Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 82: Chương 82
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Cho dù trên quảng trường fan có đấu đá giao lưu thân mật thế nào đi chăng nữa thì kết quả cũng đã được xác nhận. Nhóm Cố Thần Vũ chiến thắng nhận được phần thưởng của tổ chương trình.Đến lúc nghe phần thưởng chọn một trong ba vật dụng: nồi, 1 bịch gạo, 1 con gà thì mọi người không nhịn nữa bất bình ý kiến.Sơ Ảnh vẫn còn ghi nhớ vụ mình bị nhóm đạo diễn mặt ông địa mỉm cười dụ lên ghế ngồi. Bây giờ lại thấy mấy món phần thưởng, đã vậy còn toàn những thứ không giá trị thì quá mức ức h.i.ế.p người rồi.“Này này đừng có ỷ thế bắt nạt người nha tổ chế tác. Cho nồi mà không có gạo thì để làm gì. Hơn nữa mạng sống của tôi chỉ đáng giá từng đó thôi sao. Đừng đùa, chẳng lẽ tôi dũng cảm chỉ một mạng đổi một con gà sao?”Người xem: Ai đó làm ơn bịt miệng cô ấy dùm tôi được không. Mặc dù so sánh sát nghĩa như vậy cũng đúng nhưng ai lại nói mình giống gà như thế *trầm cảm.ing*.Fan nhà Lúa của Sơ Ảnh: Chỉ cần tiểu tỷ vui là tốt. Lâu không tham gia tống nghệ thỉnh thoảng mất hình tượng cũng được. Không sao còn cứu vớt được *ôm nhau an ủi*.Người qua đường: Hình như vị đỉnh lưu này có khác so với tưởng tượng của tôi. Minh tinh ngạo kiều mỹ miều sao tự nhiên thấy đáng yêu vậy.Y Niên nhìn nhóm cô ấy không có gì, sắp đến tối rồi không có đồ ăn thì làm thế nào.“Vậy nhóm chúng tôi chẳng lẽ không có cơm à?”Nhân viên đang chờ nhóm lựa đồ cười cười trả lời.“Xin lỗi các vị đều phải tự mình trải nghiệm sinh hoạt trong rừng. Phần thưởng này cũng chỉ duy nhất lần này mới có.”“Sao cơ, vậy chúng tôi làm sao bây giờ.”“Tổ chương trình làm như vậy không được đâu, chúng tôi biết đi đâu tìm thức ăn.”“Đúng vậy trong rừng có chút nguy hiểm đó.”Cố Thần Vũ không nghe mọi người tranh luận, anh nhìn Đàm Đàmbên cạnh hỏi.Vân Mộng Hạ Vũ“Cô muốn chọn gì?”Đàm Đàmkhông ngần ngại chọn nồi. Hạ Uyển Thư còn đang định lên tiếng nhận gạo thì Cố Thần Vũ đã chọn theo lời cô ấy.Đàm Đàm còn nhắc nhở Cố Thần Vũ.“Chúng ta nên kiếm củi dự trữ thì hơn. Qua đêm trong rừng tuyệt đối không thể thiếu lửa.”Y Niên nghe vậy thể hiện mình là người hiểu biết có chuẩn bị. Giọng nói tự tin ẩn sau gương mặt dễ thương.“May quá tôi có mang đèn và sạc dự phòng.”Cố Thần Vũ cũng nghĩ như Đàm Đàm. Đốt lửa bằng củi vừa giúp sưởi ấm cơ thể, ánh sáng cũng mạnh hơn có thể đuổi mấy con vật nhỏ đi. Mọi người nghe anh giải thích đều phân công nhau làm việc.Nhất Dã không tự giác thỉnh thoảng nhìn về hướng thân ảnh mờ nhạt đang đứng im lặng một góc.Sau khi bị g.i.ế.c hắn được đưa đến lều của nhóm đạo diễn, lúc đó mới biết người g.i.ế.c mình chính là cô gái tên Đàm Đàm.Lúc đầu hắn không để ý đến cô càng không biết cô là ai. Nhưng chứng kiến tận mắt quá trình cô b.ắ.n s.ú.n.g gỡ boom, lần đầu tiên hắn bị thu hút bởi một người khác giới. Trong lòng không kìm được muốn cùng cạnh tranh một trận với cô ấy.