Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 366: Chương 366
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Sau đó, một ngày nọ, cậu con trai bị người ta hại chết, người cha không chịu nổi cú sốc, cũng tự sát.""Cửa hàng đóng cửa, nhóm người đó không còn chỗ nghỉ chân, bọn họ muốn trả ơn hai cha con, nên đã giúp cậu bé trả thù."Kỷ Dao Quang nói một hơi.[Chuyện xưa này, sao tôi nghe mà mơ mơ màng màng thế nhỉ.】[Lầu trên +1, tôi vẫn chưa hiểu, nhóm người này là ai, hơn nữa trả thù là trả thù đến mức nào?][Đúng vậy, đúng vậy, Kỷ đại sư, cô nói rõ hơn một chút đi.]Kỷ Dao Quang lắc lắc đầu, "Câu chuyện chỉ đến đây thôi, không thể nói thêm nữa, được rồi, bắt đầu phát túi phúc nào."Nói xong, Kỷ Dao Quang phát ra một túi phúc .Rất nhanh, có người trúng thưởng, màn hình chia đôi, đối diện màn hình là một người phụ nữ trung niên tóc nhuộm đỏ, nhưng sắc mặt của người phụ nữ lại không tốt lắm."Xin chào." Kỷ Dao Quang nói với đối phương.Người phụ nữ thấy mình trúng thưởng, trong mắt trước tiên hiện lên một tia khiếp sợ , sau đó lại là chấp nhận , thuận theo tự nhiên."Đại sư, xin chào, tôi tên là Ngô Mai Hương."Ngô Mai Hương nói.Kỷ Dao Quang nhìn sắc mặt của bà, sau đó nói: "Gần đây cô có vẻ không được suôn sẻ lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Nghe Kỷ Dao Quang nói, Ngô Mai Hương không tự chủ được dục vọng muốn dốc bầu tâm sự .Giọng bà ấy khàn khàn, "Đại sư, số tôi thật sự rất khổ, tôi thật sự không biết tại sao, tôi càng cố gắng, lại càng không được như ý."Lời nói của Ngô Mai Hương đầy vẻ thê lương.[Cô ơi, đừng nói nữa, xã hội bây giờ, cố gắng chưa chắc đã được đền đáp.][Đúng vậy, cho nên vẫn nên sớm buông bỏ, lúc đầu tôi cũng không tin, cứ mãi cố gắng, sau đó cơ thể xuất hiện vấn đề, bây giờ tôi cá mặn rồi, người còn tồn tại là được.][Haiz, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo, nhưng nhìn tuổi tác của cô, có vẻ thật sự rất thất bại .]Mọi người đều cảm thấy thổn thức.Ngô Mai Hương lại không xem, mà thản nhiên nói: "Tôi sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, trong nhà có sáu người con, trên tôi có bốn chị gái, dưới có một em trai."[Kinh khủng quá, đây là khởi đầu địa ngục à!]"Ai nói không phải chứ."Ngô Mai Hương nhìn thấy câu này, chế giễu nói: "Nhưng tôi may mắn hơn mấy chị gái của tôi , khi tôi lớn, họ đều đã lấy chồng, nhà cũng khá giả hơn rất nhiều.""Từ nhỏ tôi đã là người có tính cách mạnh mẽ, nên học hành cũng tạm được, người nhà cũng để tôi học tiếp."Nga"Tôi cứ tưởng, cuộc sống của tôi, những ngày tháng sau này của tôi sẽ thay đổi, nhưng khi điểm thi đại học được công bố, tôi c.h.ế.t lặng, tôi vậy mà không thi đậu nổi một trường cao đẳng."Ngô Mai Hương vô cùng hận, "Giá như lúc đó tôi thi đậu cao đẳng, tôi đã không rơi vào cảnh ngộ này!"
"Sau đó, một ngày nọ, cậu con trai bị người ta hại chết, người cha không chịu nổi cú sốc, cũng tự sát."
"Cửa hàng đóng cửa, nhóm người đó không còn chỗ nghỉ chân, bọn họ muốn trả ơn hai cha con, nên đã giúp cậu bé trả thù."
Kỷ Dao Quang nói một hơi.
[Chuyện xưa này, sao tôi nghe mà mơ mơ màng màng thế nhỉ.】
[Lầu trên +1, tôi vẫn chưa hiểu, nhóm người này là ai, hơn nữa trả thù là trả thù đến mức nào?]
[Đúng vậy, đúng vậy, Kỷ đại sư, cô nói rõ hơn một chút đi.]
Kỷ Dao Quang lắc lắc đầu, "Câu chuyện chỉ đến đây thôi, không thể nói thêm nữa, được rồi, bắt đầu phát túi phúc nào."
Nói xong, Kỷ Dao Quang phát ra một túi phúc .
Rất nhanh, có người trúng thưởng, màn hình chia đôi, đối diện màn hình là một người phụ nữ trung niên tóc nhuộm đỏ, nhưng sắc mặt của người phụ nữ lại không tốt lắm.
"Xin chào." Kỷ Dao Quang nói với đối phương.
Người phụ nữ thấy mình trúng thưởng, trong mắt trước tiên hiện lên một tia khiếp sợ , sau đó lại là chấp nhận , thuận theo tự nhiên.
"Đại sư, xin chào, tôi tên là Ngô Mai Hương."
Ngô Mai Hương nói.
Kỷ Dao Quang nhìn sắc mặt của bà, sau đó nói: "Gần đây cô có vẻ không được suôn sẻ lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
Nghe Kỷ Dao Quang nói, Ngô Mai Hương không tự chủ được dục vọng muốn dốc bầu tâm sự .
