Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 331: Chương 331

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vị giáo sư lắc lắc đầu, cảm thấy Hạ giáo sư như là thanh thiếu niên đang ở trong thời kỳ phản kháng , rất là bất đắc dĩ .Lại đi thêm một đoạn, trên đường có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt tí tách.Ngay khi sắp đến gần mộ chính, đột nhiên xuất hiện một bóng người ở phía trước cửa động."Chính là nó ! Chính là nó!"Mọi người nhìn thấy bóng người đó, sợ hãi vô cùng, tay run rẩy, chỉ vào bóng người phía trước , không ngừng nói.Vừa dứt lời, bóng người đó lập tức biến mất."Đại sư!"Trịnh Công Văn gọi.Kỷ Dao Quang cau mày: "Tôi đi đuổi theo, mọi người cẩn thận."Nói xong, Kỷ Dao Quang nói xong liền xông ra ngoài.Nhất thời, mọi người đều ở lại chỗ cũ, không dám tuỳ tiện đi đâu, cũng không thể ra ngoài.Hạ Kiện nhìn về phía Kỷ Dao Quang rời đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười: " Kỷ đại sư này, chắc là sợ quá lấy cớ bỏ chạy rồi.""Hạ Kiện!"Trịnh Công Văn không nhịn được nữa, dù sao Kỷ Dao Quang cũng là do ông ta mời đến. Hạ Kiện đối xử với Kỷ Dao Quang như vậy, không chỉ là coi thường Kỷ Dao Quang, mà còn là coi thường quyết định của ông ta."Nếu ông không muốn ở lại đây, ông có thể ra ngoài."Trịnh Công Văn nói.Hạ Kiện cười lạnh: "Ra ngoài? Tại sao tôi phải ra ngoài, tôi phải đi xem cô ta đang giả thần giả quỷ cái gì , các người thật sự bị mê tín dị đoan làm cho mụ mị rồi ."Nói xong, Hạ Kiện liền đuổi theo hướng Kỷ Dao Quang rời đi.Thấy vậy, mọi người có chút hoảng loạn, dù sao cũng là người cùng một nhóm, cùng đến đây , dù có ghét Hạ Kiện đến đâu, nếu Hạ Kiện thật sự xảy ra chuyện gì, thì bọn họ cũng không thoát được liên quan."Hạ Kiện!"Trịnh Công Văn gọi vài tiếng, nhưng Hạ Kiện đã không còn bóng dáng.Vị giáo sư bên cạnh cau mày, rất bất mãn với hành động tự ý thoát đội ngũ hành động của Hạ Kiện."Rốt cuộc ông ta bị làm sao vậy? Cho dù có không hài lòng với sự xuất hiện của Kỷ Sư, cùng lắm là không tham gia vào nhóm xuống mộ thôi, cũng không ai ép ông ta cả . Thái độ như vậy là sao ? Lại còn tự ý hành động ? Ông ta là lần đầu tham gia vào hoạt động đội nhóm như thế này sao ?"Trịnh Công Văn cũng đang vô cùng khó hiểu."Nhưng ông ta chưa từng xuống đây, rất có thể sẽ vô tình động chạm vào những thứ không nên động chạm vào . Chúng ta cử người đi đuổi theo đi."Trịnh Công Văn cảm giác đầu mình giật giật , xoa xoa cái trán nói. Dù thế nào, Hạ Kiện cũng không thể xảy ra chuyện.

Vị giáo sư lắc lắc đầu, cảm thấy Hạ giáo sư như là thanh thiếu niên đang ở trong thời kỳ phản kháng , rất là bất đắc dĩ .

Lại đi thêm một đoạn, trên đường có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt tí tách.

Ngay khi sắp đến gần mộ chính, đột nhiên xuất hiện một bóng người ở phía trước cửa động.

"Chính là nó ! Chính là nó!"

Mọi người nhìn thấy bóng người đó, sợ hãi vô cùng, tay run rẩy, chỉ vào bóng người phía trước , không ngừng nói.

Vừa dứt lời, bóng người đó lập tức biến mất.

"Đại sư!"

Trịnh Công Văn gọi.

Kỷ Dao Quang cau mày: "Tôi đi đuổi theo, mọi người cẩn thận."

Nói xong, Kỷ Dao Quang nói xong liền xông ra ngoài.

Nhất thời, mọi người đều ở lại chỗ cũ, không dám tuỳ tiện đi đâu, cũng không thể ra ngoài.

Hạ Kiện nhìn về phía Kỷ Dao Quang rời đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười: " Kỷ đại sư này, chắc là sợ quá lấy cớ bỏ chạy rồi."

"Hạ Kiện!"

Trịnh Công Văn không nhịn được nữa, dù sao Kỷ Dao Quang cũng là do ông ta mời đến.

 

Hạ Kiện đối xử với Kỷ Dao Quang như vậy, không chỉ là coi thường Kỷ Dao Quang, mà còn là coi thường quyết định của ông ta.

"Nếu ông không muốn ở lại đây, ông có thể ra ngoài."

Trịnh Công Văn nói.

