Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 368: Chương 368

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Trời không tuyệt đường người, người không ngừng cố gắng tiến về phía trước sẽ thấy ... một cái tử lộ !][Hay là chúng ta bỏ cuộc đi, tôi thấy cuộc sống của cô ngoài thất bại ra chính là thất bại . Nếu là tôi, lần đầu tiên thất bại coi như xong , cũng có thể lại cố gắng thêm một lần nữa , nhưng lần thứ hai thất bại , kia tôi đã có thể trực tiếp cá mặn . Thành thành thật thật làm công , kiếm một công việc ổn định , sáng đi làm tối về nhà , mỗi tháng chi tiêu tiết kiệm cũng để ra được một khoản nho nhỏ , không tốt sao ? Quan trọng nhất là , không lo thất bại ! ]Ngô Mai Hương lắc lắc đầu, tiếp tục nói "Mọi chuyện còn chưa hết đâu . Sau khi tôi ly hôn với anh ta, anh ta còn xúi giục con trai tôi lấy trộm tiền trong nhà.""Sau đó, tôi dứt khoát giao con trai cho anh ta luôn, dù sao hai người cũng cùng một giuộc, kết quả con trai tôi còn không biết hối cải , vậy mà lại hận tôi.""Nó cho rằng tất cả đều là lỗi của tôi, là do tôi sai . Tôi thật sự bị nó làm cho tức điên lên. Tôi tuy không có nhiều tiền, nhưng từ nhỏ đến lớn ăn uống mặc dùng đi lại của nó, có khoản nào không phải là dùng tiền của tôi chi ."Ngô Mai Hương nghiến răng nghiến lợi.[À thì... cha nào con nấy?][May là cô đã kịp thời dừng lại, đã biết bản chất của bọn họ rồi thì sau này chỉ cần chu cấp tiền nuôi dưỡng, đứa con như vậy cũng đừng có mong đợi gì vào nó sau này sẽ biết phụng dưỡng cô.][Chính xác, loại bạch nhãn lang, vong ân bội nghĩa này, cô nên mừng vì mình đã tránh thoát được trói buộc với bọn họ.]Mọi người đều hướng Ngô Mai Hương đến những mặt tích cực, tuy nhiên Ngô Mai Hương đã rơi vào tuyệt cảnh, chỉ là những lời động viên của mọi người lúc này cũng không có tính thực chất đủ để cứu vãn cô ấy ."Lần khởi nghiệp gần đây nhất của tôi, lại thất bại."Ngô Mai Hương thở dài nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, cô có thể nói cho tôi biết, tôi có cái gọi là vận may hay không? Nếu không có, nửa đời sau tôi sẽ thật sự buông tay , không cố gắng nữa."Kỷ Dao Quang nhìn cô , nói : "Cô sở hữu vầng trán cao , rộng, , những người phụ nữ có tướng mạo như vậy thường là người có nguồn tri thức rộng lớn cộng thêm với sự cần cù , chăm chỉ không từ bỏ của bản thân sẽ mang đến một sự nghiệp ngày càng rộng mở, phú quý  trong tương lại , việc tăng lương thăng chức là những điều nắm chắc trong tầm tay ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Trời không tuyệt đường người, người không ngừng cố gắng tiến về phía trước sẽ thấy ... một cái tử lộ !][Hay là chúng ta bỏ cuộc đi, tôi thấy cuộc sống của cô ngoài thất bại ra chính là thất bại . Nếu là tôi, lần đầu tiên thất bại coi như xong , cũng có thể lại cố gắng thêm một lần nữa , nhưng lần thứ hai thất bại , kia tôi đã có thể trực tiếp cá mặn . Thành thành thật thật làm công , kiếm một công việc ổn định , sáng đi làm tối về nhà , mỗi tháng chi tiêu tiết kiệm cũng để ra được một khoản nho nhỏ , không tốt sao ? Quan trọng nhất là , không lo thất bại ! ]Ngô Mai Hương lắc lắc đầu, tiếp tục nói "Mọi chuyện còn chưa hết đâu . Sau khi tôi ly hôn với anh ta, anh ta còn xúi giục con trai tôi lấy trộm tiền trong nhà.""Sau đó, tôi dứt khoát giao con trai cho anh ta luôn, dù sao hai người cũng cùng một giuộc, kết quả con trai tôi còn không biết hối cải , vậy mà lại hận tôi.""Nó cho rằng tất cả đều là lỗi của tôi, là do tôi sai . Tôi thật sự bị nó làm cho tức điên lên. Tôi tuy không có nhiều tiền, nhưng từ nhỏ đến lớn ăn uống mặc dùng đi lại của nó, có khoản nào không phải là dùng tiền của tôi chi ."Ngô Mai Hương nghiến răng nghiến lợi.