Giọng bà ấy khàn khàn, "Đại sư, số tôi thật sự rất khổ, tôi thật sự không biết tại sao, tôi càng cố gắng, lại càng không được như ý."
Lời nói của Ngô Mai Hương đầy vẻ thê lương.
[Cô ơi, đừng nói nữa, xã hội bây giờ, cố gắng chưa chắc đã được đền đáp.]
[Đúng vậy, cho nên vẫn nên sớm buông bỏ, lúc đầu tôi cũng không tin, cứ mãi cố gắng, sau đó cơ thể xuất hiện vấn đề, bây giờ tôi cá mặn rồi, người còn tồn tại là được.]
[Haiz, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo, nhưng nhìn tuổi tác của cô, có vẻ thật sự rất thất bại .]
Mọi người đều cảm thấy thổn thức.
Ngô Mai Hương lại không xem, mà thản nhiên nói: "Tôi sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, trong nhà có sáu người con, trên tôi có bốn chị gái, dưới có một em trai."
[Kinh khủng quá, đây là khởi đầu địa ngục à!]
"Ai nói không phải chứ."
Ngô Mai Hương nhìn thấy câu này, chế giễu nói: "Nhưng tôi may mắn hơn mấy chị gái của tôi , khi tôi lớn, họ đều đã lấy chồng, nhà cũng khá giả hơn rất nhiều."
"Từ nhỏ tôi đã là người có tính cách mạnh mẽ, nên học hành cũng tạm được, người nhà cũng để tôi học tiếp."
Nga
"Tôi cứ tưởng, cuộc sống của tôi, những ngày tháng sau này của tôi sẽ thay đổi, nhưng khi điểm thi đại học được công bố, tôi c.h.ế.t lặng, tôi vậy mà không thi đậu nổi một trường cao đẳng."
Ngô Mai Hương vô cùng hận, "Giá như lúc đó tôi thi đậu cao đẳng, tôi đã không rơi vào cảnh ngộ này!"
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Sau đó, một ngày nọ, cậu con trai bị người ta hại chết, người cha không chịu nổi cú sốc, cũng tự sát.""Cửa hàng đóng cửa, nhóm người đó không còn chỗ nghỉ chân, bọn họ muốn trả ơn hai cha con, nên đã giúp cậu bé trả thù."Kỷ Dao Quang nói một hơi.[Chuyện xưa này, sao tôi nghe mà mơ mơ màng màng thế nhỉ.】[Lầu trên +1, tôi vẫn chưa hiểu, nhóm người này là ai, hơn nữa trả thù là trả thù đến mức nào?][Đúng vậy, đúng vậy, Kỷ đại sư, cô nói rõ hơn một chút đi.]Kỷ Dao Quang lắc lắc đầu, "Câu chuyện chỉ đến đây thôi, không thể nói thêm nữa, được rồi, bắt đầu phát túi phúc nào."Nói xong, Kỷ Dao Quang phát ra một túi phúc .Rất nhanh, có người trúng thưởng, màn hình chia đôi, đối diện màn hình là một người phụ nữ trung niên tóc nhuộm đỏ, nhưng sắc mặt của người phụ nữ lại không tốt lắm."Xin chào." Kỷ Dao Quang nói với đối phương.Người phụ nữ thấy mình trúng thưởng, trong mắt trước tiên hiện lên một tia khiếp sợ , sau đó lại là chấp nhận , thuận theo tự nhiên."Đại sư, xin chào, tôi tên là Ngô Mai Hương."Ngô Mai Hương nói.Kỷ Dao Quang nhìn sắc mặt của bà, sau đó nói: "Gần đây cô có vẻ không được suôn sẻ lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Nghe Kỷ Dao Quang nói, Ngô Mai Hương không tự chủ được dục vọng muốn dốc bầu tâm sự .Giọng bà ấy khàn khàn, "Đại sư, số tôi thật sự rất khổ, tôi thật sự không biết tại sao, tôi càng cố gắng, lại càng không được như ý."Lời nói của Ngô Mai Hương đầy vẻ thê lương.[Cô ơi, đừng nói nữa, xã hội bây giờ, cố gắng chưa chắc đã được đền đáp.][Đúng vậy, cho nên vẫn nên sớm buông bỏ, lúc đầu tôi cũng không tin, cứ mãi cố gắng, sau đó cơ thể xuất hiện vấn đề, bây giờ tôi cá mặn rồi, người còn tồn tại là được.][Haiz, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo, nhưng nhìn tuổi tác của cô, có vẻ thật sự rất thất bại .]Mọi người đều cảm thấy thổn thức.Ngô Mai Hương lại không xem, mà thản nhiên nói: "Tôi sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, trong nhà có sáu người con, trên tôi có bốn chị gái, dưới có một em trai."[Kinh khủng quá, đây là khởi đầu địa ngục à!]"Ai nói không phải chứ."Ngô Mai Hương nhìn thấy câu này, chế giễu nói: "Nhưng tôi may mắn hơn mấy chị gái của tôi , khi tôi lớn, họ đều đã lấy chồng, nhà cũng khá giả hơn rất nhiều.""Từ nhỏ tôi đã là người có tính cách mạnh mẽ, nên học hành cũng tạm được, người nhà cũng để tôi học tiếp."Nga"Tôi cứ tưởng, cuộc sống của tôi, những ngày tháng sau này của tôi sẽ thay đổi, nhưng khi điểm thi đại học được công bố, tôi c.h.ế.t lặng, tôi vậy mà không thi đậu nổi một trường cao đẳng."Ngô Mai Hương vô cùng hận, "Giá như lúc đó tôi thi đậu cao đẳng, tôi đã không rơi vào cảnh ngộ này!"