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Cho dù trên quảng trường fan có đấu đá giao lưu thân mật thế nào đi chăng nữa thì kết quả cũng đã được xác nhận. Nhóm Cố Thần Vũ chiến thắng nhận được phần thưởng của tổ chương trình.Đến lúc nghe phần thưởng chọn một trong ba vật dụng: nồi, 1 bịch gạo, 1 con gà thì mọi người không nhịn nữa bất bình ý kiến.Sơ Ảnh vẫn còn ghi nhớ vụ mình bị nhóm đạo diễn mặt ông địa mỉm cười dụ lên ghế ngồi. Bây giờ lại thấy mấy món phần thưởng, đã vậy còn toàn những thứ không giá trị thì quá mức ức h.i.ế.p người rồi.“Này này đừng có ỷ thế bắt nạt người nha tổ chế tác. Cho nồi mà không có gạo thì để làm gì. Hơn nữa mạng sống của tôi chỉ đáng giá từng đó thôi sao. Đừng đùa, chẳng lẽ tôi dũng cảm chỉ một mạng đổi một con gà sao?”Người xem: Ai đó làm ơn bịt miệng cô ấy dùm tôi được không. Mặc dù so sánh sát nghĩa như vậy cũng đúng nhưng ai lại nói mình giống gà như thế *trầm cảm.ing*.Fan nhà Lúa của Sơ Ảnh: Chỉ cần tiểu tỷ vui là tốt. Lâu không tham gia tống nghệ thỉnh thoảng mất hình tượng cũng được. Không sao còn cứu vớt được *ôm nhau an ủi*.Người qua đường: Hình như vị đỉnh lưu này có khác so với tưởng tượng của tôi. Minh tinh ngạo kiều mỹ miều sao tự nhiên thấy đáng yêu vậy.Y Niên nhìn nhóm cô ấy không có gì, sắp đến tối rồi không có đồ ăn thì làm thế nào.“Vậy nhóm chúng tôi chẳng lẽ không có cơm à?”Nhân viên đang chờ nhóm lựa đồ cười cười trả lời.“Xin lỗi các vị đều phải tự mình trải nghiệm sinh hoạt trong rừng. Phần thưởng này cũng chỉ duy nhất lần này mới có.”“Sao cơ, vậy chúng tôi làm sao bây giờ.”“Tổ chương trình làm như vậy không được đâu, chúng tôi biết đi đâu tìm thức ăn.”“Đúng vậy trong rừng có chút nguy hiểm đó.”Cố Thần Vũ không nghe mọi người tranh luận, anh nhìn Đàm Đàmbên cạnh hỏi.Vân Mộng Hạ Vũ“Cô muốn chọn gì?”Đàm Đàmkhông ngần ngại chọn nồi. Hạ Uyển Thư còn đang định lên tiếng nhận gạo thì Cố Thần Vũ đã chọn theo lời cô ấy.Đàm Đàm còn nhắc nhở Cố Thần Vũ.“Chúng ta nên kiếm củi dự trữ thì hơn. Qua đêm trong rừng tuyệt đối không thể thiếu lửa.”Y Niên nghe vậy thể hiện mình là người hiểu biết có chuẩn bị. Giọng nói tự tin ẩn sau gương mặt dễ thương.“May quá tôi có mang đèn và sạc dự phòng.”Cố Thần Vũ cũng nghĩ như Đàm Đàm. Đốt lửa bằng củi vừa giúp sưởi ấm cơ thể, ánh sáng cũng mạnh hơn có thể đuổi mấy con vật nhỏ đi. Mọi người nghe anh giải thích đều phân công nhau làm việc.Nhất Dã không tự giác thỉnh thoảng nhìn về hướng thân ảnh mờ nhạt đang đứng im lặng một góc.Sau khi bị g.i.ế.c hắn được đưa đến lều của nhóm đạo diễn, lúc đó mới biết người g.i.ế.c mình chính là cô gái tên Đàm Đàm.Lúc đầu hắn không để ý đến cô càng không biết cô là ai. Nhưng chứng kiến tận mắt quá trình cô b.ắ.n s.ú.n.g gỡ boom, lần đầu tiên hắn bị thu hút bởi một người khác giới. Trong lòng không kìm được muốn cùng cạnh tranh một trận với cô ấy.