Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 371: Chương 371
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Chậc, lại một màn kịch hay, tôi đã chuẩn bị tinh thần ngồi nhìn cô ấy đương trường vả mặt rồi . Kiểu người phụ nữ theo đuổi sự nghiệp có tính cách mạnh mẽ vả mặt là sảng nhất !]Mọi người trong khu bình luận bàn tán xôn xao.Ngô Mai Hương lấy lại tinh thần , xác định mình không nghe nhầm, mà Kỷ Sư cũng không nói nhầm .Thật sự là La Khả Hân!Thật sự là bà ta! Ngô Mai Hương cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra vào năm cô thi đại học , năm ấy cô mười tám tuổi."Ha ha ha, thì ra là vậy, thì ra là vậy, tôi đã nói mà."Ngô Mai Hương nở một nụ cười nhưng cười cười so khóc còn khó coi, cô nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, người có cái tên La Khả Hân này là bạn cùng làng trước đây của tôi . Lúc đó, nhà cô ta tương đối giàu có, bố mẹ của cô ta đều làm việc trong nhà máy, hơn nữa nhà cô ta chỉ có cô ta và anh trai, người nhà cũng rất chiều cô ta.""Sau khi chúng tôi nhận được điểm thi đại học, đều hướng đối phương thông báo là mình không thi đậu . Tôi còn nhớ rõ , khi đó cô ta còn ủ rũ nói , nói cô ta không thi đậu đại học rồi , nói người nhà đã sắp xếp công việc cho cô ta . Sau đó chúng tôi đều ra ngoài ' làm công ' , từ đó cũng không liên lạc nữa.""Bây giờ xem ra, cô ta hẳn là chột dạ, lén lút trốn tránh tôi để đi học đại học." Khóe môi Ngô Mai Hương nhếch lên một nụ cười lạnh.Hại cô lúc đó còn nén đau buồn trong lòng vì không thi đậu đại học mà cố sức an ủi cô ta.Khi đó cô đã nói gì nhỉ ? À , đúng rồi , khi đó cô đã thiệt tình thật lòng nói :"Không sao đâu, cậu xem tôi, không phải cũng không thi đậu sao ? Chúng ta cố gắng nỗ lực sau này nhất định sẽ có con đường khác. Tôi nghe người từ ngoài về nói, trường hợp của chúng ta, cũng có thể đi học lớp bổ túc buổi tối để nâng cao trình độ học vấn, cùng bằng cấp , cậu có muốn đi cùng tôi không?""Bỏ đi ! Bố mẹ tôi đã sắp xếp cho tôi trong nhà máy rồi."Từng câu từng chữ năm đó đều in sâu trong tâm trí Ngô Mai Hương.Giờ nghĩ lại , Ngô Mai Hương còn nghĩ , khẳng định lúc đó khi cô đang ra sức an ủi cô ta , vắt óc tìm hướng đi mới cho hai người , trong long La Khả Hân khẳng định đang cười nhạo cô .Cười nhạo cô cái này ngu xuẩn !Bị người ta bán còn ra sức đém tiền cho đối phương .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Chậc, lại một màn kịch hay, tôi đã chuẩn bị tinh thần ngồi nhìn cô ấy đương trường vả mặt rồi . Kiểu người phụ nữ theo đuổi sự nghiệp có tính cách mạnh mẽ vả mặt là sảng nhất !]Mọi người trong khu bình luận bàn tán xôn xao.Ngô Mai Hương lấy lại tinh thần , xác định mình không nghe nhầm, mà Kỷ Sư cũng không nói nhầm .Thật sự là La Khả Hân!Thật sự là bà ta! Ngô Mai Hương cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra vào năm cô thi đại học , năm ấy cô mười tám tuổi."Ha ha ha, thì ra là vậy, thì ra là vậy, tôi đã nói mà."Ngô Mai Hương nở một nụ cười nhưng cười cười so khóc còn khó coi, cô nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, người có cái tên La Khả Hân này là bạn cùng làng trước đây của tôi . Lúc đó, nhà cô ta tương đối giàu có, bố mẹ của cô ta đều làm việc trong nhà máy, hơn nữa nhà cô ta chỉ có cô ta và anh trai, người nhà cũng rất chiều cô ta.""Sau khi chúng tôi nhận được điểm thi đại học, đều hướng đối phương thông báo là mình không thi đậu . Tôi còn nhớ rõ , khi đó cô ta còn ủ rũ nói , nói cô ta không thi đậu đại học rồi , nói người nhà đã sắp xếp công việc cho cô ta . Sau đó chúng tôi đều ra ngoài ' làm công ' , từ đó cũng không liên lạc nữa.""Bây giờ xem ra, cô ta hẳn là chột dạ, lén lút trốn tránh tôi để đi học đại học." Khóe môi Ngô Mai Hương nhếch lên một nụ cười lạnh.Hại cô lúc đó còn nén đau buồn trong lòng vì không thi đậu đại học mà cố sức an ủi cô ta.Khi đó cô đã nói gì nhỉ ? À , đúng rồi , khi đó cô đã thiệt tình thật lòng nói :"Không sao đâu, cậu xem tôi, không phải cũng không thi đậu sao ? Chúng ta cố gắng nỗ lực sau này nhất định sẽ có con đường khác. Tôi nghe người từ ngoài về nói, trường hợp của chúng ta, cũng có thể đi học lớp bổ túc buổi tối để nâng cao trình độ học vấn, cùng bằng cấp , cậu có muốn đi cùng tôi không?""Bỏ đi ! Bố mẹ tôi đã sắp xếp cho tôi trong nhà máy rồi."Từng câu từng chữ năm đó đều in sâu trong tâm trí Ngô Mai Hương.Giờ nghĩ lại , Ngô Mai Hương còn nghĩ , khẳng định lúc đó khi cô đang ra sức an ủi cô ta , vắt óc tìm hướng đi mới cho hai người , trong long La Khả Hân khẳng định đang cười nhạo cô .Cười nhạo cô cái này ngu xuẩn !Bị người ta bán còn ra sức đém tiền cho đối phương .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Chậc, lại một màn kịch hay, tôi đã chuẩn bị tinh thần ngồi nhìn cô ấy đương trường vả mặt rồi . Kiểu người phụ nữ theo đuổi sự nghiệp có tính cách mạnh mẽ vả mặt là sảng nhất !]Mọi người trong khu bình luận bàn tán xôn xao.Ngô Mai Hương lấy lại tinh thần , xác định mình không nghe nhầm, mà Kỷ Sư cũng không nói nhầm .Thật sự là La Khả Hân!Thật sự là bà ta! Ngô Mai Hương cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra vào năm cô thi đại học , năm ấy cô mười tám tuổi."Ha ha ha, thì ra là vậy, thì ra là vậy, tôi đã nói mà."Ngô Mai Hương nở một nụ cười nhưng cười cười so khóc còn khó coi, cô nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, người có cái tên La Khả Hân này là bạn cùng làng trước đây của tôi . Lúc đó, nhà cô ta tương đối giàu có, bố mẹ của cô ta đều làm việc trong nhà máy, hơn nữa nhà cô ta chỉ có cô ta và anh trai, người nhà cũng rất chiều cô ta.""Sau khi chúng tôi nhận được điểm thi đại học, đều hướng đối phương thông báo là mình không thi đậu . Tôi còn nhớ rõ , khi đó cô ta còn ủ rũ nói , nói cô ta không thi đậu đại học rồi , nói người nhà đã sắp xếp công việc cho cô ta . Sau đó chúng tôi đều ra ngoài ' làm công ' , từ đó cũng không liên lạc nữa.""Bây giờ xem ra, cô ta hẳn là chột dạ, lén lút trốn tránh tôi để đi học đại học." Khóe môi Ngô Mai Hương nhếch lên một nụ cười lạnh.Hại cô lúc đó còn nén đau buồn trong lòng vì không thi đậu đại học mà cố sức an ủi cô ta.Khi đó cô đã nói gì nhỉ ? À , đúng rồi , khi đó cô đã thiệt tình thật lòng nói :"Không sao đâu, cậu xem tôi, không phải cũng không thi đậu sao ? Chúng ta cố gắng nỗ lực sau này nhất định sẽ có con đường khác. Tôi nghe người từ ngoài về nói, trường hợp của chúng ta, cũng có thể đi học lớp bổ túc buổi tối để nâng cao trình độ học vấn, cùng bằng cấp , cậu có muốn đi cùng tôi không?""Bỏ đi ! Bố mẹ tôi đã sắp xếp cho tôi trong nhà máy rồi."Từng câu từng chữ năm đó đều in sâu trong tâm trí Ngô Mai Hương.Giờ nghĩ lại , Ngô Mai Hương còn nghĩ , khẳng định lúc đó khi cô đang ra sức an ủi cô ta , vắt óc tìm hướng đi mới cho hai người , trong long La Khả Hân khẳng định đang cười nhạo cô .Cười nhạo cô cái này ngu xuẩn !Bị người ta bán còn ra sức đém tiền cho đối phương .