Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 112: Chương 112

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàmngủ một giấc tỉnh dậy thấy quên đóng cửa sổ và kéo rèm. Sau lại bị cảnh đẹp bình yên trước mắt làm cho lười không muốn động đậy, cứ thế nằm nhìn cây cối đung đưa trong gió, nước xanh cát trắng thơ mộng.“Cốc cốc cốc”.Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô đóng rèm đi ra. Cố Thần Vũ cầm ly trà gừng mật ong nóng đứng bên ngoài, nhìn thấy cô mỉm cười nói.Vân Mộng Hạ Vũ“Thời tiết có chút thay đổi, em uống trà cho ấm người.”Đàm Đàmnhìn ly trà thoang thoảng hương thơm của gừng hòa quyện với mật ong ngọt ngào. Lại nhìn người đàn ông anh tuấn dịu dàng trước mặt.Không thể phủ nhận những cử chỉ quan tâm của Cố Thần Vũ rất tinh tế. Không vồ vập làm cô cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Mà có thể thoải mái đón nhận nó một cách tự nhiên.“Cảm ơn anh.”Đàm Đàmđưa tay nhận lấy, anh nhắc cẩn thận nóng.Cố Thần Vũ nhìn cô gái trước mặt, rất muốn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại, lại cố gắng nhịn xúc động trong lòng xuống.Hắn biết bản thân là người lạnh nhạt vô cảm. Vậy nên mới lựa chọn đi đóng phim, qua mỗi nhân vật có thể hiểu thêm cảm xúc của con người.Nhưng hắn ghét việc tiếp xúc thân thể với người khác, đóng phim cũng chỉ 1 năm 1 bộ chỉ chọn chính kịch. Có năm không đóng bộ nào.Không hiểu sao từ khi gặp Đàm Đàmlại bị cô thu hút. Lần đầu tiên hắn muốn được bên cạnh một ai đó, mong có thể hiểu cô hơn, đôi khi còn muốn ôm cô chặt vào lòng.Đến bây giờ khao khát ấy càng trở lên mãnh liệt, thậm trí vừa nãy trong suy nghĩ còn muốn được cúi xuống hôn lên cánh môi kia.Nhưng hắn không muốn dọa cô sợ hãi. Nên từ ánh mắt đến lời nói hay cử chỉ hành động cũng phải kìm nén cẩn thận.Sáng hôm nay chương trình tiếp tục quay. Thời tiết mát mẻ trong xanh chiều lòng người, thích hợp để dạo chơi cùng tắm biển.Đạo diễn đột nhiên tốt bụng dẫn họ đến phòng ăn của resort. Ăn sáng xong bắt đầu quay nghệ sĩ ngắm cảnh non xanh nước biếc. Đơn giản nhàn hạ khiến không ai tin được cứ sợ có ám chiêu phía sau đang chờ.Bên ngoài biển đang diễn ra đủ thể loại vui chơi như cano kéo dù bay, mô tô nước jeski, flyboard hay chèo ván sub…Lúc đi ngang qua trường đua ngựa, bên trong có vài người đang thi đấu với nhau. Dưới ánh mặt trời những chú ngựa sải chân như đang vui thích trong gió.Y Cơ tối qua tìm đến phòng ngủ Nghiên Bắc ở nhánh trái của biệt thự. Khu bên đó dành cho khách mời, nhà đầu tư của chương trình hay người trong giới giải trí đến tham dự tiệc tối nay.Lúc đi ngang qua hồ bơi vô tình bắt gặp Thịnh thiếu ở giữa hồ. Hồ bơi bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong.Hoa Ảnh dưới nước đang dán sát đường cong yểu điệu vào lồ|\|g n.g.ự.c nam tính của người đàn ông.Bộ n.g.ự.c cao vút cố tình ma sát trước cơ ngực, thử hỏi ám chỉ rõ ràng như vậy đàn ông nào có thể cưỡng lại được.Mặc dù mặc áo lụa mỏng bên ngoài, nhưng khi gặp nước lại dính chặt vào da thịt, lộ rõ bikini gợi cảm bên trong.Hai tay cô ấy ôm lấy cổ Thịnh Dực, mặt tựa vào khuôn vai cường tráng, gương mặt ửng đỏ mê người.