang đi theo sau ông ta , vào trong một túp lều, bên trong có một cái bàn, trên bàn bày đầy đồ đạc, xung quanh là mấy vị giáo sư đang ngồi.Thấy Trịnh Công Văn đưa Kỷ Dao Quang đến, mọi người đều tò mò. Lần trước Trịnh Công Văn đã cứu bọn họ, biết được là có đại sư chỉ điểm, bọn họ tò mò vô cùng.Nhưng nhìn dáng vẻ của Kỷ Dao Quang, chắc cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, còn quá trẻ, không phải là giả chứ? Hay là học trò của đại sư?
"Ồ, tình huống thế nào?"
Kỷ Dao Quang hỏi.
Trịnh Công Văn nói: "Nơi chúng tôi mới khai quật là lăng mộ Tây Cung, chủ nhân lăng mộ là một vị vương gia trong lịch sử, đã qua đời hàng nghìn năm."
"Tuy nhiên, điều kỳ lạ là, mỗi lần xuống mộ, đội khảo cổ của chúng tôi đều nhìn thấy một bóng người, nhưng không ai bị thương, cũng không ai gặp chuyện gì ."
"Vì vậy, nhóm nghiên cứu không coi trọng lắm, nhưng tôi cảm thấy chuyện này rất có thể sẽ gây ra một số vấn đề ảnh hưởng đến sau này , nên mới đến tìm cô ."
"Cô xem cô có thể thu xếp thời gian đi cùng tôi một chuyến không?"
Kỷ Dao Quang không biết nói sao, đã là quật mộ , lại có niên đại xa xăm , không có chút sự tình kỳ kỳ quái quái xảy ra mới càng kỳ quái .
"Miếng huyết ngọc này là thù lao." Trịnh Công Văn có chút ngại ngùng: "Kinh phí eo hẹp, cấp trên chỉ có thể phê duyệt như vậy."
Kỷ Dao Quang đương nhiên biết, những thứ đào được ở đây, ít nhiều gì cũng có chút vấn đề.
Bây giờ đưa cho cô, vừa có thể giải quyết vấn đề, lại có thể xem như thù lao mời cô làm việc, một công đôi việc .
"Được."
Kỷ Dao Quang không do dự.
Dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, miếng huyết ngọc này, đối với cô cũng là có hữu dụng , đến lúc đó chế thành bùa hộ mệnh, có thể bán được giá cao hơn.
Trịnh Công Văn không ngờ Kỷ Dao Quang lại đồng ý nhanh như vậy.
Tuy là có chút bất ngờ nhưng không thể không nói , đối với một giáo sư chuyên làm bạn với cổ vật như ông , muốn cùng người khác khua môi múa mép là chuyện cực kỳ khó khăn , cho nên viêc Kỷ Dao Quang không nói hai lời mà đã đồng ý cũng làm ông cảm thấy thở phào nhẹ nhõm .
Kỷ Dao Quang thu dọn đồ đạc một chút rồi xuống núi cùng Trình Công Văn.
Đến chân núi, Trịnh Công Văn đã lái xe đến, hai người đi thẳng đến lăng mộ vương gia.
Đến nơi, Kỷ Dao Quang xuống xe, nhìn thấy những túp lều nhỏ được dựng lên ở phía xa.
"Kỷ đại sư , mời đi theo tôi."
Trịnh Công Văn nói.
Kỷ Dao Quang đi theo sau ông ta , vào trong một túp lều, bên trong có một cái bàn, trên bàn bày đầy đồ đạc, xung quanh là mấy vị giáo sư đang ngồi.
Thấy Trịnh Công Văn đưa Kỷ Dao Quang đến, mọi người đều tò mò.
Lần trước Trịnh Công Văn đã cứu bọn họ, biết được là có đại sư chỉ điểm, bọn họ tò mò vô cùng.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Kỷ Dao Quang, chắc cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, còn quá trẻ, không phải là giả chứ? Hay là học trò của đại sư?
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Ồ, tình huống thế nào?"Kỷ Dao Quang hỏi.Trịnh Công Văn nói: "Nơi chúng tôi mới khai quật là lăng mộ Tây Cung, chủ nhân lăng mộ là một vị vương gia trong lịch sử, đã qua đời hàng nghìn năm.""Tuy nhiên, điều kỳ lạ là, mỗi lần xuống mộ, đội khảo cổ của chúng tôi đều nhìn thấy một bóng người, nhưng không ai bị thương, cũng không ai gặp chuyện gì .""Vì vậy, nhóm nghiên cứu không coi trọng lắm, nhưng tôi cảm thấy chuyện này rất có thể sẽ gây ra một số vấn đề ảnh hưởng đến sau này , nên mới đến tìm cô .""Cô xem cô có thể thu xếp thời gian đi cùng tôi một chuyến không?"Kỷ Dao Quang không biết nói sao, đã là quật mộ , lại có niên đại xa xăm , không có chút sự tình kỳ kỳ quái quái xảy ra mới càng kỳ quái ."Miếng huyết ngọc này là thù lao." Trịnh Công Văn có chút ngại ngùng: "Kinh phí eo hẹp, cấp trên chỉ có thể phê duyệt như vậy."Kỷ Dao Quang đương nhiên biết, những thứ đào được ở đây, ít nhiều gì cũng có chút vấn đề.Bây giờ đưa cho cô, vừa có thể giải quyết vấn đề, lại có thể xem như thù lao mời cô làm việc, một công đôi việc ."Được."Kỷ Dao Quang không do dự. Dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, miếng huyết ngọc này, đối với cô cũng là có hữu dụng , đến lúc đó chế thành bùa hộ mệnh, có thể bán được giá cao hơn.Trịnh Công Văn không ngờ Kỷ Dao Quang lại đồng ý nhanh như vậy.Tuy là có chút bất ngờ nhưng không thể không nói , đối với một giáo sư chuyên làm bạn với cổ vật như ông , muốn cùng người khác khua môi múa mép là chuyện cực kỳ khó khăn , cho nên viêc Kỷ Dao Quang không nói hai lời mà đã đồng ý cũng làm ông cảm thấy thở phào nhẹ nhõm .Kỷ Dao Quang thu dọn đồ đạc một chút rồi xuống núi cùng Trình Công Văn.Đến chân núi, Trịnh Công Văn đã lái xe đến, hai người đi thẳng đến lăng mộ vương gia.Đến nơi, Kỷ Dao Quang xuống xe, nhìn thấy những túp lều nhỏ được dựng lên ở phía xa."Kỷ đại sư , mời đi theo tôi."Trịnh Công Văn nói.Kỷ Dao Quang đi theo sau ông ta , vào trong một túp lều, bên trong có một cái bàn, trên bàn bày đầy đồ đạc, xung quanh là mấy vị giáo sư đang ngồi.Thấy Trịnh Công Văn đưa Kỷ Dao Quang đến, mọi người đều tò mò. Lần trước Trịnh Công Văn đã cứu bọn họ, biết được là có đại sư chỉ điểm, bọn họ tò mò vô cùng.Nhưng nhìn dáng vẻ của Kỷ Dao Quang, chắc cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, còn quá trẻ, không phải là giả chứ? Hay là học trò của đại sư?