Hạ Kiện cười lạnh: "Ra ngoài? Tại sao tôi phải ra ngoài, tôi phải đi xem cô ta đang giả thần giả quỷ cái gì , các người thật sự bị mê tín dị đoan làm cho mụ mị rồi ."

Nói xong, Hạ Kiện liền đuổi theo hướng Kỷ Dao Quang rời đi.

Thấy vậy, mọi người có chút hoảng loạn, dù sao cũng là người cùng một nhóm, cùng đến đây , dù có ghét Hạ Kiện đến đâu, nếu Hạ Kiện thật sự xảy ra chuyện gì, thì bọn họ cũng không thoát được liên quan.

"Hạ Kiện!"

Trịnh Công Văn gọi vài tiếng, nhưng Hạ Kiện đã không còn bóng dáng.

Vị giáo sư bên cạnh cau mày, rất bất mãn với hành động tự ý thoát đội ngũ hành động của Hạ Kiện.

"Rốt cuộc ông ta bị làm sao vậy? Cho dù có không hài lòng với sự xuất hiện của Kỷ Sư, cùng lắm là không tham gia vào nhóm xuống mộ thôi, cũng không ai ép ông ta cả . Thái độ như vậy là sao ? Lại còn tự ý hành động ? Ông ta là lần đầu tham gia vào hoạt động đội nhóm như thế này sao ?"

Trịnh Công Văn cũng đang vô cùng khó hiểu.

"Nhưng ông ta chưa từng xuống đây, rất có thể sẽ vô tình động chạm vào những thứ không nên động chạm vào . Chúng ta cử người đi đuổi theo đi."

Trịnh Công Văn cảm giác đầu mình giật giật , xoa xoa cái trán nói.

 

Dù thế nào, Hạ Kiện cũng không thể xảy ra chuyện.

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vị giáo sư lắc lắc đầu, cảm thấy Hạ giáo sư như là thanh thiếu niên đang ở trong thời kỳ phản kháng , rất là bất đắc dĩ .Lại đi thêm một đoạn, trên đường có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt tí tách.Ngay khi sắp đến gần mộ chính, đột nhiên xuất hiện một bóng người ở phía trước cửa động."Chính là nó ! Chính là nó!"Mọi người nhìn thấy bóng người đó, sợ hãi vô cùng, tay run rẩy, chỉ vào bóng người phía trước , không ngừng nói.Vừa dứt lời, bóng người đó lập tức biến mất."Đại sư!"Trịnh Công Văn gọi.Kỷ Dao Quang cau mày: "Tôi đi đuổi theo, mọi người cẩn thận."Nói xong, Kỷ Dao Quang nói xong liền xông ra ngoài.Nhất thời, mọi người đều ở lại chỗ cũ, không dám tuỳ tiện đi đâu, cũng không thể ra ngoài.Hạ Kiện nhìn về phía Kỷ Dao Quang rời đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười: " Kỷ đại sư này, chắc là sợ quá lấy cớ bỏ chạy rồi.""Hạ Kiện!"Trịnh Công Văn không nhịn được nữa, dù sao Kỷ Dao Quang cũng là do ông ta mời đến. Hạ Kiện đối xử với Kỷ Dao Quang như vậy, không chỉ là coi thường Kỷ Dao Quang, mà còn là coi thường quyết định của ông ta."Nếu ông không muốn ở lại đây, ông có thể ra ngoài."Trịnh Công Văn nói.Hạ Kiện cười lạnh: "Ra ngoài? Tại sao tôi phải ra ngoài, tôi phải đi xem cô ta đang giả thần giả quỷ cái gì , các người thật sự bị mê tín dị đoan làm cho mụ mị rồi ."Nói xong, Hạ Kiện liền đuổi theo hướng Kỷ Dao Quang rời đi.Thấy vậy, mọi người có chút hoảng loạn, dù sao cũng là người cùng một nhóm, cùng đến đây , dù có ghét Hạ Kiện đến đâu, nếu Hạ Kiện thật sự xảy ra chuyện gì, thì bọn họ cũng không thoát được liên quan."Hạ Kiện!"Trịnh Công Văn gọi vài tiếng, nhưng Hạ Kiện đã không còn bóng dáng.Vị giáo sư bên cạnh cau mày, rất bất mãn với hành động tự ý thoát đội ngũ hành động của Hạ Kiện."Rốt cuộc ông ta bị làm sao vậy? Cho dù có không hài lòng với sự xuất hiện của Kỷ Sư, cùng lắm là không tham gia vào nhóm xuống mộ thôi, cũng không ai ép ông ta cả . Thái độ như vậy là sao ? Lại còn tự ý hành động ? Ông ta là lần đầu tham gia vào hoạt động đội nhóm như thế này sao ?"Trịnh Công Văn cũng đang vô cùng khó hiểu."Nhưng ông ta chưa từng xuống đây, rất có thể sẽ vô tình động chạm vào những thứ không nên động chạm vào . Chúng ta cử người đi đuổi theo đi."Trịnh Công Văn cảm giác đầu mình giật giật , xoa xoa cái trán nói. Dù thế nào, Hạ Kiện cũng không thể xảy ra chuyện.

Chương 331: Chương 331