Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 337: Chương 337

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi nói cho ông biết, ông coi quỷ là kẻ ngốc, làm sao lão quỷ lại không coi ông là kể ngốc đâu .""Tôi đã nói rồi, hôm nay , nếu ông lựa chọn thu thập đồ vật về nhà, còn có một đường sống . Nhưng ông lại cố chấp , không tin tôi , cũng không buông bỏ được lòng tham của mình . Cho nên , từ lúc ông lựa chọn như vậy thì cũng nên xác định hôm nay sẽ là ngày ch.ế.t của mình ."Kỷ Dao Quang nói với vẻ bình thản.Hạ Kiện nhìn cô: "Tùy cô nguyền rủa thế nào, dù sao tôi..."Chưa nói hết câu, Hạ Kiện đột nhiên phun ra một ngụm máu.Hơn nữa còn là m.á.u đen, trong m.á.u còn có cả những con giòi bọ nhỏ xíu đang lúc nhúc lúc nhúc , mùi rất khó chịu."Ọe!"Có người thần kinh yếu , bị cảnh tượng trước mắt đánh sâu vào , không nhịn được, quay mặt vào tường nôn ọe.Nhìn thấy đám giòi bọ đó, Hạ Kiện trừng lớn mắt không thể tin tưởng : "Không!" Ông ta vươn tay , nghĩ muốn đem đám giòi bọ ở trong cổ mình móc hết ra , nhưng vừa động đậy một chút, cả người liền co giật dữ dội, liên tục phun ra mấy ngụm m.á.u đen ngòm tanh tưởi .Cuối cùng, Hạ Kiện ch.ế.t không nhắm mắt , đôi mắt mở to như hai quả chuông đồng .Linh hồn từ trong cơ thể ông ta bay ra, Hạ Kiện nhìn cơ thể của mình, vội vàng muốn tìm cách chui trở lại, nhưng dù thử cách nào ông ta cũng không thể làm được, cơ thể giống như cực bài xích linh hồn của ông ta . "Là cô! Cô đã làm gì tôi!"Hạ Kiện tận mắt thấy mình hồn lìa khỏi xác , hoảng loạn bất lực không làm gì được chỉ có thể cắm mũi tên uất hận về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang lắc đầu: "Hạ Kiện, ông thật sự là quật giống một con lừa , dẫu có c.h.ế.t cũng nhất quyết không hối cải. Ông đổ lỗi cho người khác chỉ bởi vì ông không thể chấp nhận một sự thật , là ông đã thua thảm hại , thua đến cả cái mạng cũng không còn ."" Hạ Kiện , không biết nên khen ông có tự tin , có can đảm , hay nên mắng ông xuẩn ?"" Ông dựa vào tà thuật để thỏa mãn lòng tham của mình, ông nghĩ may mắn mà ông ăn trộm tới , có thể vĩnh viễn đi theo ông sao ?""Không có ai đã nói với ông , lời của ma quỷ không thể tin sao ? Lão quỷ nói , chỉ cần tinh huyết của ông , để lão ta có hiện nguyên hình , chỉ cần đổi tinh huyết của ông , ông sẽ có số vàng bạc châu báu này , ông sẽ hưởng giàu sang phú quý vô tận đúng không? Lão quỷ nói , ông liền tin sao ? Lão ta cho ông ăn miếng bánh vẽ quá lớn , mà lại quên nói cho ông rằng , kỳ thật , lão ta đã hạ độc ông , chỉ cần ông vào nơi này đủ số lần, lúc sau cũng đừng đi ra nữa . Đúng không ?"  

"Tôi nói cho ông biết, ông coi quỷ là kẻ ngốc, làm sao lão quỷ lại không coi ông là kể ngốc đâu ."

"Tôi đã nói rồi, hôm nay , nếu ông lựa chọn thu thập đồ vật về nhà, còn có một đường sống . Nhưng ông lại cố chấp , không tin tôi , cũng không buông bỏ được lòng tham của mình . Cho nên , từ lúc ông lựa chọn như vậy thì cũng nên xác định hôm nay sẽ là ngày ch.ế.t của mình ."

Kỷ Dao Quang nói với vẻ bình thản.

Hạ Kiện nhìn cô: "Tùy cô nguyền rủa thế nào, dù sao tôi..."

Chưa nói hết câu, Hạ Kiện đột nhiên phun ra một ngụm máu.

Hơn nữa còn là m.á.u đen, trong m.á.u còn có cả những con giòi bọ nhỏ xíu đang lúc nhúc lúc nhúc , mùi rất khó chịu.

"Ọe!"

Có người thần kinh yếu , bị cảnh tượng trước mắt đánh sâu vào , không nhịn được, quay mặt vào tường nôn ọe.

Nhìn thấy đám giòi bọ đó, Hạ Kiện trừng lớn mắt không thể tin tưởng : "Không!"

 

Ông ta vươn tay , nghĩ muốn đem đám giòi bọ ở trong cổ mình móc hết ra , nhưng vừa động đậy một chút, cả người liền co giật dữ dội, liên tục phun ra mấy ngụm m.á.u đen ngòm tanh tưởi .

Cuối cùng, Hạ Kiện ch.ế.t không nhắm mắt , đôi mắt mở to như hai quả chuông đồng .