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàmngủ một giấc tỉnh dậy thấy quên đóng cửa sổ và kéo rèm. Sau lại bị cảnh đẹp bình yên trước mắt làm cho lười không muốn động đậy, cứ thế nằm nhìn cây cối đung đưa trong gió, nước xanh cát trắng thơ mộng.“Cốc cốc cốc”.Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô đóng rèm đi ra. Cố Thần Vũ cầm ly trà gừng mật ong nóng đứng bên ngoài, nhìn thấy cô mỉm cười nói.Vân Mộng Hạ Vũ“Thời tiết có chút thay đổi, em uống trà cho ấm người.”Đàm Đàmnhìn ly trà thoang thoảng hương thơm của gừng hòa quyện với mật ong ngọt ngào. Lại nhìn người đàn ông anh tuấn dịu dàng trước mặt.Không thể phủ nhận những cử chỉ quan tâm của Cố Thần Vũ rất tinh tế. Không vồ vập làm cô cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Mà có thể thoải mái đón nhận nó một cách tự nhiên.“Cảm ơn anh.”Đàm Đàmđưa tay nhận lấy, anh nhắc cẩn thận nóng.Cố Thần Vũ nhìn cô gái trước mặt, rất muốn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại, lại cố gắng nhịn xúc động trong lòng xuống.Hắn biết bản thân là người lạnh nhạt vô cảm. Vậy nên mới lựa chọn đi đóng phim, qua mỗi nhân vật có thể hiểu thêm cảm xúc của con người.Nhưng hắn ghét việc tiếp xúc thân thể với người khác, đóng phim cũng chỉ 1 năm 1 bộ chỉ chọn chính kịch. Có năm không đóng bộ nào.Không hiểu sao từ khi gặp Đàm Đàmlại bị cô thu hút. Lần đầu tiên hắn muốn được bên cạnh một ai đó, mong có thể hiểu cô hơn, đôi khi còn muốn ôm cô chặt vào lòng.Đến bây giờ khao khát ấy càng trở lên mãnh liệt, thậm trí vừa nãy trong suy nghĩ còn muốn được cúi xuống hôn lên cánh môi kia.Nhưng hắn không muốn dọa cô sợ hãi. Nên từ ánh mắt đến lời nói hay cử chỉ hành động cũng phải kìm nén cẩn thận.Sáng hôm nay chương trình tiếp tục quay. Thời tiết mát mẻ trong xanh chiều lòng người, thích hợp để dạo chơi cùng tắm biển.Đạo diễn đột nhiên tốt bụng dẫn họ đến phòng ăn của resort. Ăn sáng xong bắt đầu quay nghệ sĩ ngắm cảnh non xanh nước biếc. Đơn giản nhàn hạ khiến không ai tin được cứ sợ có ám chiêu phía sau đang chờ.Bên ngoài biển đang diễn ra đủ thể loại vui chơi như cano kéo dù bay, mô tô nước jeski, flyboard hay chèo ván sub…Lúc đi ngang qua trường đua ngựa, bên trong có vài người đang thi đấu với nhau. Dưới ánh mặt trời những chú ngựa sải chân như đang vui thích trong gió.Y Cơ tối qua tìm đến phòng ngủ Nghiên Bắc ở nhánh trái của biệt thự. Khu bên đó dành cho khách mời, nhà đầu tư của chương trình hay người trong giới giải trí đến tham dự tiệc tối nay.Lúc đi ngang qua hồ bơi vô tình bắt gặp Thịnh thiếu ở giữa hồ. Hồ bơi bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong.Hoa Ảnh dưới nước đang dán sát đường cong yểu điệu vào lồ|\|g n.g.ự.c nam tính của người đàn ông.Bộ n.g.ự.c cao vút cố tình ma sát trước cơ ngực, thử hỏi ám chỉ rõ ràng như vậy đàn ông nào có thể cưỡng lại được.Mặc dù mặc áo lụa mỏng bên ngoài, nhưng khi gặp nước lại dính chặt vào da thịt, lộ rõ bikini gợi cảm bên trong.Hai tay cô ấy ôm lấy cổ Thịnh Dực, mặt tựa vào khuôn vai cường tráng, gương mặt ửng đỏ mê người.