[À thì... cha nào con nấy?][May là cô đã kịp thời dừng lại, đã biết bản chất của bọn họ rồi thì sau này chỉ cần chu cấp tiền nuôi dưỡng, đứa con như vậy cũng đừng có mong đợi gì vào nó sau này sẽ biết phụng dưỡng cô.][Chính xác, loại bạch nhãn lang, vong ân bội nghĩa này, cô nên mừng vì mình đã tránh thoát được trói buộc với bọn họ.]Mọi người đều hướng Ngô Mai Hương đến những mặt tích cực, tuy nhiên Ngô Mai Hương đã rơi vào tuyệt cảnh, chỉ là những lời động viên của mọi người lúc này cũng không có tính thực chất đủ để cứu vãn cô ấy ."Lần khởi nghiệp gần đây nhất của tôi, lại thất bại."Ngô Mai Hương thở dài nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, cô có thể nói cho tôi biết, tôi có cái gọi là vận may hay không? Nếu không có, nửa đời sau tôi sẽ thật sự buông tay , không cố gắng nữa."Kỷ Dao Quang nhìn cô , nói : "Cô sở hữu vầng trán cao , rộng, , những người phụ nữ có tướng mạo như vậy thường là người có nguồn tri thức rộng lớn cộng thêm với sự cần cù , chăm chỉ không từ bỏ của bản thân sẽ mang đến một sự nghiệp ngày càng rộng mở, phú quý  trong tương lại , việc tăng lương thăng chức là những điều nắm chắc trong tầm tay ." 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Trời không tuyệt đường người, người không ngừng cố gắng tiến về phía trước sẽ thấy ... một cái tử lộ !][Hay là chúng ta bỏ cuộc đi, tôi thấy cuộc sống của cô ngoài thất bại ra chính là thất bại . Nếu là tôi, lần đầu tiên thất bại coi như xong , cũng có thể lại cố gắng thêm một lần nữa , nhưng lần thứ hai thất bại , kia tôi đã có thể trực tiếp cá mặn . Thành thành thật thật làm công , kiếm một công việc ổn định , sáng đi làm tối về nhà , mỗi tháng chi tiêu tiết kiệm cũng để ra được một khoản nho nhỏ , không tốt sao ? Quan trọng nhất là , không lo thất bại ! ]Ngô Mai Hương lắc lắc đầu, tiếp tục nói "Mọi chuyện còn chưa hết đâu . Sau khi tôi ly hôn với anh ta, anh ta còn xúi giục con trai tôi lấy trộm tiền trong nhà.""Sau đó, tôi dứt khoát giao con trai cho anh ta luôn, dù sao hai người cũng cùng một giuộc, kết quả con trai tôi còn không biết hối cải , vậy mà lại hận tôi.""Nó cho rằng tất cả đều là lỗi của tôi, là do tôi sai . Tôi thật sự bị nó làm cho tức điên lên. Tôi tuy không có nhiều tiền, nhưng từ nhỏ đến lớn ăn uống mặc dùng đi lại của nó, có khoản nào không phải là dùng tiền của tôi chi ."Ngô Mai Hương nghiến răng nghiến lợi.[À thì... cha nào con nấy?][May là cô đã kịp thời dừng lại, đã biết bản chất của bọn họ rồi thì sau này chỉ cần chu cấp tiền nuôi dưỡng, đứa con như vậy cũng đừng có mong đợi gì vào nó sau này sẽ biết phụng dưỡng cô.][Chính xác, loại bạch nhãn lang, vong ân bội nghĩa này, cô nên mừng vì mình đã tránh thoát được trói buộc với bọn họ.]Mọi người đều hướng Ngô Mai Hương đến những mặt tích cực, tuy nhiên Ngô Mai Hương đã rơi vào tuyệt cảnh, chỉ là những lời động viên của mọi người lúc này cũng không có tính thực chất đủ để cứu vãn cô ấy ."Lần khởi nghiệp gần đây nhất của tôi, lại thất bại."Ngô Mai Hương thở dài nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, cô có thể nói cho tôi biết, tôi có cái gọi là vận may hay không? Nếu không có, nửa đời sau tôi sẽ thật sự buông tay , không cố gắng nữa."Kỷ Dao Quang nhìn cô , nói : "Cô sở hữu vầng trán cao , rộng, , những người phụ nữ có tướng mạo như vậy thường là người có nguồn tri thức rộng lớn cộng thêm với sự cần cù , chăm chỉ không từ bỏ của bản thân sẽ mang đến một sự nghiệp ngày càng rộng mở, phú quý  trong tương lại , việc tăng lương thăng chức là những điều nắm chắc trong tầm tay ." 

Chương 368: Chương 368