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Cho dù trên quảng trường fan có đấu đá giao lưu thân mật thế nào đi chăng nữa thì kết quả cũng đã được xác nhận. Nhóm Cố Thần Vũ chiến thắng nhận được phần thưởng của tổ chương trình.Đến lúc nghe phần thưởng chọn một trong ba vật dụng: nồi, 1 bịch gạo, 1 con gà thì mọi người không nhịn nữa bất bình ý kiến.Sơ Ảnh vẫn còn ghi nhớ vụ mình bị nhóm đạo diễn mặt ông địa mỉm cười dụ lên ghế ngồi. Bây giờ lại thấy mấy món phần thưởng, đã vậy còn toàn những thứ không giá trị thì quá mức ức h.i.ế.p người rồi.“Này này đừng có ỷ thế bắt nạt người nha tổ chế tác. Cho nồi mà không có gạo thì để làm gì. Hơn nữa mạng sống của tôi chỉ đáng giá từng đó thôi sao. Đừng đùa, chẳng lẽ tôi dũng cảm chỉ một mạng đổi một con gà sao?”Người xem: Ai đó làm ơn bịt miệng cô ấy dùm tôi được không. Mặc dù so sánh sát nghĩa như vậy cũng đúng nhưng ai lại nói mình giống gà như thế *trầm cảm.ing*.Fan nhà Lúa của Sơ Ảnh: Chỉ cần tiểu tỷ vui là tốt. Lâu không tham gia tống nghệ thỉnh thoảng mất hình tượng cũng được. Không sao còn cứu vớt được *ôm nhau an ủi*.Người qua đường: Hình như vị đỉnh lưu này có khác so với tưởng tượng của tôi. Minh tinh ngạo kiều mỹ miều sao tự nhiên thấy đáng yêu vậy.Y Niên nhìn nhóm cô ấy không có gì, sắp đến tối rồi không có đồ ăn thì làm thế nào.“Vậy nhóm chúng tôi chẳng lẽ không có cơm à?”Nhân viên đang chờ nhóm lựa đồ cười cười trả lời.“Xin lỗi các vị đều phải tự mình trải nghiệm sinh hoạt trong rừng. Phần thưởng này cũng chỉ duy nhất lần này mới có.”“Sao cơ, vậy chúng tôi làm sao bây giờ.”“Tổ chương trình làm như vậy không được đâu, chúng tôi biết đi đâu tìm thức ăn.”“Đúng vậy trong rừng có chút nguy hiểm đó.”Cố Thần Vũ không nghe mọi người tranh luận, anh nhìn Đàm Đàmbên cạnh hỏi.Vân Mộng Hạ Vũ“Cô muốn chọn gì?”Đàm Đàmkhông ngần ngại chọn nồi. Hạ Uyển Thư còn đang định lên tiếng nhận gạo thì Cố Thần Vũ đã chọn theo lời cô ấy.Đàm Đàm còn nhắc nhở Cố Thần Vũ.“Chúng ta nên kiếm củi dự trữ thì hơn. Qua đêm trong rừng tuyệt đối không thể thiếu lửa.”Y Niên nghe vậy thể hiện mình là người hiểu biết có chuẩn bị. Giọng nói tự tin ẩn sau gương mặt dễ thương.“May quá tôi có mang đèn và sạc dự phòng.”Cố Thần Vũ cũng nghĩ như Đàm Đàm. Đốt lửa bằng củi vừa giúp sưởi ấm cơ thể, ánh sáng cũng mạnh hơn có thể đuổi mấy con vật nhỏ đi. Mọi người nghe anh giải thích đều phân công nhau làm việc.Nhất Dã không tự giác thỉnh thoảng nhìn về hướng thân ảnh mờ nhạt đang đứng im lặng một góc.Sau khi bị g.i.ế.c hắn được đưa đến lều của nhóm đạo diễn, lúc đó mới biết người g.i.ế.c mình chính là cô gái tên Đàm Đàm.Lúc đầu hắn không để ý đến cô càng không biết cô là ai. Nhưng chứng kiến tận mắt quá trình cô b.ắ.n s.ú.n.g gỡ boom, lần đầu tiên hắn bị thu hút bởi một người khác giới. Trong lòng không kìm được muốn cùng cạnh tranh một trận với cô ấy.