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàmngủ một giấc tỉnh dậy thấy quên đóng cửa sổ và kéo rèm. Sau lại bị cảnh đẹp bình yên trước mắt làm cho lười không muốn động đậy, cứ thế nằm nhìn cây cối đung đưa trong gió, nước xanh cát trắng thơ mộng.“Cốc cốc cốc”.Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô đóng rèm đi ra. Cố Thần Vũ cầm ly trà gừng mật ong nóng đứng bên ngoài, nhìn thấy cô mỉm cười nói.Vân Mộng Hạ Vũ“Thời tiết có chút thay đổi, em uống trà cho ấm người.”Đàm Đàmnhìn ly trà thoang thoảng hương thơm của gừng hòa quyện với mật ong ngọt ngào. Lại nhìn người đàn ông anh tuấn dịu dàng trước mặt.Không thể phủ nhận những cử chỉ quan tâm của Cố Thần Vũ rất tinh tế. Không vồ vập làm cô cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Mà có thể thoải mái đón nhận nó một cách tự nhiên.“Cảm ơn anh.”Đàm Đàmđưa tay nhận lấy, anh nhắc cẩn thận nóng.Cố Thần Vũ nhìn cô gái trước mặt, rất muốn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại, lại cố gắng nhịn xúc động trong lòng xuống.Hắn biết bản thân là người lạnh nhạt vô cảm. Vậy nên mới lựa chọn đi đóng phim, qua mỗi nhân vật có thể hiểu thêm cảm xúc của con người.Nhưng hắn ghét việc tiếp xúc thân thể với người khác, đóng phim cũng chỉ 1 năm 1 bộ chỉ chọn chính kịch. Có năm không đóng bộ nào.Không hiểu sao từ khi gặp Đàm Đàmlại bị cô thu hút. Lần đầu tiên hắn muốn được bên cạnh một ai đó, mong có thể hiểu cô hơn, đôi khi còn muốn ôm cô chặt vào lòng.Đến bây giờ khao khát ấy càng trở lên mãnh liệt, thậm trí vừa nãy trong suy nghĩ còn muốn được cúi xuống hôn lên cánh môi kia.Nhưng hắn không muốn dọa cô sợ hãi. Nên từ ánh mắt đến lời nói hay cử chỉ hành động cũng phải kìm nén cẩn thận.Sáng hôm nay chương trình tiếp tục quay. Thời tiết mát mẻ trong xanh chiều lòng người, thích hợp để dạo chơi cùng tắm biển.Đạo diễn đột nhiên tốt bụng dẫn họ đến phòng ăn của resort. Ăn sáng xong bắt đầu quay nghệ sĩ ngắm cảnh non xanh nước biếc. Đơn giản nhàn hạ khiến không ai tin được cứ sợ có ám chiêu phía sau đang chờ.Bên ngoài biển đang diễn ra đủ thể loại vui chơi như cano kéo dù bay, mô tô nước jeski, flyboard hay chèo ván sub…Lúc đi ngang qua trường đua ngựa, bên trong có vài người đang thi đấu với nhau. Dưới ánh mặt trời những chú ngựa sải chân như đang vui thích trong gió.Y Cơ tối qua tìm đến phòng ngủ Nghiên Bắc ở nhánh trái của biệt thự. Khu bên đó dành cho khách mời, nhà đầu tư của chương trình hay người trong giới giải trí đến tham dự tiệc tối nay.Lúc đi ngang qua hồ bơi vô tình bắt gặp Thịnh thiếu ở giữa hồ. Hồ bơi bằng kính trong suốt có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong.Hoa Ảnh dưới nước đang dán sát đường cong yểu điệu vào lồ|\|g n.g.ự.c nam tính của người đàn ông.Bộ n.g.ự.c cao vút cố tình ma sát trước cơ ngực, thử hỏi ám chỉ rõ ràng như vậy đàn ông nào có thể cưỡng lại được.Mặc dù mặc áo lụa mỏng bên ngoài, nhưng khi gặp nước lại dính chặt vào da thịt, lộ rõ bikini gợi cảm bên trong.Hai tay cô ấy ôm lấy cổ Thịnh Dực, mặt tựa vào khuôn vai cường tráng, gương mặt ửng đỏ mê người.

Chương 112: Chương 112