Linh hồn từ trong cơ thể ông ta bay ra, Hạ Kiện nhìn cơ thể của mình, vội vàng muốn tìm cách chui trở lại, nhưng dù thử cách nào ông ta cũng không thể làm được, cơ thể giống như cực bài xích linh hồn của ông ta .

 

"Là cô! Cô đã làm gì tôi!"

Hạ Kiện tận mắt thấy mình hồn lìa khỏi xác , hoảng loạn bất lực không làm gì được chỉ có thể cắm mũi tên uất hận về phía Kỷ Dao Quang.

Kỷ Dao Quang lắc đầu: "Hạ Kiện, ông thật sự là quật giống một con lừa , dẫu có c.h.ế.t cũng nhất quyết không hối cải. Ông đổ lỗi cho người khác chỉ bởi vì ông không thể chấp nhận một sự thật , là ông đã thua thảm hại , thua đến cả cái mạng cũng không còn ."

" Hạ Kiện , không biết nên khen ông có tự tin , có can đảm , hay nên mắng ông xuẩn ?"

" Ông dựa vào tà thuật để thỏa mãn lòng tham của mình, ông nghĩ may mắn mà ông ăn trộm tới , có thể vĩnh viễn đi theo ông sao ?"

"Không có ai đã nói với ông , lời của ma quỷ không thể tin sao ? Lão quỷ nói , chỉ cần tinh huyết của ông , để lão ta có hiện nguyên hình , chỉ cần đổi tinh huyết của ông , ông sẽ có số vàng bạc châu báu này , ông sẽ hưởng giàu sang phú quý vô tận đúng không? Lão quỷ nói , ông liền tin sao ? Lão ta cho ông ăn miếng bánh vẽ quá lớn , mà lại quên nói cho ông rằng , kỳ thật , lão ta đã hạ độc ông , chỉ cần ông vào nơi này đủ số lần, lúc sau cũng đừng đi ra nữa . Đúng không ?"

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Tôi nói cho ông biết, ông coi quỷ là kẻ ngốc, làm sao lão quỷ lại không coi ông là kể ngốc đâu .""Tôi đã nói rồi, hôm nay , nếu ông lựa chọn thu thập đồ vật về nhà, còn có một đường sống . Nhưng ông lại cố chấp , không tin tôi , cũng không buông bỏ được lòng tham của mình . Cho nên , từ lúc ông lựa chọn như vậy thì cũng nên xác định hôm nay sẽ là ngày ch.ế.t của mình ."Kỷ Dao Quang nói với vẻ bình thản.Hạ Kiện nhìn cô: "Tùy cô nguyền rủa thế nào, dù sao tôi..."Chưa nói hết câu, Hạ Kiện đột nhiên phun ra một ngụm máu.Hơn nữa còn là m.á.u đen, trong m.á.u còn có cả những con giòi bọ nhỏ xíu đang lúc nhúc lúc nhúc , mùi rất khó chịu."Ọe!"Có người thần kinh yếu , bị cảnh tượng trước mắt đánh sâu vào , không nhịn được, quay mặt vào tường nôn ọe.Nhìn thấy đám giòi bọ đó, Hạ Kiện trừng lớn mắt không thể tin tưởng : "Không!" Ông ta vươn tay , nghĩ muốn đem đám giòi bọ ở trong cổ mình móc hết ra , nhưng vừa động đậy một chút, cả người liền co giật dữ dội, liên tục phun ra mấy ngụm m.á.u đen ngòm tanh tưởi .Cuối cùng, Hạ Kiện ch.ế.t không nhắm mắt , đôi mắt mở to như hai quả chuông đồng .Linh hồn từ trong cơ thể ông ta bay ra, Hạ Kiện nhìn cơ thể của mình, vội vàng muốn tìm cách chui trở lại, nhưng dù thử cách nào ông ta cũng không thể làm được, cơ thể giống như cực bài xích linh hồn của ông ta . "Là cô! Cô đã làm gì tôi!"Hạ Kiện tận mắt thấy mình hồn lìa khỏi xác , hoảng loạn bất lực không làm gì được chỉ có thể cắm mũi tên uất hận về phía Kỷ Dao Quang.Kỷ Dao Quang lắc đầu: "Hạ Kiện, ông thật sự là quật giống một con lừa , dẫu có c.h.ế.t cũng nhất quyết không hối cải. Ông đổ lỗi cho người khác chỉ bởi vì ông không thể chấp nhận một sự thật , là ông đã thua thảm hại , thua đến cả cái mạng cũng không còn ."" Hạ Kiện , không biết nên khen ông có tự tin , có can đảm , hay nên mắng ông xuẩn ?"" Ông dựa vào tà thuật để thỏa mãn lòng tham của mình, ông nghĩ may mắn mà ông ăn trộm tới , có thể vĩnh viễn đi theo ông sao ?""Không có ai đã nói với ông , lời của ma quỷ không thể tin sao ? Lão quỷ nói , chỉ cần tinh huyết của ông , để lão ta có hiện nguyên hình , chỉ cần đổi tinh huyết của ông , ông sẽ có số vàng bạc châu báu này , ông sẽ hưởng giàu sang phú quý vô tận đúng không? Lão quỷ nói , ông liền tin sao ? Lão ta cho ông ăn miếng bánh vẽ quá lớn , mà lại quên nói cho ông rằng , kỳ thật , lão ta đã hạ độc ông , chỉ cần ông vào nơi này đủ số lần, lúc sau cũng đừng đi ra nữa . Đúng không ?"  

Chương 337: Chương 337